Lập tức có một lồng ánh sáng kết giới hiện lên trong tầm nhìn…
Sau một đợt công kích, luồng ánh sáng kết giới chỉ bị chấn động, nhưng chưa bị phá vỡ.
Dương Bách Xuyên cau mày, hắn không ngờ đại trận hộ sơn của Thái Huyền Tông lại có lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy.
Đúng lúc này, một tiếng quát vang lên: “To gan, dám công kích Thái Huyền…”
Chữ cuối cùng còn chưa kịp nói ra.
Đệ tử Lý Lão Ngũ bảo vệ sơn môn ở trong đại trận đang nói thì nhìn thấy yêu tu đầy trời, từng yêu khí ngút trời, thế nên đã nuốt lại chữ cuối cùng kia.
Hắn ta hít ngược khí lạnh, lấy lại tinh thần, quay người bỏ chạy.
Hắn ta phải báo lên trên…
Thế nhưng chưa bay được bao xa, hắn ta đã thấy Tông chủ Vạn Quang Hiên dẫn theo một đám trưởng lão bay đến.
“Xảy ra chuyện gì?” Vạn Quang Hiên trầm giọng hỏi.
Lý Lão Ngũ run giọng nói: “Khởi bẩm Tông chủ… bên ngoài, bên ngoài… bên ngoài có rất nhiều yêu tu mạnh mẽ… đứng đầy trời…”
Lý Lão Ngũ vừa dứt lời, Vạn Quang Hiên và một đám trưởng lão đều không khỏi cau mày, nhưng mà lúc này bọn họ đã đến trước sơn môn, từng người phóng thích thần thức ra xem rốt cuộc là tình huống gì…?
Ngay sau đó, Vạn Quang Hiên và chín trưởng lão đều hít ngược khí lạnh.
Quả nhiên là yêu tu ùn ùn kéo đến.
Quan trọng là trong quan sát bằng thần thức, bọn họ phát hiện có những ba nghìn yêu tu cấp bậc Đại Thừa, còn có hai mươi tồn tại mạnh mẽ sánh ngang Phi Thăng cảnh, trong đó có bốn khí tức đều không yếu hơn Vạn Quang Hiên.
Phản ứng đầu tiên chính là Thánh địa nào đó rời núi rồi?
Nhưng mà nghĩ lại, trong cửu đại Thánh địa Tu Chân Giới, cho dù là Thánh địa Vạn Linh có qua lại với yêu thú yêu tu nhiều nhất cũng không có nhiều yêu tu mạnh mẽ như vậy.
Không nói cái khác, chỉ riêng ba nghìn yêu tu cấp bậc Đại Thừa đã là con số khủng bố. Lúc Thái Huyền Tông bọn họ hưng thịnh nhất cũng không gom ra được ba trăm cấp bậc Đại Thừa.
Huống hồ hơn hai trăm năm trước bọn họ từng chém giết với đại tông nào đó, nguyên khí càng tổn thương nặng nề, đến bây giờ cũng chưa khôi phục lại, cả tông môn đang là trạng thái nửa khép kín nửa cởi mở.
Hôm nay, thế lực mạnh mẽ này đủ để hủy diệt cả mười Thái Huyền Tông này.
Tông chủ Vạn Quang Hiên cau mày nghĩ, bọn họ cũng chưa từng đắc tội với thế lực mạnh mẽ như vậy, còn là thực lực yêu tu. Ở Tu Chân Giới, nơi nào có thể có thế lực yêu tu mạnh mẽ như vậy, ông ta thật sự không nghĩ ra.
Năm đó, Thái Huyền Tông do Vạn Quang Hiên dẫn đầu là trạng thái nửa phong sơn, nếu không ông ta sẽ từng thấy Dương Bách Xuyên độ đại thiên kiếp, biết chuyện Dương Bách Xuyên bị mấy đại Thánh địa đuổi giết, bao vây tấn công vào mười năm trước, như vậy chắc chắn ông ta sẽ nhớ ra Dương Bách Xuyên.
Năm đó Dương Bách Xuyên từng thả năm vạn yêu tu giết chết đệ tử của mấy đại Thánh địa.
Đáng tiếc Thái Huyền Tông của Vạn Quang Hiên phong tỏa sơn môn đã lâu, cộng thêm nằm ở Cực Bắc xa xôi, chưa từng nghe nói đến sự tích của Dương Bách Xuyên, cho nên ông ta hoàn toàn không nghĩ tới.
Ông ta chỉ nghĩ có phải đã đắc tội với thế lực mạnh mẽ nào không.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, ông ta cũng không nghĩ ra mình từng đắc tội với thế lực lớn như vậy.
Không lẽ là đối phương nhầm lẫn rồi?
Nghĩ đến đây, một ảo ảnh thần hồn của Vạn Quang Hiên đã bay ra khỏi đại trận.
…
Sau vòng công kích thứ nhất, thấy không có tác dụng quá lớn, Dương Bách Xuyên bắt đầu nghĩ cách.
Lúc này, ảo ảnh thần hồn của Vạn Quang Hiên ngưng tụ thành hình, xuất hiện ở bên ngoài đại trận, nhục thể của ông ta chắc chắn không dám ra ngoài.
“Các vị đạo hữu có hiểu nhầm gì, tại sao lại tấn công sơn môn của Thái Huyền Tông ta?” Vạn Quang Hiên trầm giọng hỏi.
Dương Bách Xuyên đứng ở hư không, cúi xuống nhìn Vạn Quang Hiên, hỏi ngược lại: “Ngươi là ai?”
Vừa thấy hắn là Nhân tộc, hơn nữa trông ánh mắt cung kính của Đại Yêu ở bên cạnh, Vạn Quang Hiên nghĩ chắc đây chính là người làm chủ. Nếu là Nhân tộc thì dễ xử lý rồi, ông ta còn đang sợ không nói chuyện được với Yêu tộc.