Chương 22 : Tiêu Lục.
Bát Tử khoan khoái bước đến chỗ Thiên Nhất Tiếu, y bẻ các khớp tay kêu răng rắc, định bụng đấm nhẹ vài cái để đánh thức đại sư huynh Thiên Kiếm Môn dậy.
Ngay khi bàn tay co thành quyền, không khí xung quanh Bàn Tử và Yên Hà trở nên nóng bức đột ngột.
Như có linh tính mách bảo, hắn bỗng ngước mắt nhìn l·ên đ·ỉnh đầu, không biết từ bao giờ huyễn ảnh một thanh tiên kiếm khổng lồ đã xuất hiện trên không trung, mũi nhọn chĩa thẳng vào giữa trán của Bát Tử, khiến y đứng khựng lại ngay lập tức.
"Dám động vào đệ tử của Thiên Kiếm Môn, hai con yêu nghiệt lá gan không nhỏ."
Bóng người cưỡi kiếm đang hạ xuống từ trên trời, tà áo trắng phất phơ trong gió. Kẻ đến là một nam nhân trung niên, ánh mắt sắc bén, có vẻ đang giận dữ.
Khí thế tỏa ra tựa núi lớn áp xuống, làm cho không khí xung quanh nặng nề hơn hẳn.
Bát Tử lập tức lùi lại, thả tay xuống. "Hiểu lầm thôi, hắn chiến đấu mệt quá nên ngủ th·iếp đi một chút, Tiêu trưởng lão Thiên Kiếm Môn nóng tính thế."
"Ai vậy?" - Yên Hà hỏi nhỏ, mắt vẫn không rời lão nhân kia, Bát Tử khoanh tay trước ngực, tim đập thình thịch.
Người này là Tiêu Lục, trưởng lão của Thiên Kiếm môn, cũng là ân sư của Thiên Nhất Tiếu. Ba trăm năm trước đã bước vào Luyện Hư.
"Ngươi biết bổn tọa? Cũng có mắt nhìn đấy." - Tiêu Lục sắc mặt dịu xuống đôi chút, ông ta đưa mắt nhìn đồ đệ b·ất t·ỉnh, rồi âm thầm đánh giá cảnh tượng t·hi t·hể chất thành núi, máu chảy thành sông, khắp nơi đều là dấu vết tàn phá nặng nề của ma đạo.
Càng nhìn, sát ý trong mắt ông ta càng hiện lên, cả người bùng nổ uy áp, ép Yên Hà và Bát Tử phải lùi lại vài bước.
"Hai tên tà ma tội ác tày trời, hại c·hết bao nhiêu người vô tội không đủ, còn muốn hại Nhất Tiếu, định moi sống đan điền của nó hay là dùng loại tà môn ngoại đạo nghịch chuyển âm dương biến nó thành nữ để luyện lô đỉnh hả???"
Bát Tử lén kéo áo Yên Hà hỏi cái gì là nghịch chuyển âm dương? Từ nam thành nữ?? Ma tu có công pháp biến thái đó thật à.
Hắn nghe tới đây cũng bắt đầu hoài nghi, không biết do đầu óc lão méo mó hay ma đạo có thứ đó mà La Hầu giữ lại không dạy.
Nhìn biểu cảm của họ, Tiêu Lục cảm giác như mình bị chế nhạo. Sát ý trong mắt ông ta càng đậm, tiên kiếm phía sau khẽ rung lên, phát ra tiếng ngân vang như sấm động.
"Xui cho các ngươi gặp phải ta, đừng hòng giở trò gì được nữa!"
Bát Tử muốn bước ra nói lý với ông ta nhưng bị Yên Hà cản lại, gã trưởng lão chỉ khư khư tin vào những gì mắt thấy, bây giờ một trăm cái miệng nói ông ta cũng không lọt tai.
Hắn thở dài. "Tiêu trưởng lão chắc hẳn chỉ cần liếc mắt cũng biết thực lực của bọn ta, thử hỏi nguyên anh cùng luyện khí sao có thể đánh bại đại đệ tử Thiên Kiếm Môn, rồi lại bày ra cảnh tượng như thế này ư? Nói vậy là đánh giá thấp Thiên Nhất Tiếu quá."
Ông ta liếc mắt, thoáng suy nghĩ thấy có lý. Đúng là với thực lực hiện tại của hai kẻ này, muốn làm Thiên Nhất Tiếu b·ất t·ỉnh là chuyện không thể, chứ đừng nói đến bày ra cảnh tượng máu đổ thành sông và t·hi t·hể chất thành núi.
Tuy nhiên, lòng nghi ngờ của ông vẫn chưa hẳn tiêu tan.
Tiêu Lục đến gần Thiên Nhất Tiếu, tay vận linh lực kiểm tra cơ thể đồ đệ, cẩn thận dò xét từng chút. Sau vài lần thử, ông không phát hiện bất kỳ dấu hiệu tổn thương nào do ma khí hay ngoại lực gây ra.
Thậm chí, linh khí trong cơ thể Thiên Nhất Tiếu vẫn lưu chuyển đều đặn, rõ ràng chỉ là kiệt sức.
"Vậy kẻ gây ra chuyện tày đình này đâu rồi?" - Tiêu Lục hỏi.
Yên Hà mang công lao dẹp loạn ném cho Thiên Nhất Tiếu. "Kẻ đó đã bị Thiên sư huynh đánh bại. Huynh ấy dùng kiếm khí cường đại t·hiêu r·ụi cả thân thể ma đầu."
Hắn chỉ tay về phía ngọn núi hoang tàn. "Ngài xem, chẳng phải dấu tích kiếm khí vẫn còn rõ ràng đó sao?"
Tiêu Lục nhíu mài nhìn theo hướng Yên Hà chỉ. Đúng là dấu vết trên núi có nhiều vết chém sâu hoắm và khí tức của Thiên Kiếm Môn.
"Ngươi nói... Tất cả là do Thiên Nhất Tiếu làm?"
"Quá rõ ràng mà." - Yên Hà tỏ vẻ nghiêm túc nhưng bên trong lại thầm cười khẩy. "Nếu không có huynh ấy, làm sao hai người bọn ta toàn mạng mà đứng đây?"
Bát Tử nhanh nhảu tiếp lời: "Đúng vậy! Đại sư huynh quả thật là anh hùng trong lòng chúng ta! Ta ngưỡng mộ huynh ấy liên thu bất tận, cuồn cuộn như nước sông Hoàng Hà."
Dù mọi dấu vết đều chỉ ra rằng Thiên Nhất Tiếu là người lập công nhưng Tiêu Lục vẫn thấy Yên Hà và Bát Tử kỳ quái, theo logic thông thường những kẻ có tu vi yếu gặp ma đầu sẽ vắt giò lên cổ mà chạy.
Đằng này họ không có vẻ gì là sợ hãi, còn có gan lưu lại nơi này cho tới khi ông ta đến, chẳng lẽ để xem náo nhiệt?
Tiêu Lục hạ ánh mắt về phía Yên Hà, người đang đứng thẳng lưng, thần sắc bình tĩnh đến mức khác thường.
Trừ ngoại hình có chút đặc biệt ra, hắn thì chỉ là một thiếu niên bình thường nhưng tên yêu tộc đi theo bên cạnh tỏ ra kính nể vô cùng, mỗi lần Bát Tử nói chuyện đều sẽ nhìn qua thái độ của hắn.
Trong thế giới của yêu tộc, kẻ mạnh là vua, kẻ yếu chỉ đáng bị khinh thường. Ấy vậy mà tên yêu tộc này, ông ta nhìn Bát Tử, rõ ràng là Nguyên Anh lại tỏ ra cúi đầu với Luyện Khí.
Mặc dù không phát hiện được điều gì bất thường từ khí tức của Yên Hà, Tiêu Lục vẫn không thể hoàn toàn yên tâm.
Ông trầm giọng: "Ngươi là ai? Xuất thân môn phái nào?"
Yên Hà hơi khom người. "Không dám giấu tiền bối, vãn bối không thuộc môn phái hay tông môn nào cả, ta là hoàng tử Thương Quốc, vượt ngàn dặm đến Lạc Thần tông thăm ca ca, bây giờ đang trên đường về."
Tiêu Lục nghe vậy, ánh mắt thoáng hiện lên vẻ ngờ vực. "Hoàng tử Thương Quốc?"
Ông lặp lại, giọng điệu pha chút mỉa mai. "Một hoàng tử nhân tộc, vượt ngàn dặm chỉ để thăm ca ca? Ca ca ngươi là ai? Nếu nói về Lạc thần tông, lão phu ít nhiều cũng rành mặt các đệ tử, đừng có mà qua mặt ta."
Yên Hà vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, đôi mắt trong veo không một tia dao động.
"Đại huynh Thương Hải Uyên Thần, chính là đệ tử thân truyền của Lạc Thần Tông."
Tên của Thương Hải Uyên Thần vừa thốt ra, đôi mắt Tiêu Lục thoáng hiện lên một tia kinh ngạc.
"Thương Hải Uyên Thần? Chính là vị thiên tài Lạc Thần Tông từng chiến ngang với thánh tử Thiên Kiếm Môn trong đại hội thiên tài ba năm trước?"
Yên Hà khẽ gật đầu. Dù không biết đại hội đó là cái khỉ gì nhưng ông ta gọi đúng tên của ca ca hắn rồi.
"Đúng vậy. Chính là huynh trưởng của ta."
Tiêu Lục trầm ngâm trong giây lát. Thương Hải Uyên Thần được đồn rằng tương lai sẽ trở thành người đầu tiên ở đại lục này độ kiếp phi thăng.
Cái nết của tên thiên tài đó cũng khá bất ổn, có thù tất báo, kẻ này tự xưng là đệ đệ, lỡ như là thật, việc ông ta làm khó hắn chắc chắn chọc giận Uyên Thần, như vậy sẽ khiến mối quan hệ giữa Lạc Thần tông và Thiên Kiếm môn xấu đi.
Không đáng chút nào.