Mỗi tán tu có thể tu luyện đến tu chân hậu kỳ đều là kẻ kiêu ngạo, nếu muốn thần phục người khác thì đã gia nhập tông môn nào đó từ lâu rồi, sao có thể chờ đến hiện tại?
Bị quản thúc, có rất nhiều thế lực tông môn trói buộc tuyệt đối không phải là con đường Nguyên Vô Thường muốn.
Thậm chí không phải là con đường mà bất kỳ cao thủ tán tu nào hướng tới.
Nhưng hiện tại... Nguyên Vô Thường biết là mình không có lựa chọn.
Ông ta tức tối nhìn Dương Bách Xuyên rất lâu, sau đó nói: "Nguyên Vô Thường nguyện góp sức cho Dương thánh chủ, bái lạy thánh chủ Vân Môn..."
"Ha ha... Lão Nguyên à, thế này mới đúng chứ!" Tên họ Dương nào đó nhận một lạy này của Nguyên Vô Thường, cũng nhận lời thề thiên đạo gia nhập Vân Môn Tiên Cảnh của Nguyên Vô Thường.
Bấy giờ hắn mới đỡ đối phương dậy, tươi cười nói: "Đừng đanh mặt thế! Ta biết tâm tư của tán tu các ngươi, quen tự do tự tại, không chịu nổi trói buộc. Vì vậy ngươi cứ yên tâm, ta và Vân Môn Tiên Cảnh sẽ không trói buộc các ngươi bất kỳ điều gì, trái lại còn cho các ngươi hưởng đãi ngộ của cấp bậc trưởng lão Vân Môn Tiên Cảnh.
Gia nhập Vân Môn Tiên Cảnh ta, sau này ngươi sẽ cảm thấy quyết định ngày hôm nay sáng suốt cỡ nào... Lát nữa ngươi nhớ phải thuyết phục đám người Mộ Mãn Thiên gia nhập Vân Môn giúp ta nhé. Ngươi hãy bla bla, bla bla..."
Tên họ Dương nào đó bắt đầu tẩy não Nguyên Vô Thường, nói chung là nhất định phải dụ mười tám lão già Mộ Mãn Thiên gia nhập Vân Môn Tiên Cảnh bằng bất cứ giá nào...
"Chỉ mong Dương thánh chủ đừng quên lời nói ngày hôm nay." Nguyên Vô Thường vô cùng miễn cưỡng, lạnh lùng hừ mũi, nhưng không phản đối việc làm thuyết khách cho Dương Bách Xuyên.
"Ha ha... Yên tâm đi, phương diện khác thì ta không dám nói, chứ chuyện hứa hẹn thì trước giờ Dương Bách Xuyên này luôn nói được làm được, tuyệt đối không nói dối. Được rồi được rồi, trước tiên ta sẽ giúp ngươi hóa giải lực ma hồn trong cơ thể, để lâu thì không chừng lão già ngươi sẽ bị ma hồn ảnh hưởng. Ma tộc kỳ dị, tuyệt đối đừng để tên ma đầu kia mượn sức ngươi sống lại..."
Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên bắt đầu hóa giải lực ma hồn trong cơ thể Nguyên Vô Thường.
Tất nhiên Nguyên Vô Thường nghe Dương Bách Xuyên nói vậy cũng chấn động cả người. Ông ta biết Dương Bách Xuyên không nói chuyện giật gân dọa dẫm.
Đây là chuyện rất có khả năng xảy ra. Nghĩ tới lời đồn về sự kỳ lạ của Ma tộc, Nguyên Vô Thường bất giác rùng mình ớn lạnh, vội vàng nhờ Dương Bách Xuyên hóa giải ma khí cho mình.
...
Nếu Dương Bách Xuyên là tu sĩ bình thường thì hắn hoàn toàn không có cách nào hóa giải lực lượng ma hồn mà ma đầu thượng cổ để lại.
Nhưng hắn không phải là tu sĩ bình thường.
Tên họ Dương nào đó có bình Càn Khôn là chí bảo thế gian, trong cơ thể có song mệnh tinh hiếm thấy.
Hắn thôi động mệnh tinh Thái Âm, cánh cửa U Đô xuất hiện có thể hấp thu lực ma sát.
Mà sư phụ từng nói bình Càn Khôn có cách hấp thu lực ma hồn, cho nên Dương Bách Xuyên thôi động bình Càn Khôn trực tiếp hấp thu lực ma hồn trong cơ thể Nguyên Vô Thường.
Sau đó, hắn cũng xử lý ma sát trong cơ thể đám người Mộ Mãn Thiên bằng cách tương tự, và cũng không hấp thụ hết lực lượng ma hồn, mục đích là giữ lại để uy hiếp.
Sau khi lực lượng ma sát trong cơ thể những người này đã bị Dương Bách Xuyên hóa giải, bọn họ lần lượt khôi phục như bình thường. Lúc này Dương Bách Xuyên nháy mắt với Nguyên Vô Thường, đối phương bắt đầu thuyết phục những người này gia nhập Vân Môn Tiên Cảnh.
Nguyên Vô Thường nói xong, một lão giả lập tức giận dữ nhìn Dương Bách Xuyên: "Nhóc con, ngươi đang uy hiếp chúng ta đấy à? Vân Môn Tiên Cảnh chó má gì chứ, lão phu chẳng thèm! Lực ma hồn cỏn con mà thôi, lão phu không tin mình không hóa giải được. Khoáng Tùy Phong này đã tu đạo hơn ba vạn năm, ngươi không hỏi thăm à, người của Phong Vũ Môn ta ra ngoài đã bị uy hiếp bao giờ đâu? Nực cười!"
Dương Bách Xuyên không hề giận lão giả này, hoặc là nói Khoáng Tùy Phong. Trái lại hắn còn cười hì hì nói: "Thì ra lão đầu ngươi tên là Khoáng Tùy Phong. Được thôi, tạm thời ta gọi ngươi là Khoáng đạo hữu.
Khoáng đạo hữu này, Phong Vũ Môn gì đó của ngươi có phải là thánh đại không? Có thể so với cấp bậc thánh địa Vạn Linh không?"
Tên họ Dương nào đó tươi cười nói xong, nhưng lại làm cho Khoáng Tùy Phong đơ luôn. Mặc dù tông môn của ông ta - Phong Vũ Môn không tệ, nhưng không thể so với thánh địa Vạn Linh ở Tu Chân Giới. Ông ta vô thức nói: "Nhóc con, ngươi có ý gì?"
"Không có ý gì, hì hì, ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết thánh địa Vạn Linh bị ta tiêu diệt. Hiện tại Phong Vũ Môn gì đó của ngươi còn tồn tại hay không vẫn là ẩn số, cộng thêm tình huống hiện giờ, ta khuyên lão già ngươi một câu: hãy nghĩ đến đường lui." Tên họ Dương nào đó nói liên miên một tràng.
Khoáng Tùy Phong và những người khác đều kinh hãi, tiêu diệt thánh địa Vạn Linh?
Sao có thể chứ?