Sư Muội, Chậm Chút Đã - Nghiêm Ca Linh

Chương 49





Cánh cửa Từ Tâm Am cót két khép lại sau lưng, Triệu Ấu Lăng ngoái đầu nhìn lại.
"Đi thôi, ta đã ra ngoài cả ngày rồi, giờ này Hoàng Thái hậu chắc cũng đã về cung."
Thẩm Dung Tư kéo nhẹ tay áo Triệu Ấu Lăng.
Triệu Ấu Lăng thu lại ánh mắt.

Không biết có phải ảo giác không, nàng cứ cảm thấy sư phó Liễu Trần vẫn luôn đứng trong bóng tối tiễn nàng ra về.
Vị sư phó Liễu Trần này có khí chất phi phàm, dung mạo xuất chúng, dường như có quan hệ không bình thường với Thẩm Thái phu nhân, có lẽ trước khi xuất gia là một tiểu thư khuê các danh môn nào đó.
Vì sao sư phó Liễu Trần lại đặc biệt quan tâm và thân thiện với nàng, còn cố ý tránh mặt Thẩm Dung Tư để gặp riêng nàng nữa?
Triệu Ấu Lăng nâng túi vải trên tay.
Thẩm Dung Tư tò mò hỏi nàng mang gì, Triệu Ấu Lăng tiện thể đưa túi vải cho Thẩm Dung Tư mang về giao cho Thẩm Thái phu nhân.

Thấy túi vải không nặng, Thẩm Dung Tư nhận lấy định mở ra xem.
"Đây là quà đáp lễ của Từ Tâm Am gửi cho Thái phu nhân, chúng ta không nên xem trước."
Nghe Triệu Ấu Lăng nói vậy, Thẩm Dung Tư bối rối buộc lại góc túi đã mở.
Hai người lên xe ngựa ở dưới chân núi, nhìn qua cửa sổ xe về phía cổng Vạn Hoa Tự đang đóng chặt, Triệu Ấu Lăng thở dài, xem ra chỉ có thể tìm cơ hội khác đến đây.

Mục Hàn Trì đã từng đến đây, về nhà rồi nàng có thể hỏi thăm hắn về vị đại hoàng tử đã xuất gia này.
Thẩm Dung Tư tâm trạng tốt lên nên nói nhiều hơn, lại nhắc đến Hoàng Thái hậu, nàng ấy bĩu môi thở dài.
"Ta sợ nhất gặp Hoàng Thái hậu, lần nào bà ấy cũng lải nhải muốn ta vào cung làm Thái tử phi.

Thái tử lấy bao nhiêu trắc phi rồi mà vẫn chưa chịu lập Thái tử phi, không biết là có ý gì.

Thái tử gian xảo đa nghi, lại tàn bạo háo sắc, ai gả cho hắn ta cũng không có kết cục tốt đẹp.


Ta nói với người, ngươi ngàn vạn lần đừng nói ra ngoài."
Dù ngồi trong xe ngựa nhà mình, Thẩm Dung Tư vẫn tỏ ra cẩn trọng và bí ẩn.

Nàng ấy ghé sát tai Triệu Ấu Lăng nói nhỏ, Thái tử đã lấy ba trắc phi, mỗi người đều là đích nữ của đại thần tứ phẩm trở lên.

Còn những thị thiếp không có danh phận thì nhiều không đếm xuể, có lẽ chính Thái tử cũng không biết mình có bao nhiêu nữ nhân.
"Ta biết Thái tử độc ác, nhưng hắn ta luôn tỏ ra là chính nhân quân tử.

Hắn ta sủng ái ba trắc phi như nhau, hậu viện luôn êm ấm.

Chưa nghe nói hắn ta có vô số thị thiếp, chẳng phải hắn ta thường thích xuất cung tìm hoa hỏi liễu sao?"
"Không phải đâu.

Triệu Diễn tuy biết giả vờ, nhưng nhị ca ta biết rõ bí mật của hắn ta.

Hắn ta thường phái thuộc hạ đi khắp nơi cướp nữ nhân, có người sau khi được hắn ta sủng hạnh một đêm thì mất tích."
Thẩm Dung Tư vừa nói, Triệu Ấu Lăng lại nghĩ đến Tô Nhi cô nương ở Tầm Phương Các.
Tô Nhi sống không thấy người, c.h.ế.t không thấy xác, cứ thế biến mất không một manh mối.

Ngoài Oanh Oanh và Yến Yến ở Tầm Phương Các còn nhớ nàng ấy thì dường như không ai quan tâm đến sống c.h.ế.t của nàng ấy.
"Vậy Tô Nhi cô nương mà muội nói, chắc cũng giống những thị thiếp của Thái tử, cùng chung số phận."
Thẩm Dung Tư đưa tay ra hiệu cắt ngang cổ mình, ý nói những nữ tử mất tích đều bị Thái tử g.i.ế.c chết.
"Thái tử làm bậy, nhưng không ai dám nói với Hoàng thượng, dù có nói thì Hoàng thượng cũng sẽ không làm gì Thái tử.


Có lẽ Hoàng thượng thích Thái tử như vậy.
Phụ thân ta và Mục bá bá hiểu rõ tính tình Hoàng thượng, những năm qua chỉ có thể trơ mắt nhìn Thái tử làm nhiều điều ác.

Thái tử có Bình Tân Hầu hộ giá, trong triều không ai dám động đến hắn ta.

Hơn nữa hắn ta lại giỏi ngụy trang, trước mặt người khác là một quân tử nho nhã."
Thẩm Dung Tư nói xong, không thấy Triệu Ấu Lăng lên tiếng, cũng im lặng.

Nàng ấy bắt đầu lo lắng về chuyện hôn nhân của mình.
Hoàng Thái hậu không có việc gì sẽ không đến, tặng quà mừng thọ bù cho tổ mẫu cũng không cần đích thân đến phủ Trấn Quốc công.

Chắc chắn bà ta lại đang bày trò gì đó.
Hoàng Thái hậu thích nhất là sắp đặt hôn sự cho các công tử tiểu thư nhà quyền quý, chuyện ở trong phủ Trấn Quốc công có thể khiến bà ta quan tâm ngoài nhị ca Thẩm Chiêu thì chỉ còn hôn sự của nàng ấy...
Thẩm Dung Tư nắm chặt vạt váy, trong lòng bắt đầu căng thẳng.
Triệu Ấu Lăng xuống xe trước cửa Hoài Vương phủ, lại liếc thấy tên do thám của phủ Bình Tân Hầu đang trốn trong ngõ nhỏ.

Những tên do thám này cứ bám lấy cổng Hoài Vương phủ và Trấn Quốc công phủ cả ngày như ruồi bọ, chẳng biết chúng có thể điều tra ra được gì.
Xe ngựa của Thẩm Dung Tư nhanh chóng khuất bóng ở ngã tư, Triệu Ấu Lăng phủi bụi trên người rồi bước vào phủ.
Người gác cổng nhiệt tình tiến lên báo rằng, chủ tiệm đã làm xong biển hiệu Lan Uyển và mang đến.

Lúc này Triệu Ấu Lăng mới nhớ ra sáng nay trước khi đi Từ Tâm Am, nàng đã đặt làm một tấm biển hiệu.

"Thế tử đã trả tiền cho chủ tiệm rồi, giờ chắc đã treo biển hiệu lên."
Triệu Ấu Lăng bước nhanh về viện tử, quả nhiên từ xa đã thấy tấm biển hiệu màu gỗ vân nước khắc chữ "Lan Uyển" mà nàng chọn treo trên cửa viện.
Cẩm Sắt và Ti Lạc đang quét lá rụng trong sân, ngẩng đầu thấy Triệu Ấu Lăng đã về, lập tức vui vẻ chạy ra đón.
Mục Hàn Trì đang nướng thịt trong bếp, khắp Lan Uyển đều thoang thoảng mùi thơm của thịt.
"Thế tử đích thân xuống bếp, đây là lần đầu tiên căn bếp nhỏ trong viện chúng ta được sử dụng đấy!"
Cẩm Sắt vui vẻ nói.
"Viện tử chúng ta tự nấu nướng, chắc Cao phu nhân sẽ cảm thấy cô đơn.

Nếu không bà ấy đã không gọi Hương Xảo qua hầu hạ ba bữa."
Ti Lạc nháy mắt nhìn Triệu Ấu Lăng.

Triệu Ấu Lăng hiểu ý tứ trong lời nói của nàng ấy.

Chính là Hương Xảo ngày ba lần báo cáo tình hình Lan Uyển cho Cao phu nhân.
"Đã về rồi, có thể chuẩn bị ăn cơm được rồi."
Mục Hàn Trì ló đầu ra từ bếp nhỏ, thấy Triệu Ấu Lăng đang nói chuyện với hai nha hoàn, hắn buông tay áo đang xắn lên, bước ra khỏi bếp.

Hai nha hoàn vội vàng vào bếp chuẩn bị dọn cơm.
Triệu Ấu Lăng nhìn Mục Hàn Trì đầy khó tin, nàng không thể tin nam nhân cũng biết nấu ăn.

Nếu để người ngoài thấy Mục Hàn Trì đích thân xuống bếp, e rằng cả Kinh thành sẽ náo loạn.
Đại Tướng quân Bắc Cảnh tự tay nấu nướng trong Vương phủ, cưới Thế tử phi về làm cảnh sao, nô tì trong phủ không làm việc à?
"Đại trượng phu sao có thể xuống bếp làm việc vặt..."
Triệu Ấu Lăng vội vàng tiến lên phủi bụi trên người Mục Hàn Trì, Mục Hàn Trì đưa tay nắm lấy tay nàng.
"Đại trượng phu có thể chinh chiến tứ phương, cũng có thể xuống bếp nấu canh cho người mình yêu.

Chẳng lẽ nàng cũng giống những nữ tử bình thường, cho rằng chỉ có nữ nhân mới được vào bếp?"
"Ta không có ý đó, nhưng ta đúng là một nữ tử bình thường."

Triệu Ấu Lăng cảm thấy trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp, hai má ửng hồng.
"Không, trong lòng ta nàng rất đặc biệt."
Mục Hàn Trì nhìn sâu vào mắt Triệu Ấu Lăng, Triệu Ấu Lăng không chịu nổi ánh mắt đó, vội vàng đổi chủ đề.

Nàng cũng muốn hỏi về vị hoàng tử đã xuất gia ở Vạn Hoa Tự, việc nàng và Thẩm Dung Tư đi Từ Tâm Am, không cần giấu diếm Mục Hàn Trì.
Nhắc đến đại hoàng tử Triệu Hằng, Mục Hàn Trì ngập ngừng.
Cẩm Sắt và Ti Lạc đang bày bàn ăn trong sân.
"Nơi này không tiện nói chuyện, nàng theo ta vào phòng rồi nói."
Mục Hàn Trì kéo Triệu Ấu Lăng vào phòng, nghiêm mặt nói:
 
"Thái tử bất tài vô đức, không xứng với ngôi vị Thái tử, ta và Thẩm Chiêu định giúp Triệu Hằng làm Thái tử."
"Hả?"
Triệu Ấu Lăng không khỏi kinh ngạc hô lên.
"Tiếc là Triệu Hằng không có ý với ngôi vị Thái tử, chuyện này ta nói với nàng thôi.

Nàng đừng để tâm, càng không được nói với ai khác."
Mục Hàn Trì nhìn vào mắt Triệu Ấu Lăng.
"Không thể bỏ cuộc.

Triệu Hằng là thiên tuyển chi tử, hắn nhất định phải làm Thái tử."
Triệu Ấu Lăng nói rất chắc chắn.
Hết chương
Nhóm dịch: Team Qi Qi
Edit: Heoboo
Beta: Liu Xing
Check: Ngọc Kỳ.