Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng hiểu ngay từ đầu ông ta đã biết được thân phận của hắn, buồn cười ở chỗ hắn còn tưởng người ta không biết.
Xem ra Nguyên Vô Thường biết hắn là Thánh chủ Vân Môn Tiên Cảnh, biết hắn không thiếu linh thạch nên cố ý độn giá.
Cũng có thể nói hắn bị ông ta tính kế.
Nhưng Dương Bách Xuyên không quan tâm, trăm vạn thì trăm vạn, hắn cần tin tưởng Nguyên Vô Thường, yêu cầu một người dẫn đường quen thuộc Vô Gian Cốc.
Dương Bách Xuyên vung tay lên đưa hết 30 vạn linh thạch cho Nguyên Vô Thường, tổng cộng hôm nay hắn đã tiêu 45 vạn linh thạch cho Nguyên Vô Thường, trong đó có 40 vạn hắn tống tiền bốn Thánh chủ.
Hiện tại hắn đã đưa tất cả linh thạch trên người cho Nguyên Vô Thường, còn nợ 70 vạn linh thạch, nhưng hiện tại Vân Môn Tiên Cảnh không thiếu 70 vạn linh thạch, chờ sau khi trở về Dương Bách Xuyên sẽ trả đủ cho Nguyên Vô Thường.
Nếu có thể tìm được mấy người vợ, bỏ nhiều thêm cũng không sao.
Sau khi giao dịch thành công, Dương Bách Xuyên và Nguyên Vô Thường xuất phát đi Vô Gian Cốc.
…...
Từ thành Lâm Giới đến Vô Gian Cốc còn một đoạn rất xa, theo lời Nguyên Vô Thường, không có Truyền Tống Trận bọn họ phải đi ít nhất 10 ngày mới đến được Vô Gian Cốc.
Trong đó có vài nơi có thể phi hành, có vài nơi chỉ có thể đi bộ, ra khỏi địa giới thành Lâm Giới là hoang dã, trong hoang dã có quá nhiều nguy hiểm, nhưng Nguyên Vô Thường nói: “Có lão phu dẫn được, mấy chuyện này không thành vấn đề.”
Dương Bách Xuyên câm miệng không nói gì, hắn sẽ không hoàn toàn tin tưởng Nguyên Vô Thường, lúc này cũng sẽ giữ cảnh giác. Trà trộn trong Tu Chân Giới lâu như vậy, cũng từng đi vào Thái Hoang Tinh Hải, Dương Bách Xuyên không phải chưa từng nhìn thấy hoàn cảnh ác liệt.
Đối với hắn chỉ có thực lực mới là thật, mọi việc dựa vào chính mình mới an tâm nhất.
Nguyên Vô Thường chỉ là một dẫn đường do hắn tiêu tiền tìm đến, dọc đường đi cũng phải luôn phòng bị ông ta.
Đừng nhìn Nguyên Vô Thường chỉ là một tu sĩ Đại Thừa đại viên mãn, nhưng Dương Bách Xuyên lại không nhìn thấu ông ta nên dọc đường luôn trong trạng thái đề phòng.
Dương Bách Xuyên biết có thể sống lây như vậy, ngay cả tiền của Thánh chủ Vân Môn Tiên Cảnh cũng dám kiếm, ông ta tuyệt đối là một người có lòng dạ sâu nặng.
Tham tài, gan lớn, thực lực sâu, tâm tư tỉ mỉ, đây là những gì Dương Bách Xuyên thấy được từ trên người Nguyên Vô Thường.
Mặc dù đã tiêu phí 45 vạn linh thạch cho ông ta nhưng Dương Bách Xuyên phát hiện không phí tiền, ít nhất hiện tại đã thể hiện được kinh nghiệm trong hoang dã của Nguyên Vô Thường.
Dự đoán 10 ngày mới đến được Vô Gian Cốc, nhưng trên thực tế bọn họ chỉ dùng 7 ngày đã đến được cửa cốc.
Sớm hơn dự tính 3 ngày, trong 7 ngày này, sau khi đi vào hoang dã, dọc đường đi tránh thoát rất nhiều địa bản yêu thú hoang dã, hóa giải công kích của yêu thú, quanh co lòng vòng đi xuyên qua hiểm địa, mặc dù có mạo hiểm nhưng đều bình an.
Sau 7 ngày cuối cùng hắn cũng nhìn thấy hẻm núi đen nhánh từng nhìn thấy trong đá Ảnh Tượng.
Trong lúc này Nguyên Vô Thường cũng dùng hành động chứng minh năng lực của mình, tất nhiên cũng đụng phải một vài nguy hiểm, nhưng Dương Bách Xuyên cảm thấy đều là chuyện nhỏ. Nhưng nếu đổi thành hắn đi một mình, chắc chắn sẽ không đến được nơi này trong 7 ngày, 10 ngày cũng chưa chắc…
Cho nên từ đây cũng thấy được Nguyên Vô Thường có chỗ hơn người.
Dương Bách Xuyên cũng biết khảo nghiệm thực sự ở Vô Gian Cốc, tiếp theo mới thực sự gian nan.
Mặc dù Dương Bách Xuyên chưa bao giờ đến Vô Gian Cốc, nhưng hắn từng nghe Lôi Lão Hổ nói qua tình hình của Vô Gian Cốc, đây từng là chiến trường của hai bên chính ma thượng cổ, từng bùng nổ trận chiến giữa người tu chân và người tu ma, từng có tiên nhân Tiên Giới và Chân Ma xuống hạ giới chiến đấu……
Có thể tưởng tượng được nơi này chắc chắn không bình thường.
Chỗ nào cũng nguy hiểm.
Theo lời kể của Nguyên Vô Thường, lý do không ai dám đi vào Vô Gian Cốc là vì trong sơn cốc tràn ngập ma khí, người tu chân không thể sinh tồn trong đó.
Bởi vì ma khí và chân nguyên của người tu chân xung đột lẫn nhau như nước với lửa, hơn nữa nơi đây còn lưu lại tiên huyết và ma huyết của tiên nhân và Chân Ma chết trận, đây mới là thứ đòi mạng.
Nguyên Vô Thường cũng nói, rất nhiều tu sĩ đi vào mạo hiểm, đa số đều phải phong bế khiếu huyệt toàn thân vì sợ bị ma khí ảnh hưởng.
…...
Sau khi đến cửa cốc, Dương Bách Xuyên nhìn lại, toàn bộ sơn cốc bị bao phủ trong ma khí đen nhánh, nhưng ma khí này chỉ ngưng tụ trong sơn cốc, không tràn ra ngoài.
Nhưng Dương Bách Xuyên không hề sợ hãi, hắn có Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, có thể hấp thu luyện hóa tất cả lực lượng trên thế gian, trong cơ thể cũng có mệnh tinh Thái m, mở ra cánh cửa U Đô có thể đưa lực lượng không thể hóa giải trong cơ thể vào cánh cửa U Đô.