Chủ ý của Mai tỷ là dây dưa, dẫn đám khỉ đi phá tổ ong, sau đó bọn họ sẽ đục nước béo cò.
Dương Bách Xuyên cảm thấy cách này rất được, hắn đảo mắt một vòng, lại nghĩ ra một cách to gan hơn, nếu đã gây rắc rối, hắn cũng không ngại làm lớn chuyện.
Không phải vẫn còn tộc gấu núi sao?”
Cùng tham gia náo nhiệt đi.
Dù sao thì chọc phải đám khỉ cũng là chọc, thêm một tộc gấu cũng không sao.
Chỉ cần có thể tạo cơ hội cho hắn là được.
Thế nên sau khi quyết định với Mai tỷ, cả hai đi thẳng tới đỉnh núi nơi có tộc gấu đang ở.
Lúc này, đám khỉ ở phía dưới vẫn đuổi tận cùng không buông, một đàn khỉ chạy theo lên núi, con gấu vừa bị thua thiệt trong tay đám khỉ chắc chắn sẽ xuất hiện.
Cho dù không ra thì Dương Bách Xuyên cũng có cách dẫn dụ nó ra, trong tay hắn có rượu mật ong của bầy khỉ, vải ra một ít thì đám gấu núi kia sẽ điên cuồng.
Sau khi tính toán xong, trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng đắc ý…
Chẳng bao lâu sau, hai người họ đã tới ngọn núi nơi gấu ở, Dương Bách Xuyên lấy ra một thùng rượu mật ong đưa cho Mai tỷ: “Đợi lát nữa bầy khỉ qua đây thì tỉ có thể rưới rượu mật ong lên người bọn chúng, ta sẽ thêm mồi lửa, hehe...”
Mai tỷ bị Dương Bách Xuyên chọc cười, nàng nhận thùng rượu trong tay hắn, đương nhiên cũng hiểu tính toán trong lòng Dương Bách Xuyên.
Nhưng Mai tỷ vẫn hơi lo lắng: “Hay là vào núi đi, biết đâu bầy khỉ cũng tới, gấu núi sẽ tự chui ra ngoài.”
Nàng sợ Dương Bách Xuyên thua thiệt.
“Yên tâm đi, ta sẽ cẩn thận, dù sao cũng đã tới đây rồi, ta khiêng thứ này trên bả vai coi như là Hầu vương, thứ này sẽ kích thích tộc gấu túi dốc toàn bộ lực lượng, càng đông càng loạn thì chúng ta càng có lợi.”
“Được rồi, vậy đệ cẩn thận.” Mai tỷ biết từ xưa tới nay, Dương Bách Xuyên làm việc luôn có suy tính, Dương Bách Xuyên bảo nàng rưới rượu lên người đám khỉ cũng là một cách kích thích gấu núi.
Dương Bách Xuyên khiêng quả trứng thủy tinh trên vai hoặc nói đúng hơn là vương giả của tộc khỉ, bầy khỉ sẽ bị nó thu hút tới, hắn tin quả trứng thủy tinh này ở đâu thì bầy khỉ sẽ đi theo đó.
Gấu núi trời sinh đã bị thu hút bởi rượu mật ong, nếu như ngửi thấy mùi rượu mật ong trên người bầy khỉ thì bọn chúng nhất định sẽ đuổi theo, tới khi đó cả hai bầy tộc sẽ bị thu hút về tổ ong mật, bọn họ sẽ có cơ hội vào trong lấy được tinh thể ong.
Sau khi Dương Bách Xuyên lao vào núi của tộc gấu, trong tay Mai tỷ cầm rượu mật hoa chờ đàn khỉ đang chạy như điên từ xa tới gần.
Dù sao thì hai người cũng là tu sĩ phi hành, đến núi của tộc gấu nhanh hơn lũ khỉ một bước.
Sau khi Dương Bách Xuyên vào núi, hắn trực tiếp để Hắc Liên tìm hang ổ của gấu núi.
Nhưng mà Hắc Liên nói: “Núi gấu này là một hang ổ thống nhất, chúng được phân bố khắp ngọn núi này, ngươi chỉ cần chọc cho mấy con tức giận là được.”
Dương Bách Xuyên nghe vậy thì gật đầu: “Được, ta biết rồi, ngươi giúp ta nhìn chằm chằm bọn chúng, ta không muốn gặp phải sai lầm không đáng có…”
Trong lúc trao đổi với Hắc Liên, Dương Bách Xuyên leo lên mấy trăm mét, cuối cùng cũng gặp phải một con gấu núi, hắn không nói nhiều mà vung kiếm về phía gấu núi, đương nhiên mục đích là chọc giận nó, hắn cũng không toàn lực giết gấu.
“Ầm…”
“Rống…”
Gấu núi bị Dương Bách Xuyên chém một nhát kiếm trên người, nó bị đau nên đã gào lên, nhìn thấy Dương Bách Xuyên làm nó bị thương, con gấu núi này giận dữ lao tới…
Dương Bách Xuyên sao có thể đứng đó chờ bị đánh?
Hắn nhếch miệng cười, bay nhanh như chớp cách ra xa mấy trăm mét, lúc này hai con gấu núi xuất hiện trước mặt hắn.
Dương Bách Xuyên liên tiếp xuất kiếm…
Mười phút sau, toàn bộ ngọn núi này đều là tiếng rống giận rung trời.
Điều này khiến trái tim Mai tỷ như siết lại, nàng đã hoàn thành xong nhiệm vụ mà Dương Bách Xuyên giao phó, rưới rượu mật hoa lên người bầy khỉ, giờ chỉ đợi đám gấu rời khỏi núi.
Sau khi bầy khỉ tới núi gấu thì không vào mà vây quanh núi liên tục rống giận.
Đúng lúc này, từ núi gấu truyền đến những tiếng gầm giận dữ, khiến đàn khỉ càng thêm lo lắng, bồn chồn.
Ngay khi Mai tỷ nghe được toàn bộ núi gấu đều vang lên tiếng gầm rú rung trời, đang suy nghĩ xem có nên đi vào hỗ trợ hay không, chớp mắt đã thấy Dương Bách Xuyên khiêng trứng thủy tinh hóa thành một tia sáng lao ra núi gấu rồi bay về phía này.
“Mai tỷ, đi…”
Dương Bách Xuyên hô lớn rồi nhảy vọt lên không trung.
Lúc này, Mai tỷ nhìn thấy những con gấu núi khổng lồ đang gầm thét rồi đuổi theo Dương Bách Xuyên.
Hai người cũng không kịp nói chuyện, bọn họ trực tiếp bay về phía xa...
Nhưng đám gấu núi và bầy khỉ không hề đánh nhau mà lập tức đuổi theo, gặp nạn chính là biển hoa dưới mặt đất…
Kế hoạch thành công, Dương Bách Xuyên chọc giận gấu núi, dẫn dụ toàn bộ gấu ra khỏi núi, lần lượt đuổi theo bầy khỉ...
Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, hắn phát hiện ra con gấu núi sau khi ngửi thấy mùi rượu mật trên người con khỉ càng hung hãn hơn, đuổi sát theo sau bầy khỉ, mà mục tiêu của bầy khỉ lại là trứng thủy tinh đang ở trên vai hắn.
Sau khi kế hoạch thành công, Dương Bách Xuyên và Mai tỷ đi thẳng đến ngọn núi có đàn ong.
Thế giới này có bốn ngọn núi ở Đông, Tây, Nam, Bắc, chỉ có núi ong mật là nhỏ hơn rất nhiều, nhìn từ xa cũng không có mấy cây cối, mọc nhiều nhất là cỏ dại.
Lúc trước xem qua nhưng cũng không đi núi ong mật, nhưng mục tiêu lần này là chạy thẳng tới đó.
Dù sao thì ba quần tộc ở thế giới này loạn lên thì Dương Bách Xuyên mới có thu hoạch.
Sau khi chạy vào núi ong mật, bầy khỉ và đám gấu núi cũng đuổi theo hắn và Mai tỷ vào trong, nhất định sẽ đại loạn.
Nhưng mà khi Dương Bách Xuyên nhìn xuống phía dưới thì giật mình, hắn âm thầm kêu khổ, xem ra phải thay đổi kế hoạch rồi.
Lúc nhìn xuống, hắn phát hiện khi lại gần núi ong mật, trong biển hoa đã có sự thay đổi.