Hắn chẩn bệnh cho Khổng Tước Vương cũng không sai, Khổng Tước Vương đã dừng ở bình cảnh rất lâu, nhìn như sinh cơ khí huyết tràn đầy, thật ra đã bắt đầu suy sụp. Nếu nàng ta thật sự không đột phá hoặc không tiến hóa huyết mạch, chỉ còn con đường chết.
Cho nên khi Khổng Tước Vương hỏi vấn đề này, Dương Bách Xuyên không cảm thấy kỳ quái, thậm chí còn thầm mỉm cười trong lòng, nghĩ thầm: “Xem ra không Yêu tộc nào có thể chống cự dụ hoạch tăng huyết mạch, Khổng Tước Vương cũng không ngoại lệ.”
Dương Bách Xuyên mỉm cười, hít sâu một hơi chuẩn bị trả lời đúng sự thật, bởi vì tình huống tệ nhất bây giờ là thân phận đã bị Khổng Tước Vương nhìn thấy, không có chuyện gì tệ hơn chuyện này, còn không bằng nói thật. Đối mặt với đại yêu như Khổng Tước Vương, có đôi khi nói dối chưa chắc là chuyện tốt.
“Thật ra có hai nguyên nhân khi đến dãy núi Vạn Yêu, đầu tiên ta đắc tội hơn nửa thế lực của chín thánh địa Tu Chân Giới, bọn họ muốn đuổi giết ta, ở bên ngoài Thái Hoang, dãy núi Vạn Yêu là nơi an toàn, ta vào đây là để tránh né đuổi giết.
Thứ hai, nếu ngươi đã biết Thanh Ngưu, ta cũng không giấu giếm, Thanh Ngưu chính là người của tộc Long Chủng Thanh Ngưu của thành Vạn Yêu, ta đã đồng ý với Thanh Ngưu sẽ cứu tộc nhân của hắn, cũng biết được bảo khố của tộc Thanh Ngưu từ trong miệng hắn…”
Nói đến đây, Khổng Tước Vương gật đầu nói: “Ngươi nói hai lý do này cũng coi như hợp lý, chúng ta biết được ở bên ngoài dãy núi Vạn Yêu có người của thánh địa, hơn nữa tộc Thanh Ngưu cũng có bảo tàng, ta có thể tiếp thu hai điều này.
Ngươi đến thành Vạn Yêu để tránh né đuổi giết, nhưng lại mở Yêu Y quán cứu chữa yêu quái, coi như lấy công chuộc tội, còn tộc Thanh Ngưu… Cũng coi như mâu thuẫn bên trong dãy núi Vạn Yêu. Ở thành Vạn Yêu, bốn thế lực lớn chúng ta vẫn luôn hy vọng hòa bình, nhưng năm đó Thanh Ngưu Yêu Tôn lại quá thân cận với Nhân tộc, giao dịch với thương hội của Nhân tộc, đạt được lợi ích rất lớn…
Cách làm của Thanh Ngưu Yêu Tôn làm ba Yêu Tôn khác vô cùng không vui, khuyên can Thanh Ngưu Yêu Tôn, nhưng hắn ta vẫn làm theo ý mình, cuối cùng chúng ta sợ nếu tiếp tục như vậy dãy núi Vạn Yêu sẽ bị Nhân tộc chậm rãi cắn nuốt, bất đắc dĩ mới ra tay trấn áp tộc Thanh Ngưu.
Bởi vì từ trước đến nay Nhân tộc các ngươi luôn coi Thái Hoang trở thành hậu hoa viên của Nhân tộc, giết Yêu tộc nô dịch Yêu tộc thu hoạch ích lợi, mà dãy núi Vạn Yêu chính là mảnh đất bình an cuối cùng ở Thái Hoang. Vì phòng ngừa dãy núi Vạn Yêu bị Nhân tộc cắn nuốt nên chúng ta mới liên hợp với nhau. Tất nhiên ta biết Thanh Ngưu Yêu Tôn hợp tác với Nhân tộc vì muốn đột phá bình cảnh.
Nếu chúng ta không đột phá lên cấp bậc Thiên Yêu, chúng ta sẽ vĩnh viễn không thể đi ra khỏi Thái Hoang, cuối cùng chỉ có thể chờ đại nạn đến… Cách làm của Thanh Ngưu không sai, nhưng chúng ta cũng phải suy xét cho con dân Yêu tộc, Nhân tộc các ngươi tàn sát Yêu tộc quá mức, muốn ra khỏi Thái Hoang chỉ có hai con đường, một là đột phá lên cấp bậc Thiên Yêu, hai là thần phục Nhân tộc, bị Nhân tộc nô dịch, ta nói như vậy ngươi có thể hiểu không?”
Dương Bách Xuyên nghe xong mới biết năm đó tộc Thanh Ngưu bị trấn áp bởi vì xung đột chủng tộc, cũng vì tự bảo vệ mình. Thật ra Dương Bách Xuyên hoàn toàn có thể hiểu được những gì Khổng Tước Vương nói, ở trong mắt rất nhiều Nhân tộc, Yêu tộc chính là tài nguyên tu luyện, Khổng Tước Vương và mấy đại Yêu Tôn tru sát Thanh Ngưu cũng coi như tự bảo vệ mình.
Nhưng Dương Bách Xuyên vẫn chưa rõ một điều, đó là đến giờ dãy núi Vạn Yêu vẫn bị bốn đại Yêu Tôn khống chế, tiếp tục giao dịch với thương hội Nhân tộc.
Không nhịn được hỏi: “Nếu các ngươi trấn áp tộc Long Chủng Thanh Ngưu vì kéo khoảng cách với Nhân tộc, nhưng theo ta được biết, hiện tại thành Vạn Yêu vẫn nằm trong sự khống chế của bốn Yêu tôn các ngươi, còn làm giao dịch với Nhân tộc, cho nên cách làm này có gì khác với tộc Thanh Ngưu không?”
Khổng Tước Vương nghe ra được sự khinh thường trong giọng nói của Dương Bách Xuyên, nhưng cũng không tức giận, cười khổ nói: “Đây là vấn đề lợi ích, hay nói đúng hơn là dục vọng, xét đến cùng cũng vì đột phá bình cảnh.
Năm đó sau khi trấn áp tộc Thanh Ngưu, bốn đại Yêu Tôn chúng ta chuẩn bị xua đuổi thương hội Nhân tộc, nhưng cuối cùng ba đại Yêu Tôn khác, thậm chí là ta cũng không chống cự được sức hút của đan dược Nhân tộc. Chúng ta đều biết đan dược của Nhân tộc là chí bảo, có vài đan dược có thể tăng lên cảnh giới tu vi, mọi người đều nghĩ cách có thể đột phá bình cảnh, cho nên…”
Dương Bách Xuyên tiếp lời nàng ta: “Cho nên các ngươi liền tiếp nhận giao dịch giữa tộc Thanh Ngưu và thương hội Nhân tộc, hy vọng có thể đạt được một lượng lớn đan dược từ Nhân tộc để đột phá bình cảnh, nhưng hơn 3000 năm trôi qua, Nhân tộc chưa từng cho các ngươi đan dược đột phá đúng không?”
Khổng Tước Vương chua xót gật đầu, coi như thừa nhận.
Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, hắn là Nhân tộc nên rất hiểu biết Nhân tộc, đám Yêu tộc như Khổng Tước Vương muốn lợi dụng Nhân tộc để đạt được đan dược đột phá, sao Nhân tộc lại không lợi dụng Yêu tộc để đạt được thiên tài địa bảo chứ?
Đừng nói đến việc Nhân tộc không đưa đan dược đột phá cho yêu tộc cấp Đại Yêu như Khổng Tước Vương, cho dù có, đám thương hội kia cũng sẽ không đưa ra.
Nếu thật sự làm mấy đại yêu đột phá, bọn họ còn lấy tài nguyên tu luyện dồi dào từ dãy núi Vạn Yêu kiểu gì? Nhiều nhất là nộp lên mấy viên đan dược cấp thấp lừa dối Yêu tộc.
“Được, nói đến vấn đề cuối cùng đi, chỉ cần không tổn hại đến ích lợi của Yêu tộc ở dãy núi Vạn Yêu, hoặc thương tổn Yêu tộc, ta không quan tâm mấy thứ khác, thậm chí có thể giữ bí mật cho ngươi, yểm trợ giúp ngươi trước mặt ba đại Yêu Tôn khác, nhưng ngươi cần phải trả giá vì ta che giấu giúp ngươi… Bây giờ ta muốn biết câu nói ngươi có thể tăng lên huyết mạch lúc trước có thật hay không?”
Khổng Tước Vương nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên với ánh mắt nóng rực gấp gáp.