Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Đông Hoàng Thái Nhất Không Ứng Kiếp

Chap 52 : Chu Thiên Tinh Đấu.




Chap 52 : Chu Thiên Tinh Đấu.

"Đã vậy ta cũng không làm khó ngươi.... Sư đệ, về đạo tràng tu hành tiếp." - Miệng thì nói không làm khó, trong lòng Tiếp Dẫn lại rất không vui, thân là thánh nhân, một ngày không biết bao nhiêu người đến tận cửa bái sư, lúc đích thân đi thu đồ đệ bị từ chối.

Thường Hi : "Thánh nhân, người không phải nói muốn cứu phu quân ta sao?"

Tiếp Dẫn : "Ta vừa suy nghĩ lại. Người tu hành đáng lẽ không nên can thiệp quá nhiều vào chuyện hồng trần, hôm nay giúp các vị, ngày sau nhân quả quấn lấy."

Lúc nãy hai người họ đâu có nói vậy. Đại quân nội bộ nháo nhào, Thái Nhất có mệnh hệ gì yêu tộc tất diệt.

Chuẩn Đề lần nữa ngó Lục Sí Kim Thiền, còn cố ý để yêu phi trông thấy. Thường Hi hiểu ý tứ, hết bảy tám phần là do tên tiểu tử kia từ chối nên bọn họ mới trở mặt, nàng nhanh chân bước tới kéo thiếu niên ra một góc thuyết phục hắn.

"Kim Thiền, nhập tây phương giáo cực kỳ gian khổ nhưng mà có sư phụ là thánh nhân, tiền đồ sau này vô lượng."

Không nói trực tiếp ra nhưng ẩn ý đằng sau Kim Thiền vừa nhìn đã tỏ, hắn cùng hai huynh đệ thiên đế trưởng thành qua vô số năm, nay huynh đệ gặp chuyện dĩ nhiên không thể làm ngơ, bất bình ở chỗ thánh nhân lại dựa vào tình huống này áp lực lên.

"Thường Hi tỷ. Đệ hiểu."

Thế là cậu ta hướng đến hai vị thánh nhân quỳ bái hành lễ, cả hai biểu cảm vừa ý. Côn Bằng đằng xa, cùng hệ thống đứng ở góc nhìn của người quan sát.

"Ngươi từ nay là nhị đệ tử của ta, gọi Kim Thiền Tử, về sau thoát ly yêu tộc, không còn liên quan."

Tiếp Dẫn ra tay hào phóng tặng quà gặp mặt, kim bào cà sa. Huyền trượng minh đăng. Mỗi cái linh bảo lấp lánh vô ngần, yêu tộc đám đông có người ngưỡng mộ, số khác thì cảm thông. Tây phương giáo khổ hạnh tu hành, không sắc, không tham, không sân, không si.



Với đám người quen tự do tự tại thì tu hành kiểu này chính là đại cực hình.

Kim Thiền Tử : "Sư phụ, Đông Hoàng..."

"Ta nhận con làm đồ đệ, Chuyện đó dĩ nhiên phải giúp rồi."

Chuẩn Đề thả hai tay chắp trước ngực niệm ra từng đoạn pháp quyết huyền diệu, vầng hào quang rực rỡ mang cảm giác an yên không gì tả siết len lỏi vào tâm trí tất cả kẻ có mặt tại đó.

Ngũ sắc thần quang bay bổng bao bọc lấy khối cầu lửa trôi nổi ở giữa cửu thiên tiến hành trị liệu, có điều vừa thâm nhập đã bị Thí Thần Thương kịch liệt bày xích, biến mất không thấy gì.

Tiếp Dẫn : "Ma chướng thật mạnh, xem ra đúng như lời lão sư. La Hầu phía sau thao túng. Sợ là Đông Hoàng Thái Nhất sớm đã sinh ra tâm ma."

Bên trong thức hải của Đông Hoàng Thái Nhất, nguyên thần ngủ say, nghiệp hỏa nhảy múa xung quanh nhưng dần đà bị hắn hấp thu từng chút.

Đứng bên cạnh là hồng y đạo nhân, khuôn mặt đâm chiêu.

"Đồ nhi, nho nhỏ nghiệp hỏa ngươi từ từ luyện hóa. Không có Diệt Thế Hắc Liên ở đây, vi sư không thể giúp ngươi..." - Hồng y nam tử phát hiện bên ngoài có hai luồng hơi thở mạnh mẽ, toàn thân hắn đột ngột trào lên hứng thú.

"Nghe nói không thành thánh đều là sâu kiến, vừa vặn để ta lãnh giáo thánh cảnh một chút."

Thái dương hỏa cầu nảy sinh đại biến, phóng ra một cái hư ảnh nguyên thần cao không rõ bao nhiêu trượng, tay cầm thương, tay cầm chuông. Ma khí trùng trùng, thiên vân đổi màu, ngũ sắc thần quang của Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn bị hắc mị chi khí lấn áp toàn bộ.

Huyễn ảnh bên dưới hồng hoang bắt đầu hoàn thiện, Bản thể con khỉ to lớn ba đầu, sáu tay. Một đầu ung dung, đầu trái trợn mắt, đầu phải bật cười nhe ra nanh vuốt. Sáu tay cầm sáu kiện pháp bảo.



Khủng bố âm khí truyền khắp tây cực lãnh nguyên La Hầu lần nữa hiện thế, vạn linh run sợ.

Tiếp Dẫn : "Ma Thần."

La Hầu : "Coi như thánh cảnh, không phải toàn là bọn mắt bồ câu con bay con đậu... Đám người các ngươi, hoàn lại Diệt Thế Hắc Liên cho bổn tọa."

Ngọa tào!!! Hệ thống nhướn mắt, La Hầu xuất hiện???

Côn Bằng hai mắt sáng rỡ, lần Long Hán sơ kiếp chỉ nhìn thoáng qua bóng dáng của ma tổ, vừa vặn y có tư liệu để vẽ thêm một khuôn mẫu hentai nữa. Hốt bạc, hốt bạc.

Đại trận Chu Thiên Tinh Đấu ít nhiều hứng chịu ảnh hưởng từ khí tức do thánh nhân và ma tổ thi triển đã kịch liệt dao động.

Thái Âm tinh mắt trận, Hi Hòa phát giác nguồn sức mạnh dị thường bên ngoài liền có chút lo lắng dẫn tới tâm trận vì vậy lung lay, tinh hà bay loạn. Không gian đảo lộn, Vẫn Tinh từng cái mất kiểm soát tự va vào nhau. Vị trí bị lộ.

Chỉ chờ có thế Minh Hà lão tổ đang bị vây khốn như c·hết chìm ôm được phao, hắn xuyên qua rung động nhìn thấy một cái tinh cầu ở tít giữa trung tâm phát sáng, không ngần ngại bán mạng chạy về chỗ đó.

Đây là cơ hội duy nhất nếu muốn thoát khỏi cái trận đồ này.

"Tập trung đi." - Đế Tuấn liếc sang mắt trận phía đối diện. Người nắm giữ mắt trận, tinh thần không vững, đại trận có thể vỡ ra bất cứ lúc nào.



Hi Hòa vội điều tiết lại khí tức, lần nữa kéo xung quanh đất đá bao trùm lấy tiểu thái âm tinh, đáng tiếc động thái vẫn chậm một bước.

"C·hết." - Minh Hà ở ngay bên cạnh, mang hai thanh kiếm hung hăng chém thẳng vào Thái Âm mắt trận.

"Không xong!!!" - Đế Tuấn kinh hoàng, Hi Hòa dùng thân thể tạo thành mắt trận, nàng vừa sinh con ngày nào cũng mang bản nguyên ra dưỡng, Minh Hà lão tổ lấy tu vi chuẩn thánh diên phong, đòn này chắc chắn sẽ đoạt mạng Hi Hòa.

"Nổ cho ta." - Ngay giờ phút nguy nan, yêu đế khiển Hà Đồ Lạc Thư thoát ly vị trí yểm trận bay tới bao bọc lấy phu nhân cuốn ra khỏi đó, đồng thời đem mắt trận thái dương tinh cho p·hát n·ổ, ba động dư âm hất bay Minh Hà, cũng hất luôn toàn bộ 365 tiểu tinh chủ ra ngoài.

Chu Thiên Tinh Thần sụp đổ, tập hợp các ngôi sao tinh không nát thành từng mảnh, yêu thần yêu vương phản phệ trọng thương nằm la liệt, yêu đế Đế Tuấn càng không ổn, hắn là mắt trận. Vừa rồi cho nổ chính mình bản nguyên. Toàn bộ cơ thể không chỗ nào nguyên vẹn, đế bào nhuộm đầy tiên huyết.

Minh Hà chật vật hồi phục lại từ vũng máu. Khuôn mặt trào phóng nhìn Đế Tuấn, hắn bị đại trận phản phệ cả người vô lực còn y nghỉ ngơi thêm chút thực lực liền khôi phục. Chỉ cần Huyết hải không khô, Minh Hà bất tử.



"Hay cho đuổi cùng g·iết tận, chờ lão tổ khôi phục nguyên khí liền mang ngươi cùng toàn bộ yêu tộc trở thành chất dinh dưỡng."

Đế Tuấn cao ngạo mĩm cười. "Ta c·hết ở đây ngươi cũng tuyệt đối không tốt hơn... Thập Yêu thần nghe lệnh, mang thiên hậu, thái tử cùng toàn bộ chúng thần rút về thiên giới."

Yêu đế vận sức tàn biến thân Đại Nhật Kim Ô. Từ trên cửu thiên gọi ra hồng hoang Thái dương tinh chói lọi. Minh Hà bất an, thái dương tinh lần đầu sáng rõ ở huyết hải, sức nóng và cái độ sáng này hắn nhìn không quen, tinh chủ như muốn đổ ập lên mặt đất.

Minh Hà : "Đế Tuấn ngươi định làm gì?"

Đế Tuấn : "Không phải ngươi nói huyết hải không khô, Minh Hà bất tử sao? Trẫm mang vạn dặm huyết hải của ngươi nấu thành thành sa mạc sỏi đá."

"Ngươi điên rồi. Không sợ trời phạt a." - Minh Hà kinh sợ, Đế Tuấn cầm quyền hành ngự nhật, đối phương không giống nói đùa.

Bọn họ đâu phải thù không đội trời chung, liều mạng làm gì, bao nhiêu năm mới tu luyện đến đây, tuyệt đối không thể c·hết như thế.

"Đại bá, dì Hi Hòa!! Chuyện đâu còn có đó." - Nam chính nữ chính chạy đến, sau lưng bọn họ là con gái của Minh Hà, La Sát công chúa.