Hắn gật đầu, mỉm cười với Khương Thế Long: "Đúng là phải cẩn thận chút..."
Nói xong Dương Bách Xuyên lơ đãng nhìn ánh mắt của Khương Thế Long, nhưng lại nhìn thấy đối phương nghiêm túc gật đầu, sau đó nói: "Vậy thì chi bằng Dương đạo hữu hợp tác với ba nhà chúng ta xông ra khỏi hành cung này, ngươi thấy sao?"
Dương Bách Xuyên rất kinh ngạc về lời đề nghị của Khương Thế Long. Hắn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Khương Thế Long không phải là đang nhạo báng, nhưng hiện giờ hắn vô cùng cảnh giác với đám đệ tử thánh địa này, đương nhiên không muốn qua lại với bọn họ.
Hắn mỉm cười đáp: "Cảm ơn ý tốt của Khương huynh, nhưng ta đã hẹn với Mộ Trường Phong là sẽ đợi hắn và Hiên Viên Linh Hề."
Tất nhiên Dương Bách Xuyên tin tưởng Mộ Trường Phong hơn là những người khác.
Ánh mắt Minh Du Nhiên không giấu được vẻ thất vọng. Khương Thế Long mở lời là do nàng gợi ý, thế nhưng Dương Bách Xuyên lại từ chối.
Sau đó, Minh Du Nhiên dẫn người rời khỏi linh trì, Khương Thế Long theo sát phía sau.
Sau khi người của hai phe đi hết, Dương Bách Xuyên thở phào một hơi. Trước mắt hắn thật sự không muốn qua lại với đám đệ tử thánh địa này.
Hắn nhìn Khương Thế Long và Minh Du Nhiên rời đi, trong lòng không còn lo lắng, tiếp tục chờ Mộ Trường Phong và Hiên Viên Linh Hề tới.
Khi đi vào sơn động, hắn cố ý đi hấp thụ và luyện hóa tiểu yêu thú, thế rồi mất liên lạc với Mộ Trường Phong và Hiên Viên Linh Hề từ lúc nào chẳng hay. Đến bây giờ bùa truyền tin vẫn chưa có tin tức gửi tới, hẳn là bọn họ đã đi xa.
Nhưng Dương Bách Xuyên tin rằng cuối cùng Mộ Trường Phong và Hiên Viên Linh Hề sẽ đến đây, bởi vì nơi này là điểm cuối, hơn nữa bọn họ đã từng tới.
...
Thời gian tiếp theo, nhóm Dương Bách Xuyên vừa chờ đợi vừa tu luyện ở linh trì, Dương Bách Xuyên kiểm tra vết thương cho con chồn, thấy không có gì đáng ngại. Khả năng hồi phục của nó cũng kinh người, một ngày sau đã khỏi.
Hắn thả nó ra ngoài không gian bình Càn Khôn, đòi được ba cây cỏ Giao Long trong miệng nó rồi cất giữ cẩn thận, dự định bớt chút thời gian để luyện chế đan Độ Kiếp.
Ba cây cỏ Giao Long chắc chắn luyện chế được ba lò đan dược, cũng đủ cho hắn và Lục Yên Chi dùng.
Đan dược còn thừa thì giữ lại, đó đều là đồ giá trị cao có thể đổi lấy thiên tài địa bảo khác.
Lục Yên Chi và thú Ngũ Hành đã luyện hóa huyết tinh và tu luyện...
Ngày thứ ba, Mộ Trường Phong và Hiên Viên Linh Hề một trước một sau tới linh trì.
Sau khi hai bên gặp nhau, Dương Bách Xuyên và Mộ Trường Phong, Hiên Viên Linh Hề không giấu giếm gì, kể hết mọi chuyện đã gặp trong mấy ngày qua. Lúc Dương Bách Xuyên nói hắn đã chém giết Mộc Ngưng Hiên núi Thiên Kiếm và đệ tử của Bách Luyện Sơn Trang, còn đại chiến với Mai Hoa tiên tử, chém giết đệ tử của Thông Tiên Cung, Mộ Trường Phong và Hiên Viên Linh Hề gần như hóa đá.
Chưa kể đám đệ tử thánh địa này đều không phải đèn cạn dầu, sao có thể chém giết dễ dàng như vậy?
Không nói đến những người khác, chỉ riêng Mộc Ngưng Hiên đã không dễ đối phó. Mộ Trường Phong đấu với Mộc Ngưng Hiên cũng chỉ ngang tài ngang sức, nhưng Mộc Ngưng Hiên lại bị vị sư tổ này giết chết.
Chuyện này... quá chấn động!
Tính ra thì vị sư tổ trẻ tuổi này đã đắc tội với năm thánh địa lớn.
Tu Chân Giới có tổng cộng chín thánh địa lớn, vị sư tổ trẻ tuổi này đã đắc tội hơn một nửa.
Xem như Mộ Trường Phong đã nhìn ra thực lực và thủ đoạn của vị sư tổ này không thể khinh thường, không hổ là sư tổ. Tuy nhiên... bản lĩnh gây họa cũng không nhỏ.
Mặc dù hiện tại có vẻ như Dương Bách Xuyên rất có bản lĩnh, nhưng Mộ Trường Phong không cho rằng sau khi Dương Bách Xuyên rời khỏi đây vẫn có thể đối đầu với năm thánh địa lớn.
Đừng nói là năm thánh địa lớn, ngay cả một thánh địa trong số đó Dương Bách Xuyên cũng không đối phó được. Mộ Trường Phong biết rõ chín thánh địa lớn đều hùng mạnh cỡ nào.