Dương Bách Xuyên thấy chồn con bị Sát Thủ Vương một đòn xuyên thủng cơ thể thì điên tiết lên, dưới cơn nóng giận, chân nguyên trong cơ thể tăng vọt, thực lực cũng đột phá từ Đại Thừa trung kỳ lên tới Đại Thừa hậu kỳ…
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, vì sau khi điên cuồng hấp thu linh khí trong vòng bán kính một trăm mét xung quanh, thực lực của hắn lại đột phá lần nữa, chạm tới Đại Thừa đại viên mãn…
Tới đây mới thật sự dừng lại.
Giờ phút này, trông Dương Bách Xuyên chẳng khác nào một Ma vương, hai mắt đỏ ngầu, mái tóc bạc trắng tung bay trong gió, nhìn Sát Thủ Vương trừng trừng.
“Ngươi đáng chết muôn nghìn lần…” Trong lúc nói, hơi thở của Dương Bách Xuyên cũng dần ổn định lại, đôi mắt vẫn dán chặt lên người Sát Thủ Vương.
Giờ phút này, Sát Thủ Vương cũng phát hiện sự biến đổi của Dương Bách Xuyên, trong lòng hận chết đi được, chỉ chút nữa thôi là đã có thể cho Dương Bách Xuyên một chiêu trí mạng, chết tươi tại chỗ rồi, ấy vậy mà vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc đó, chẳng biết lại từ đâu nhảy ra một con súc vật nhỏ bé, bất chất tất cả lao tới trước mũi dao của hắn ta, đỡ đòn thay cho Dương Bách Xuyên. Thật không ngờ hành động này không chỉ giúp Dương Bách Xuyên trốn được một kiếp, mà còn khiến hắn nổi trận lôi đình, từ đó tu vi đột phá.
Không phải Sát Thủ Vương chưa từng gặp qua trường hợp tương tự, nhưng trong tình huống như vậy mà cũng có thể thẳng cấp, tư chất tu luyện của người đó hắn là cực kỳ cao.
Tất nhiên Sát Thủ Vương từng nghe nói tới Dương Bách Xuyên, dù sao những năm gần đây, danh tiếng của hắn trong Tu Chân Giới cũng rất lẫy lừng. Hắn ta còn biết tại nghi lễ của Vân Môn Tiên Cảnh, Dương Bách Xuyên đã ép Tứ đại thánh chủ, bao gồm cả thánh chủ U Linh phải nhượng bộ.
Kỳ thật toàn bộ thánh địa U Linh, từ trên xuống dưới không ai muốn đối địch với Dương Bách Xuyên cả, ngay cả lần này cũng vậy, lý do hắn ta chạy tới đây chỉ là vì muốn cướp lấy tiên khí trong tay Lưu Tích Kỳ mà thôi.
Sau khi cháu của thánh chủ U Linh bị giết chết, là Sát Thủ Vương dưới trướng thánh địa U Linh Chi Đô, hắn ta phụng mệnh thánh chủ U Linh tới để báo chủ cho cháu của thánh chủ, tiện đường chém đầu Lưu Tích Kỳ, đoạt lấy tiên khí.
Ai mà ngờ giữa đường lại xuất hiện đại yêu Tử Hoàng, đến tận lúc này, Sát Thủ Vương mới biết Tử Hoàng vừa ra tay giúp Lưu Tích Kỳ là người của Dương Bách Xuyên. Chỉ là tên đã lên dây, không thể không bắn, Sát Thủ Vương bèn nảy ra ý định giết luôn của Tử Hoàng…
Và quả thật, đại yêu bên cạnh Tử Hoàng đã bị người của hắn ta diệt gần hết, tới cả Tử Hoàng cũng bị thương nặng, chỉ có thể trở thành con cá trên thớt, mặc cho hắn ta chém giết.
Ngay lúc mọi chuyện sắp kết thúc, Dương Bách Xuyên lại chạy tới. Nếu hiện tại hắn ta đã đắc tội với Dương Bách Xuyên, vậy cũng chẳng cần kiêng kỵ gì nữa, cứ đơn giản lật mặt luôn cho rồi. Với lại, tất cả đại yêu mà Dương Bách Xuyên mang tới đều là cao thủ có thực lực sánh ngang Phi Thăng cảnh, dẫn tới cục diện lập tức nghiêng về một phía, người của Sát Thủ Vương lần lượt ngã xuống, khiến hắn ta tức đến đỏ cả mắt.
Nhưng sau khi giao đấu với Dương Bách Xuyên, hắn ta tức khắc nhận ra chuyện này cực kỳ khó giải quyết.
Lúc đánh nhau với thần thú Kỳ Lân bên cạnh Dương Bách Xuyên, hắn ta thuận lợi dùng thuật ám sát làm bị thương Kỳ Lân, nhưng cũng một kiếm của Dương Bách Xuyên đâm trúng.
Có điều không trúng nơi hiểm yếu, hắn ta lại tiếp tục ẩn mình, đánh lén Dương Bách Xuyên, quá trình cũng rất trôi chảy, nhưng số lượng yêu thú bên cạnh Dương Bách Xuyên thật sự quá nhiều, điển hình như Sát Thủ Vương cũng không ngờ tới ngay tại thời điểm mấu chốt sẽ xuất hiện một con chồn xông ra chắn dao cho Dương Bách Xuyên.
Lần này hay rồi, hoàn toàn chọc điên Dương Bách Xuyên, tạo động lực cho thằng nhãi đó đột phá, còn thăng liên tục hai cấp, từ Đại Thừa trung kỳ vèo một cái đã lên tới Đại Thừa đại viên mãn.
Thú thật là ông trùm của tổ chức sát thủ số một số hai Tu Chân Giới, Sát Thủ Vương thật sự không thèm để loại tu sĩ như Dương Bách Xuyên vào mắt, bởi hắn ta đã từng ám sát rất nhiều tu sĩ, kể cả tu sĩ Phi Thăng cảnh, thậm chí vị Sát Thủ Vương đầu tiên trong lịch sử còn từng thành công ám sát thánh chủ nữa kìa.
Với Sát Thủ Vương mà nói, Dương Bách Xuyên chỉ là một gã thánh chủ nhờ được vô số đại yêu nâng đỡ mới thành công ngồi lên được ngai vàng mà thôi. Thế nên, dù nghe được những lời đồn thổi về Dương Bách Xuyên ở Tu Chân Giới, Sát Thủ Vương vẫn không hề đánh giá cao hắn.
Thậm chí hắn ta còn từng xin thánh chủ U Linh cho phép mình đi ám sát Dương Bách Xuyên, nhưng chẳng biết thánh chủ U Linh lo lắng chuyện gì mà lại dặn hắn ta tạm thời đừng chọc vào Dương Bách Xuyên.
Lần này, dù chạm trán với Dương Bách Xuyên, Sát Thủ Vương vẫn ôm thái độ khinh thường, chỉ kiêng dè mỗi đám đại yêu dưới trướng Dương Bách Xuyên thôi. Ba trăm đại yêu Phi Thăng cảnh lận đấy, đừng nói Sát Thủ Vương, tới cả U Linh Chi Đô sợ là cũng khó mà đấu lại nổi.
Nhưng sau khi lãnh giáo một kiếm kia của Dương Bách Xuyên, ấn tượng về hắn trong lòng Sát Thủ Vương hoàn toàn thay đổi. Lúc ấy, hắn ta gần như huy động hết sức lực mới đỡ nổi một kiếm đó của Dương Bách Xuyên, thế mà vẫn bị thương, chẳng qua là thương không đến chổ hiểm thôi.
Sau đó, hắn ta nhanh tay tung chiêu phản công, cuối cùng lại thất bại dưới tay một con chồn.