Sửu Thúc

Sửu Thúc - Chương 94





Dung Thụy Thiên cách cánh cửa thủy tinh trong suốt, yên lặng nhìn Tịch Nhạ Hoài đeo mặt nạ dưỡng khí, y vẫn không nhúc nhích nằm trên giường bệnh trắng toát, trên ***g ngực rộng lớn của y bị băng một lớp băng gạc thật dày, trong mũi cắm ống thở, hô hấp rất chậm rất chậm, ngực liên tục phập phồng, đôi lông mày gọn gàng đen mà sắc bén kia nhíu lại thật chặt, hiển nhiên là ngủ thật sự không thoải mái, không biết có phải là miệng vết thương rất đau, hay vẫn là đang chìm sâu trong ác mộng….


Sợi tóc đỏ tươi của y rơi trên gối đầu, đôi môi mím chặt mất màu, giống như những người mẫu tô son môi màu trắng trên bìa tạp chí, khuôn mặt tinh xảo tuấn mỹ kia trắng bệch tựa như hoa tuyết, thoạt nhìn vô cùng tiều tụy, trên cằm còn có một vòng râu lún phún màu xanh.


Nhớ lại trước kia, Tịch Nhạ Hoài làm sao lại có thể không động đậy gì mà nằm trên giường thế kia, y chói mắt tựa như một vầng thái dương, cả người tỏa ra hào quang làm cho người ta phải kinh diễm, Dung Thụy Thiên đem mặt áp lên tấm cửa thủy tinh lạnh như băng, thấp giọng nói gì đó với Tịch Nhạ Hoài, cứ việc người đàn ông xinh đẹp tựa như đang chờ đợi được hôn môi ấy cái gì cũng không nghe được, càng không thể đáp lại câu hỏi của hắn, nhưng hắn vẫn cố chấp áp vào để nói cho người ấy biết những chuyện phát sinh gần đây.


Sau mấy ngày mưa to thì tiết trời bắt đầu ấm lại, giống như muốn thỏa mãn những con người khát vọng được hôn ánh mặt trời, ông mặt trời mỗi ngày đều vui tươi hớn hở đi ra Say hello.


Báo ” Tân tuần san” đưa tin Tịch Nhạ Hoài bị tai nạn xe cộ!



Dù cho Tân Đồ Hiên dùng trăm phương nghìn kế giấu diếm chuyện tai nạn xe cộ của Tịch Nhạ Hoài, nhưng tin tức ấy vẫn bị rò rỉ, tất cả mọi người đều chú ý đến Tịch Nhạ Hoài, thương thế của hắn khiến cho trăm ngàn người lo lắng.


Rất nhiều truyền thông dồn về bệnh viện yêu cầu phỏng vấn, fans cũng lo lắng đứng canh ở trước sảnh bệnh viện, có người còn thậm chí liên hệ danh y ở nước ngoài gấp rút bay qua trị liệu cho Tịch Nhạ Hoài, bọn họ xuất hiện khiến bệnh viện bị chen chúc chật như nêm cối, kín người hết chỗ, cảnh sát phải đặc biệt ra mặt duy trì trật tự, ngăn phóng viên và fans ra bên ngoài, phóng viên ồn ào muốn gặp người đại diện Trì Hạo của Tịch Nhạ Hoài, bảo y đi ra thuyết minh tình huống với mọi người.


Trì Hạo đại diện Tịch Nhạ Hoài đi ra thuyết minh tình huống cho cộng đồng người quan tâm đến y, vừa phải ứng phó với truyền thông và fans trong bệnh viện, còn phải đi xin lỗi các y bác sĩ, cả người mệt đến sứt đầu mẻ trán.


Mà Tịch Nhạ Hoài thì tỉnh lại vào một buổi sau trưa ấm áp, vài vị bác sĩ chạy đến xem xét tình huống của y, sau khi xác định tình huống của y đã ổn định mới ý bảo Dung Thụy Thiên đã lo lắng mấy ngày nay tiến vào, mũi Dung Thụy Thiên như lên men bước vào.


Giường bệnh trong bệnh viện trắng toát giống như bị phủ tuyết, Dung Thụy Thiên nhìn Tịch Nhạ Hoài trên giường bệnh, khuôn mặt tuấn mỹ khiến cho người nhiều người điên cuồng say đắm kia nay trở nên gầy yếu, tái nhợt, giống như mảnh thủy tinh dễ dàng rạn vỡ, Dung Thụy Thiên vuốt ve khuôn mặt lạnh lẽo của hắn, vuốt ve xương chân mày cao cao, chiếc mũi còn có hàng râu lún phún màu xanh trên cằm kia, một lần lại một lần.



Tịch Nhạ Hoài chớp chớp đôi hàng mi dày đậm, mở ra ánh mắt bị lấp đầy tơ máu, gắt gao nhìn chằm chằm Dung Thụy Thiên, trong cổ họng phát ra tiếng nói khàn khàn không rõ ràng:” Đừng, đừng rời xa anh…..”


Nước mắt Dung Thụy Thiên liền rơi xuống, những nôn nóng bất an trong mấy ngày vừa qua sau khi y thức tỉnh thì lập tức tan thành tro bụi, hắn nhẹ nhàng tựa lên ngực Tịch Nhạ Hoài, mặc kệ phát sinh chuyện gì, hắn phải nên tin tưởng Tịch Nhạ Hoài, từ đầu đến cuối phải nên tin tưởng y….


Nhưng tại thời khắc mấu chốt, hắn do dự, hoài nghi, còn muốn rời bỏ y, người như hắn, làm sao còn đáng giá được y yêu, mà khi y tỉnh lại lời đầu tiên liền bảo hắn đừng rời đi.


…………….


Khi y từ nơi Trác Thích Mặc nhìn thấy những ảnh chụp cùng băng ghi hình đó thì liền tuyệt vọng, nếu những thứ này công bố ra ngoài thì đủ để hủy diệt Dung Thụy Thiên, may mắn khi đó Tân Đồ Hiên đã nói cho y biết rất nhiều việc, lại từ chỗ Tô Đồng lấy được phần văn kiện, phần văn kiện kia đủ để nắm chặt nhược điểm của Trác Thích Mặc, thế là dùng nó đặt điều kiện với Trác Thích Mặc, cuối cùng dùng văn kiện cùng với mười triệu tiền mặt đổi lấy ảnh chụp và băng ghi hình.


Trác Thích Mặc cho y hai mươi ngày chuẩn bị tiền, mà tiền mặt trong tay y tính cả cổ phiếu, phiếu công trái, châu báu, bất động sản cộng lại cũng không nhiều như vậy.


Hơn nữa muốn mua lại phần văn kiện trên tay Tô Đồng cũng cần tiền, trong một chốc không đào đâu ra, y mỗi ngày đều nôn nóng bất an, giống như bị người bóp cổ không thể hô hấp, tuy rằng tuyệt vọng nhưng lại không thể nói cho Dung Thụy Thiên biết việc này, một khi hắn biết thì sẽ đến tìm Trác Thích Mặc, khi hắn nhìn đến ảnh chụp cùng băng ghi hình này thì khẳng định sẽ vì bảo hộ sự nghiệp diễn viên của y mà đồng ý chia tay, y quá rõ ràng tính tình của hắn, cho nên mới hao hết tâm tư giấu diếm hắn, nhưng vẫn bị lộ ra sơ hở.


Khi y đã gom đủ tiền, lúc bảo Tô Đồng lại đây giao phòng thì bị Dung Thụy Thiên thấy được, bình thường khi Dung Thụy Thiên tan tầm thì đã khuya, nhưng ngày đó lại trở về sớm như vậy, nếu để hắn vào phòng khách thì mọi chuyện sẽ không che giấu được, y không muốn cho hắn biết những chuyện như vậy, định giấu diếm hắn cho đến khi chấm dứt, cho nên ngăn Dung Thụy Thiên lại không cho hắn bước vào, không nghĩ tới thái độ gần như cự tuyệt ấy của y lại thương tổn hắn, thậm chí suýt chút nữa đã mất đi hắn.


Nhìn Dung Thụy Thiên đang ghé lên người mình yên lặng rơi lệ, lòng Tịch Nhạ Hoài như tan nát, y cố hết sức giơ tay lên, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể phát run của hắn, may mắn, cuối cùng hắn vẫn còn bên cạnh y.