Một đối một, Tử Hoàng, Chuột Vương, Khổng Tước không hề áp lực khi đối đầu với đám Giao Long, biến số duy nhất là ba chí bảo. Dương Bách Xuyên không chắc chắn đám người Tử Hoàng có thể chiến thắng hay không.
Vận chuyển Càn Khôn Nhãn, trên phía chân trời, sáu đại yêu đều hóa thành bản thể.
Tử Hoàng hóa thành chuột ngũ hành màu tím cao mười mấy mét, chém giết với Giao Long màu đỏ đậm cao trăm mét, có thể nhìn ra được Tử Hoàng hoàn toàn áp đảo Độc Nhãn Giao Long.
Chuột Vương cũng hóa thành bản thể, nhưng lông tóc trên người không đậm bằng Tử Hoàng, đối đầu với Huyết Sư Vương cao hai ba mươi mét nhưng cũng không rơi vào thế thua.
Khổng Tước Vương hóa thành khổng tước màu sắc sặc sỡ, đối đầu với Song Đầu Xà, mỗi một kích đều làm Song Đầu Xà ăn đau.
Nhìn qua thì bên mình hoàn toàn chiếm cứ thế thắng.
Nhưng Dương Bách Xuyên vẫn không bớt lo, hắn biết đám Độc Nhãn Giao Long còn chưa sử dụng chí bảo.
Vừa nghĩ đến đây, phía chân trời truyền đến tiếng gầm rung trời.
Độc Nhãn Giao Long bị Tử Hoàng đánh bay ra xa vài trăm thước, nện mạnh xuống một chỗ bùn đất ở núi Trống Trận. .
||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
“Gào…”
Huyết Sư Vương kêu thảm thiết, trên cổ cũng bị Chuột Vương cắn thủng một lỗ.
Một cái đầu của Song Đầu Xà bị Khổng Tước đánh chảy máu, máu rơi rụng xuống từ giữa không trung như mưa to tầm tã.
Ngay sau đó, đột nhiên Độc Nhãn Giao Long bay ra từ trong bùn đất, xông lên phía chân trời, lúc này toàn thân Độc Nhãn Giao Long đỏ đậm như cháy.
Chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa trên người Độc Nhãn Giao Long cháy hừng hực, hóa thành một Hỏa Long.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy trong miệng Độc Nhãn Giao Long ngậm một viên Hỏa Châu, có lẽ đây chính là Giao Long Châu mà Khổng Tước từng nói.
Độc Nhãn Giao Long giận dữ hét lớn: “Liệt Diễm Thao Thiên, chết đi…”
Một ngọn lửa phun ra từ trong miệng Độc Nhãn Giao Long, lao đến chỗ Tử Hoàng, ngay sau đó một ngọn lửa biến thành một biển lửa, bao trùm Tử Hoàng.
Diện tích ngọn lửa quá lớn, Tử Hoàng không kịp tránh, xung quanh Tử Hoàng lóe lên vầng sáng tím, hình thành một lớp chắn bọc lấy chính mình.
Ngay sau đó ngọn lửa của Độc Nhãn Giao Long hoàn toàn bao trùm Tử Hoàng.
Dương Bách Xuyên căng thẳng, không biết Tử Hoàng có thể chống cự được ngọn lửa của Độc Nhãn Giao Long hay không.
Mặc dù Dương Bách Xuyên đứng cách xa vài trăm thước nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được sức nóng kinh người, phải vận chuyển chân khí chống cực sức nóng.
Một vài yêu quái cách Độc Nhãn Giao Long vài trăm mét phát ra tiếng kêu thảm thiết, hoàn toàn bị đốt cháy bốc hơi.
Lúc này rất nhiều yêu đều bỏ qua địch ta, tất cả đều dừng chiến, nhanh chân chạy trốn, tránh né biển lửa của Độc Nhãn Giao Long.
Mặc dù ở phía chân trời nhưng sức nóng quá kinh người, một kích này lan ra đốt chết mấy trăm yêu quái.
Nhìn nửa bầu trời bị thiêu đỏ, Dương Bách Xuyên đứng dưới Trống Trận quan sát, không nhịn được nuốt nước bọt.
Không ngờ uy lực của Giao Long Châu lại to lớn như vậy, vượt xa sức tưởng tượng của hắn.
Hắn vô cùng lo lắng cho Tử Hoàng, không biết Tử Hoàng có thể chống được ngọn lửa này không.
Cùng lúc đó, Dương Bách Xuyên vội vàng ra lệnh: “Tất cả nghe lệnh, tất cả các yêu quái dưới cấp Tôn Vương lập tức rời khỉ núi Trống Trận.”
Hắn biết trận chém giết thật sự mới bắt đầu, các tiểu yêu không chạy xa tuyệt đối sẽ bị lan đến.