Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Đông Hoàng Thái Nhất Không Ứng Kiếp

Chap 50 : Nghiệp Hỏa Hồng Liên.




Chap 50 : Nghiệp Hỏa Hồng Liên.

"Thái Nhất thiên đế, Côn Bằng yêu sư, sao lại rảnh rỗi đến chỗ ta hóng gió, đại nhân vật như các ngươi, Huyết hải không tiếp nổi đâu."

Minh Hà tự tại bước đi trên mặt biển tới chỗ hai người, khuôn mặt phách lối chưa từng thấy.

Yêu sư Côn Bằng đóng vai đại sứ thân thiện cười xã giao với huyết hải chi chủ, tỏ rõ cho đối phương biết hai người bọn họ đến đây tìm người, xong việc sẽ đi liền.

Minh Hà ban đầu không tin nhưng kẻ phô trương thanh thế như hắn mà đi kím chuyện thì tệ gì cũng dắt theo một đám yêu tộc đại quân. Lần này chỉ có mình yêu sư theo hầu.

Minh Hà : "Đông Hoàng có bao nhiêu yêu tướng dưới trướng, không lý nào từ thiên giới xa xôi đích thân chạy đến tây phương tìm người."

Y nghĩ tìm người chỉ là cớ, nói không chừng là cảm ứng được linh bảo xuất thế mới mò đến đây dòm ngó. Nếu thế thì đâu có được, Huyết Hải của mình mà.

Thấy đối phương không dễ nói chuyện, Thái Nhất dùng toàn bộ sự kiên nhẫn hiếm hoi mong muốn Minh Hà đừng có lo chuyện bao đồng nữa.

"Chúng ta có gì từ từ nói!" - Côn Bằng nhỏ nhẹ hết sức có thể. ngược lại Đông Hoàng Thái Nhất không muốn dây dưa, một cái phất tay gọi ra Hỗn Độn chung, tây phương hoang vu cứ vậy nổi lên gió lớn.

Chí bảo thiên biến, to hơn mười trượng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

"Đông Hoàng không muốn từ từ nói rồi?!" - Từ giữa trán tu la giáo chủ hiện ra đoá hoa sen đỏ rực như lửa. Nghiệp Hoả Hồng Liên.

Thứ này không phải tiên thiên chí bảo nhưng mà khi nó xuất ra liền khiến Thái Nhất dè chừng, nhân quả nghiệp lực càng nặng. Hỏa diễm công kích thần hồn càng đau.

Tính số nghiệp chướng hắn đang mang, dù không bị nó đốt c·hết cũng bị đối phương phát hiện thân phận ma đầu.

Bất quá đối với thứ đồ chơi như thế, không thử vẫn tốt hơn, hắn gượng gạo thu về Hỗn Độn chung.

Đông Hoàng Thái Nhất : "Minh Hà, đừng quản chuyện của ta."

Minh Hà : "Cho lão tổ xem thử cực hạn của chuẩn thánh trung kỳ đi."

Mặt biển rút đi nhanh chóng, nơi Minh Hà đang đứng liền dựng lên một bức tường nước sừng sững giữa trời. Y ho khan mấy tiếng, trong miệng phun ra một ngụm máu đen dị thường, phát động chú quyết.

Dưới hắc thủy cả đám Huyết thần tử lộ diện. Chúng tụ tập lại, điên cuồng quấn lấy nhau, tên này nhảy lên người tên kia chất thành một ngọn núi huyết nhân khổng lồ.

Côn Bằng ban đầu còn tưởng Minh Hà mang Huyết Thần tử công kích bọn họ nhưng mà không phải.

Lấy tu vi chuẩn thánh viên mãn của Minh Hà. Sáng tạo ra Atula tộc dù không thể trực tiếp thành thánh nhưng thực lực cũng tăng trưởng không ít, có thể tính như Á thánh.

Hành động này mang tới cảm giác lo lắng phi thường cho Côn Bằng. Huyết thần tử rất khó luyện, y không phải người điên mà mang ra làm trò vô bổ.



"Thái Nhất, hay là quay về, tránh lãng phí pháp lực."

"Huynh chỉ cần đứng đây, xem đệ ăn sạch sẽ hắn như thế nào." - Đông Hoàng Thái Nhất cười lạnh, xem như thu hoạch ngoài ý muốn, huyết thần tử được tế luyện từ ma hồn hòa cùng ma huyết, loại chất dinh dưỡng này để ma đan cắn nuốt thì đúng là đại bổ.

Huyết nhân hợp thể tạo thành Atula tướng, toàn thân đỏ thẫm máu tươi, thân ảnh cao hơn hai mươi trượng, ba đầu sáu tay quỷ dị.

Ống tay áo Minh Hà phóng ra mười hai cái Tu La kỳ, chúng chui vào cơ thể Huyết Nhân liên kết hình thành mười hai đường kinh lạc giống như một cơ thể sống hoàn chỉnh.

Huyết Nhân vươn người, hai tay hạ cú đấm cực mạnh xuống vị trí Đông Hoàng Thái Nhất.

Hắn lộ ra ý cười, hoàn toàn không thèm né tránh. Dưới chân bốc lên vô tận tinh quang lấp la lấp lánh.

Sau một tiếng động long trời, bàn tay Huyết nhân va vào đỉnh đầu Thái Nhất. Huyết vụ văng ra toáng loạn. Gã khổng lồ gầm giận, tay y trực tiếp vỡ nát ra.

Nhục thân vững đến mức độ có thể đứng đó tùy tiện đỡ được bạo kích.

"Là ta xem thường ngươi." - Minh Hà mím môi, lộ ra phẫn nộ chi sắc, Tu La kỳ chấn động, từ trong đó thả thêm trăm vạn Huyết Thần Tử.

"Càng nhiều càng tốt." - Hắn bật cười, hư không xuất hiện khí tức khổng bố. Thí Thần Thương vừa ra, tây phương kéo tới trùng điệp mây đen.

Tây Phương Nhị Thánh ngồi thiền ở đạo tràng liền cảm ứng được. Chuẩn Đề ngó qua sư huynh hắn, tự hỏi có nên can thiệp không.

Tiếp Dẫn lắc đầu, hai tên chuẩn thánh cường giả quyết đấu. Những chuyện thế này tốt nhất là không nên dây vào.

Chuẩn Đề ra sức thuyết phục. Đông Hoàng Thái Nhất là hạng người ứng kiếp không thể tử thương vô ích ở đây.

Huống hồ chiến địa thuộc tây phương, hai người họ nhúng tay cũng hợp tình hợp lý. Chưa kể giúp đỡ yêu tộc cũng coi như thiên đình nợ lại một đoạn nhân quả, về sau mang giáo lý đến phương Đông truyền bá cũng dễ hơn.

Tiếp Dẫn. "Vô lượng thọ phật, vô lượng từ bi.... Đi xem thử."

Biển máu động mạnh, Minh Hà ngồi xuống thiền định, một đài hắc liên dựng lên. Thí Thần Thương hiện diện, bất an bao trùm cả khuôn mặt tu la giáo chủ.

Hỗn Độn Chung rồi tới Thí Thần Thương, muốn lấy tiên thiên chí bảo đè người sao.

Nghiệp Hỏa Hồng Liên thổi ra sáu đường hỏa luân, kết tủa Lục đạo hỏa diệm, nó lướt qua Huyết Nhân, hung hãn tiến về hướng Thái Nhất.

"Đông Hoàng Thái Nhất, nhận lấy phán xét của thập thiện nghiệp đạo đi."

Từ nãy đến giờ phía trên thương khung, tường vân ngũ sắc giăng ngang. Ba mươi ba trọng thiên yêu khí ngùn ngụt. Kỳ phiên tung bay, bốn vạn thiên binh, hai vạn thiên tướng xếp hàng ngay ngắn.



Chín con rồng kéo theo chiến xa lộng lẫy lượn lờ phía trên. Thiên nữ xếp thành hai hàng đứng hầu bên cạnh.

Thiếu niên tóc đỏ chống tay lên cằm, ngả người trên ngai vàng, tư thế ung dung dõi theo đại chiến, bàn tay đùa giỡn mười tiểu Kim Ô đang bay chập chửng quanh xa giá.

"Thiên đế..." - Cửu Anh yêu thần sốt ruột đánh tiếng. Con rối Huyết Thần Tử tệ gì cũng là Kim Tiên cảnh, chủ tử của hắn lại thấp hơn Minh Hà một cái tiểu cảnh giới.

Ngược lại, Đế Tuấn phong thái điềm tĩnh, gương mặt có chút mong chờ. Y hiểu rõ đệ đệ mình sẽ không động thủ nếu không nắm chắc phần thắng.

Một phần vì Đông Hoàng chung trấn khí vận. Thân là chủ nhân của nó, thông thường sát nghiệp không thể ảnh hưởng quá sâu đến Đông Hoàng Thái Nhất.

Nhưng mà Đế Tuấn có nằm mơ cũng không ngờ tới, sát nghiệp của đệ đệ mình sớm đã vượt khỏi kiểm soát của trấn thiên chi bảo cho nên Thái Nhất căn bản không có mang nghiệp lực để Đông Hoàng chung tiêu trừ, tránh kéo xuống khí vận cả tộc.

Mắt thấy nghiệp hỏa đuổi tới, tay chân lúng túng chậm mất một nhịp gọi về Hỗn Độn chung. Thí Thần Thương không cản hết sáu đường hỏa luân. Một mồi lửa chạm vào tay áo Thái Nhất.

Tức thì bốc lên vô tận hỏa nghiệp, cả người cháy thành một ngọn đuốc sống. Hắn run rẩy phát động phòng ngự, nghiệp hỏa lúc này đánh hơi được thế cháy đến nguyên thần.

Đông Hoàng Thái Nhất nhân ảnh sụp đổ, bản thể Kim Ô gầm lên chấn động thiên địa rồi hóa thành một vòng diệu nhật khổng lồ bay lên.

Cả bầu trời chìm trong sắc đỏ.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, thiên đình lực lượng ở phía trên chấn kinh.

Giai nhân tú lệ ngồi cạnh thiên đế thần sắc thảm trọng. Hai tay che miệng."Tiểu thúc!!!!"

"Đông Hoàng." - Thập yêu thần cùng chư thiên thần tướng hoảng sợ.

Đế Tuấn liền đứng dậy, y không tin vào mắt mình. Nghiệp hỏa đốt trụi hóa thân Thái Nhất chưa đầy một cái chớp mắt. Còn không để hắn có thời gian thổi Đại Nhật tịnh hỏa đối cứng lại.

Chỉ phơi nhiễm ma chướng thì không thể nào bắt lửa mạnh như vậy, trừ khi nguyên thần thật sự không sạch sẽ.

Huyền Âm Chi Thủy từ mười đầu ngón tay của thiên hậu Hi Hòa tràn ra.

"Dừng lại!" - Đế Tuấn mạnh bạo ngăn chặn. "Nàng muốn g·iết Thái Nhất à? Nghiệp hỏa đốt cháy nguyên thần. Ngoài Tam Quang Thần Thủy ra không thứ gì dập tắt được. Ngoại lực chỉ làm đệ ấy bị dày vò thêm thôi."

Đế Tuấn đau lòng nhìn vào bản thể Kim Ô đang cuộn tròn trong hình dạng thái dương tinh trôi nổi giữa trời. Không có Tam Quang Thần Thủy, cách duy nhất là g·iết c·hết Minh Hà, cắt đứt liên kết giữa y và Hồng Liên Nghiệp Hỏa.

"Minh Hà!! Hôm nay ngươi nhất định phải c·hết! Chúng thần nghe lệnh, bày Chu Thiên Tinh Đấu đại trận."

Huyết Hải chi chủ còn chưa hoàn hồn đã bị đại âm thanh kia đánh động.



Trên trời yêu đế Đế Tuấn phát tiết toàn bộ cơn giận.

Minh Hà càng không nghĩ tới chuyện thành ra như vậy. Đông Hoàng Thái Nhất c·hết y chẳng được lợi ích gì cả, ngược lại đối phương nắm đại khí vận, có mệnh hệ gì toàn bộ tu la tộc sẽ nhận lấy đại nghiệp lực.

Bất quá nghiệp hỏa cháy lên, không đốt trụi ma chướng nó không chịu dừng lại đâu.

Thiên đình vừa trải qua Vu Yêu lần một chưa bao lâu, quân số không đủ 365 vị Đại La Kim Tiên, uy lực bị kéo mấy thành, trận kỳ được chia đều cho các tôn yêu vương mới nhậm chức, bọn họ theo điều động tiến hành bố trận.

Tinh thần quang mang xua tan mây đen, từ trời cao chiếu thẳng xuống Huyết Hải. Mang toàn bộ huyễn hóa thành trận.

Lúc này Minh Hà sau gáy lạnh toát, hắn đã nghe nhiều về tài bố trận của yêu đế Đế Tuấn.

Hết thảy vạn dặm trở thành hồng hoang tinh không.

Chu Thiên Tinh Đấu chỉ mới hoàn thiện gần đây, Đế Tuấn còn chưa có mang ra cho mười hai tổ vu thưởng thức. Hôm nay Minh Hà xui xẻo tận cùng vinh dự được trải nghiệm.

"Phu nhân, mang Thái Âm quyền hành chia sẻ cho ta."

Theo lời Đế Tuấn, từ người Hi Hòa rút ra lượng lớn bản nguyên.

Thái âm tinh chủ, thái dương tinh chủ thân ảnh bay lên, hòa cùng tinh thần chi lực. Dùng thân mình hiển hóa thành hai cái mắt trận.

Đế Tuấn : "Các tinh chủ nghe lệnh, phát động lực lượng."

Các tôn yêu thần yêu tướng thả ra toàn bộ pháp lực, xung quanh xuất hiện lần lượt ba trăm sáu mươi lăm viên Chu Thiên tinh thần cùng hằng hà sa số tinh cầu lớn nhỏ.

"Đi!" - Đế Tuấn lay động kỳ phiên. Hai cái tinh cầu cực đại lao nhanh về phía Minh Hà.

"Chỉ là huyễn cảnh, chỉ là huyễn cảnh thôi."

Minh Hà tự trấn an, phóng thích pháp tướng nguyên thần chống trả. Hai cái tinh cầu đập thật mạnh vào người hắn tạo thành t·iếng n·ổ, xung xích bạo phát ra vạn dặm.

Thiên thạch vỡ nát bắn tung tóe đi các hướng, Minh Hà chật vật đứng dậy giữa tâm chấn. Cả người loạng choạng.

Chưa để đối phương thở xong, Đế Tuấn lại khởi động kỳ phiên. Sau lưng bay tới liên tiếp mười mấy cái vẫn tinh nữa.

"Khốn kiếp!!" - Minh Hà đỏ mắt ngước lên trên, nhận ra không gian hiện tại đã trở thành Tinh Thần chi vực, những thứ trong trận không chỉ là ảo ảnh, mỗi một chòm sao, chính là một lực lượng của yêu vương ngưng tụ ra, dưới tác dụng đại trận khếch đại gấp mấy lần công lực.

Đế Tuấn cười lạnh, trận kỳ y chỉ vừa luyện xong. Yêu vương cũng không phải toàn bộ Đại La cảnh, nếu không thì đừng nói là nho nhỏ chuẩn thánh viên mãn. Thánh nhân cũng khó lòng phá trận.

"Hồng hoang sát trận. Uy lực thật dọa người." - Côn Bằng thầm khen rồi khẽ liếc qua khỏa thái dương tinh đang bốc hỏa trôi nổi giữa trời.

Bên trong, Đông Hoàng Thái Nhất thân thể đang bị thiêu cháy. Hỗn Độn chung cùng Thí Thần Thương kịch liệt xoay tròn xung quanh.