Các yêu tôn thờ ta làm Thánh Chủ, đủ để thuyết minh vấn đề. Bây giwof cho các ngươi một cơ hội thần phục ta, ta có thể giúp ngươi tiến hóa huyết mạch, sau này có thể rời khỏi Thái Hoang đi đến thế giới Tu Chân rộng lớn bên ngoài, nếu không… Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết, thế nào?”
Chỉ hai ba câu Dương Bách Xuyên đã hóa giải mâu thuẫn, tung ra dụ hoặc lớn tăng lên huyết mạch. Không chỉ làm cho các yêu quái an tâm, thậm chí còn làm mấy tiểu yêu bên Độc Nhãn Giao Long, Huyết Sư Vương, Song Đầu Xà bắt đầu dao động.
Dụ hoặc tiến hóa huyết mạch quá lớn, không có mấy Yêu tộc có thể chống cự được.
Lúc này Độc Nhãn Giao Long, Huyết Sư Vương, Song Đầu Xà liếc nhau, biết không thể nghe Dương Bách Xuyên nói tiếp, vốn định ra oai phủ đầu, kết quả lại bị đôi ba lời của Dương Bách Xuyên dao động lòng quân.
Đây không phải dấu hiệu tốt.
Độc Nhãn Giao Long lớn tiếng nói: “Một Nhân tộc ti tiện cũng vọng tưởng làm bổn vương thần phục, hôm nay bản tôn sẽ giết chết tiểu tử ti tiện nhà người, các huynh đệ, giết địch…”
“Giết…”
“Giết.”
Huyết Sư Vương, Song Đầu Xà cùng xông lên.
Dù sao cũng là đại Yêu Tôn của dãy núi Vạn Yêu, hơn nữa ba đại Yêu Tôn liên hợp làm các yêu quái vừa mới dao động lập tức tỉnh táo lại…
Ba đại Yêu Tôn mang theo các Yêu tộc lao xuống…
Thế lực hai bên đều ngang nhau, nhưng bên Dương Bách Xuyên có một lượng lớn đại yêu đã được nước Sinh Mệnh cải tạo, thực lực chiếm phần hơn.
“Giết…” Dương Bách Xuyên nhìn ba đại yêu liên hợp, hắn đứng trên Trống Trận, vung tay ra lệnh.
Hắn biết quyền uy vô thượng thường được đúc từ máu tươi.
Nếu Độc Nhãn Giao Long, Huyết Sư Vương, Song Đầu Xà không thần phục, vậy giết luôn.
Mệnh lệnh vừa phát ra, một đám đại yêu phóng lên cao.
Tử Hoàng đối đầu với Độc Nhãn Giao Long dài trăm mét, Chuột Vương đối đầu với Huyết Sư Vương, Khổng Tước đối đầu với Song Đầu Xà.
Về thực lực thì bên Dương Bách Xuyên áp đảo bên Độc Nhãn Giao Long.
Yêu khí ngập trời, năng lượng khổng lồ bùng nổ, một vài tiểu yêu tử vong tại chỗ dưới dư chấn của cấp Tôn Vương.
Máu chảy thành sông.
Khắp núi Trống Trận tràn ngập mùi máu tươi gay mũi, máu đang ăn mòn cả ngọn núi, dần dần biến thành màu đỏ.
Từng tiếng gầm gừ vang vọng phía chân trời, bách thú cùng gầm lên… Thiên địa biến sắc.
Dãy núi Vạn Yêu nghênh đón trận chém giết có quy mô lớn nhất suốt ngàn vạn năm qua.
Đây là một trận chiến đầu của hơn mười vạn yêu quái.
Mấy đầu sỏ có ý thức xông lên trên tầng mây phía chân trời để chém giết, tránh việc các yêu nhỏ yếu bị dư chấn giết chết.
“Gào…”
“Gào…”
“Pi…”
“Chi…”
Tiếng thú gầm rú rung trời.
Dương Bách Xuyên đứng trên Trống Trận, vận chuyển Càn Khôn Nhãn quan sát tình hình chiến đấu phía chân trời.
Hắn không lo lắng trận chiến trên mặt đất, bởi vì hơn một trăm cấp Tôn Vương, tất cả đều dùng nước Sinh Mệnh, tu vi đều tăng lên, hoàn toàn có thể áp đảo thủ hạ cấp Tôn Vương của ba đại Yêu Tôn.
Dương Bách Xuyên chỉ lo lắng trận chiến với ba đại Yêu Tôn, bởi vì Khổng Tước từng nói, trong tay bốn đại Yêu Tôn bọn họ có pháp khí truyền thừa đáng sợ.
Pháp khí truyền thừa của nàng là một đoạn xương Phượng Hoàng đã được cây ngô đồng cổ tẩm bổ, Độc Nhãn Giao Long có một viên Giao Long Châu, Song Đầu Xà và Huyết Sư Vương cũng có bảo vật cổ xưa, đều là chí bảo vô cùng cường đại.