Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3008




Vì vậy, Dương Bách Xuyên không mảy may dao động cảm xúc khi Dương Bách Xuyên lạnh lùng quay đi. Hắn thầm nói trong lòng: "Chỉ cần ngươi không có âm mưu gì với ta là được, nhưng nếu ngươi tính kế Dương mỗ thì Dương mỗ sẽ không thương hoa tiếc ngọc đâu."

Mai Hoa tiên tử dẫn người của Thông Tiên Cung đi thẳng tới linh trì. Dương Bách Xuyên đứng tại chỗ không vội đi. Hắn đã nghe Mộ Trường Phong nói cỏ Giao Long trong linh trì được một sợi yêu hồn của yêu Bạch Giao Long Thiên Yêu Vương bảo vệ, muốn vào linh trì lấy cỏ Giao Long không phải chuyện dễ.

"Dương đại ca, chúng ta cũng đi thôi." Lục Yên Chi lên tiếng.

"Không vội. Linh trì này kỳ lạ, hơn nữa vẫn chưa thấy tung tích của cỏ Giao Long. Trước mắt chúng ta cứ quan sát đã, xem Mai Hoa tiên tử làm thế nào." Nói xong Dương Bách Xuyên quay sang dặn con chồn: "Điêu Nhi cẩn thận chút, lát nữa ngươi đi kiểm tra xem trong linh trì có cỏ Giao Long không."

"Chít chít..."

Con chồn đáp chít chít, sau đó nhảy xuống khỏi vai Dương Bách Xuyên, hóa thành một vệt sáng màu vang đi tới gần linh trì.

Dương Bách Xuyên ngoảnh đầu nhìn. Mộ Trường Phong, Hiên Viên Linh Hề, Khương Thế Long, Minh Du Nhiên và Lưu Dật Trần chạy trốn đều chưa xuất hiện.

Lúc này, bên cạnh linh trì chỉ có hai phe là hắn và Mai Hoa tiên tử.

Nói thật là Dương Bách Xuyên luôn cảnh giác với Mai Hoa tiên tử, bởi vì hiện tại trong chín thế lực lớn chỉ có Thông Tiên Cung do Mai Hoa tiên tử dẫn đầu, U Linh Chi Đô do Minh Du Nhiên dẫn đầu và Đao Chủng do Khương Thế Long dẫn đầu vẫn chưa có đệ tử mất mạng. Trong đó, thế lực của Thông Tiên Cung mạnh nhất.

Còn lại, Trường Sinh Điện do Mộ Trường Phong dẫn đầu chỉ còn bốn đệ tử, hoàng triều Hiên Viên do Hiên Viên Linh Hề dẫn đầu có bảy đệ tử. Cuối cùng là hắn và Lục Yên Chi.

Thánh địa Vạn Linh, Thần Phù Linh Tông, Thiên Kiếm Sơn, Bách Luyện Sơn Trang xem như đã bị tiêu diệt, một tên Lưu Dật Trần chạy trốn không đáng lo ngại.

Trong hành trình đến hành cung kế tiếp, ngoại trừ hai thế lực Trường Sinh Điện và hoàng triều Hiên Viên, không ai dám đảm bảo liệu Thông Tiên Cung, U Linh Chi Đô và thánh địa Đao Chủng có trở thành kẻ địch hay không.

Trong ba thế lực này, loại trừ thánh địa Đao Chủng ra, Dương Bách Xuyên thấy Thông Tiên Cung đứng đầu chín thánh địa lớn, bản thân chính là một phe có thực lực mạnh; còn U Linh Chi Đô thì thần bí nhất. Dương Bách Xuyên kiêng dè cả hai.

Mặc dù hiện tại hắn có kiếm Đồ Long cường đại, nhưng không biết có thể đả thương người của hai thế lực này hay không.

Vì vậy, hiện tại nhóm Mai Hoa tiên tử là phe mà Dương Bách Xuyên kiêng dè nhất.

Thấy Mai Hoa tiên tử dẫn người đi đến linh trì, Dương Bách Xuyên chọn một hướng đi theo con chồn, cách xa nhóm người Mai Hoa tiên tử, chậm rãi đến gần hồ linh trì...

Cả linh trì rất lớn. Linh trì hình tròn có đường kính hơn trăm mét.

Càng đến gần linh trì, hàn khí tỏa ra càng đậm. Dương Bách Xuyên đã dùng công pháp mà vẫn cảm thấy lạnh thấu xương.

Mà lúc này, Mai Hoa tiên tử đã dẫn người vào trong phạm vi mười mét cách linh trì. Khi tới phạm vi ba mét, Dương Bách Xuyên thấy Mai Hoa tiên tử dừng lại không đến gần nữa. Nàng ta vẫy tay, chín đệ tử Thông Tiên Cung bên cạnh lập tức tách ra, xếp thành hình chữ Nhất (一).

Sau đó, Dương Bách Xuyên nhìn thấy tất cả mọi người trong nhóm bọn họ bấm pháp quyết, đánh ra từng luồng sức mạnh chân nguyên vào linh trì theo sự chỉ đạo của Mai Hoa tiên tử.

Sau khi bọn họ đánh pháp lực vào linh trì, Dương Bách Xuyên thấy hàn khí không ngừng bốc lên trong cả linh trì bỗng nổ ầm ầm.

Kế tiếp, một tiếng rồng gầm lanh lảnh vang lên: "Grao..."

Trong hàn khí sôi trào, đột nhiên có một đám hàn khí màu trắng đục to như thùng nước ngưng tụ ở chính giữa linh trì, dâng cao đến chín mét mới dừng lại, hóa thành một con giao long.

Hàn khí vốn màu trắng, trước mắt Dương Bách Xuyên là một con giao long màu trắng.

Bạch Giao Long Thiên Yêu Vương.

Trong đầu Dương Bách Xuyên lập tức nảy ra câu này.

Mộ Trường Phong nói linh trì có một sợi yêu hồn của Bạch Giao Long Thiên Yêu Vương bảo vệ, bây giờ xem ra đó là sự thật.

Đúng lúc này, Lục Yên Chi chợt nói: "Dương đại ca nhìn kìa, trên đầu giao long có đồ."