“Tiểu tử kia, nhanh như vậy đã gọi là có chuyện. gì?"
Lục Nhĩ Mi Hầu vừa xuất hiện đã lên tiếng hỏi.
Trong lòng Dương Bách Xuyên lại vô cùng chấn động, con khi này đã đưa cho hắn ba cái lông, ra tay ba lăn, nhưng nếu đã gọi thì nhất định sẽ tới, không hề nói sạo.
Khi rất giữ chữ tín!
Dương Bách Xuyên cảm thán nói: “Gì nhỉ...Lục Nhĩ huynh đệ, ta bị lão ma đầu kia ép tới không còn cách nào, bất đắc dĩ mới mời huynh ra tay ~”
Lục Nhĩ Mi Hầu vừa xuất hiện đã nói chuyện với Dương Bách Xuyên, căn bản không thấy còn có một.
lão ma đầu Vu Minh Tuyền, nghe Dương Bách Xuyên nói thì mới xoay người nhìn, lúc này mới xoay người nhìn, ánh mắt rơi trên người ma đầu, Lục Nhĩ Mi Hầu híp mắt xoi mới: “Ma hồn Ma quân, đáng tiếc là bị phân chia, nếu không thì quả thật là phiền phức.
Nhưng mà dù là như vậy thì thực lực cũng ngang bằng với Tán Tiên tứ chuyển, nếu cộng thêm một số mánh khóe của Ma tộc thì ngay cả Tán Tiên ngữ chuyển cũng không đấu lại được, đúng là đáng để ta ra tay, được, nhớ lấy, Lục Nhĩ ta còn nợ ngươi hai lần”
Dương Bách Xuyên nghe Lục Nhĩ nói vậy thì thầm kinh hãi, theo cách nói của Lục Nhĩ, hôm nay lão ma đầu này bùng phát, thì ngay cả Tán Tiên ngũ chuyển cũng khó mà ngăn cản.
May mà hẳn triệu hoán được Lục Nhĩ Mi Hầu.
Phải biết là Hầu Tử có cấp bậc tiên vương, chỉ là lúc trước niết bàn bị thương, mất đi cảnh giới, bây giờ mấy chục năm không gặp, Lục Nhĩ Mi Hầu mang lại cho hẳn một cảm giác sâu không lường được, cũng không biết có thể xử lý lão ma đầu hay không.
“Được ~ Dương Bách Xuyên nhếch miệng tr lời, hẳn không nhịn được nói: “Ma hồn của lão ma đầu này rất quỷ quyệt, bị phong ấn ở Tu Chân Giới biết bao nhiêu năm cũng không diệt được, huynh có cách nào hủy được thần hồn của ông ta không?”
“Hừ, ma hồn Ma quân quả thật là rất mạnh, nhưng đáng tiếc ông ta đã bị yếu đi, với người khác không dễ nhưng với ta mà nói, diệt ông ta đơn giản như trở bàn tay” Lục Nhĩ Mi Hầu nhìn chằm chằm lão ma đầu.
Vốn dĩ hiện trường bỗng nhiên xuất hiện một con khi, lại chỉ nói chuyện với Dương Bách Xuyên mà coi nhẹ lão ma đầu, khiến ông ta vô cùng tức giận, nhưng ngay sau đó cơ thể lão ma đầu run rẩy nhìn chằm chằm con khi, không dám làm bừa.
Bởi vì từ trên người con khỉ lão ma đầu cảm nhận được khí tức yêu tộc không giống với Tu Chân Giới.
Cũng nghe được những lời nhận xét của con khỉ dành cho ông ta, đối phương căn bản không xem một Ma quân như ông ta ra gì.
Lão ma đầu không chắc, lúc trước trong người tên tiểu tử Dương Bách Xuyên có năng lượng bảo vệ cơ thể, bây giờ chỉ nhố một sợ lông đã triệu hoán ra được một con khỉ.
Hơn nữa còn không phải là một con khi thông thường, lúc này, lão ma đầu không thể nhìn thấu được con khỉ bên cạnh Dương Bách Xuyên, một cỗ hơi thở nguy hiểm đang bao phủ lấy lão ma đầu.
Thật ra, thời điểm con khỉ này xuất hiện, lão không hề có bất cứ cảm giác nào, không biết có sinh vật sống xuất hiện, và làm thế nào nó lại có mặt ở đây?
Không nói tới lão ma đầu, ngay cả Dương Bách Xuyên cũng chỉ có cảm giác khi mà vừa ngẩng đầu lên đã thấy Lục Nhĩ Mi Hầu xuất hiện, giống như là xuyên qua thời không để tới.
Nhưng từ điều này có thể thấy, đối phương không phải hạng đơn giản.
Trong lúc nói chuyện lão ma đầu ý thức được con khi này đã lật tẩy hết gốc gác của mình, ông ta không thể không căng thẳng.
Cuối cùng lão ma đầu không nhịn được nổi giận gầm lên: "Khi hoang ở đâu chui ra ăn nói ngông cường, muốn ăn đòn sao..”
Lão ma đầu thử tấn công thăm dò, lão há miệng phun ra ba cỗ tà khí.
Dương Bách Xuyên nói với Lục Nhĩ Mi Hầu: “Giao cho huynh đó, ta muốn lão ta phải chết”
“Hôm nay trả cho ngươi một nhân tình...” Dứt lời, cơ thể Lục Nhĩ Mi Hầu nhảy lên, hướng thẳng về phía lão ma đầu.
Không tiến mà còn lùi, đối mặt với ba cỗ tà khí của lão ma đầu, Lục Nhĩ Mi Hầu ra tay rất hung bạo, trực tiếp vung nắm đấm đập thắng tới, đương nhiên Dương Bách Xuyên cảm nhận được linh khí của đất trời dày đặc hội tụ trên nắm đấm của Lục Nhĩ Mi Hầu, mặc dù không biết đối phương sử dụng thần thông gì, nhưng chắc chắn là một loại pháp lực lợi hại nào đó.
“Ầm rắc..."
Một tiếng nổ vang lên, Dương Bách Xuyên nhìn thấy ba loại tà khí của lão ma đầu bị Lục Nhĩ Mĩ Hầu đánh vỡ tan, bản thân hắn lại không hề bị ảnh hưởng, ngay sau đó vèo một tiếng, Lục Nhĩ Mi Hầu đã lại găn kẻ địch.
Hắn xuất hiện trước mặt lão ma đầu, đột nhiên. ung quyền.
"Ầm..ầm âm ầm...”
Vô số cái bóng xuất hiện rơi trên người lão ma đầu.
“A a..."
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, cơ thể Lục Nhĩ Mi Hầu và lão ma đầu không ngừng di chuyển, từ mặt đất lên trời, từ trên trời xuống đất
“Ầm rắc."
Cuối cùng cũng tiếp đất.
Ngay từ khi bắt đầu, lão ma đầu dường như chỉ có kêu thảm mà không có lực đánh trả, còn Lục Nhĩ Mi Hầu thì đánh đối phương tơi bời.
Mí mắt Dương Bách Xuyên nhảy dựng, hẳn và lão ma đầu giao chiến với nhau bị thương tổn nguyên khí, cuối cùng suýt chút nữa còn bị ba loại tà khí của lão ma đầu nhập thể, mặc dù có Thủy Chỉ Căn Nguyên hóa giải, nhưng vẫn bị hỗn loạn khí huyết và chân nguyên trong cơ thể, trong lúc Lục Nhĩ Mi Hầu đánh lão ma đầu tơi bời, hẳn điều dưỡng thân thể.