Song Trùng

Chương 289: Quân khu đại viện




Tịch Cảnh Dương trông thấy Kỷ Thần Hi kích động như thế, một bên anh đạp chân ga tăng tốc, một bên cố trấn an cô:"Hai người đàn ông ở chung một đêm thì có chuyện gì chứ? Em không cần lo lắng đến thế đâu."

Kỷ Thần Hi mím môi:"Em cũng muốn không lo, nhưng thật sự không thể không lo. Evan có vẻ không thích gì Mặc Bắc Hàn rồi, làm sao có chuyện em ấy đồng ý ở nhà hắn ta qua đêm chứ. Chưa kể sau khi em ấy nhắn tin cho em vào đêm qua, thì tới bây giờ em không gọi hay gửi tin nhắn gì được cho em ấy cả. Ây! Nói chung là anh mau tăng ga đi, em sợ tên họ Mặc kia sẽ bắt nạt Evan!"

Tịch Cảnh Dương không biết vì sao Kỷ Thần Hi lại lo lắng một cách thái quá như thế, nhưng anh vẫn tăng tốc lái xe đến khu biệt thự độc lập ở ngoại thành, thiên về phía nam Long Thành, khu biệt thự cao cấp được cấp riêng cho quan viên cấp cao của quân đội.

Gần nữa tiếng sau, chiếc che dừng lại trước cổng khu biệt thự thuộc quân khu đại viện. Ở trước cổng có hai người mặc đồng phục quân nhân đứng canh cửa, vẻ mặt vô cùng đáng sợ.

Vừa đến nơi còn không đợi Tịch Cảnh Dương xuống mở cửa xe, Kỷ Thần Hi đã tự mình mở cửa xe rồi chạy về phía cổng, Tịch Cảnh Dương ở phía giật mình:"Tiểu Hi, từ từ thôi, cẩn thận bị ngã!"

Nhưng Kỷ Thần Hi không còn tâm trạng để ý nữa. Không biết thì thôi, nhưng cô biết Evan vốn dĩ là con gái, lại qua đêm trong nhà một tên đàn ông mà con bé ghét, nhất định sẽ chịu thiệt thòi rồi, càng nghĩ thì càng thấy lo.

Tuy nhiên chưa bước được mấy bước, cô đã bị hai quân nhân ở cửa cản lại. Một trong số hai người dù mặt không biểu cảm nhưng khí thế xung quanh vô cùng đáng sợ nhắc nhở cô:"Cô bé, nơi này không phải nơi ai cũng có thể tùy tiện ra vào đâu!"

Kỷ Thần Hi lạnh mặt gắt gỏng đáp đúng một chữ:"Cút!"

Hai quân nhân lập tức thay đổi sắc mặt, nhưng ngay sao đó Tịch Cảnh Dương chạy đến kéo Kỷ Thần Hi lại, rồi nói:"Họ chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình thôi, em đừng nóng."

Nhìn thấy gương mặt của người đàn ông trước mặt, cả hai người quân nhân lập tức làm động tác chào:"Cố vấn Tịch!"

Tịch Cảnh Dương quay sang nhìn hai quân nhân, lạnh lùng nói:"Mở cổng."

Hai quân nhân không nói thêm lời nào ngay lập tức vòng ra sao mở cổng lớn của quân khu đại viện ra.

Tịch Cảnh Dương cũng kéo tay Kỷ Thần Hi về lại xe, cô liền nhíu mày hỏi anh:"Sao không vào luôn?"



Anh vừa khởi động xe vừa giải thích cho cô biết về cấu trúc của quân khu đại viện.

Nơi đây là nơi mà các lãnh đạo quan trọng của quốc gia sinh sống và làm việc, được bảo vệ bởi một hệ thống an ninh chặt chẽ và các lực lượng quân sự mạnh mẽ.

Các khu biệt thự độc lập và cao cấp được cấp riêng cho quan viên cấp cao của quân đội nằm trong một khuôn viên rộng lớn. Các khu biệt thự được thiết kế sang trọng, kết hợp giữa kiến trúc cổ điển và hiện đại, tạo nên một không gian xa hoa và đẳng cấp.

Quân khu đại viện được bảo vệ và canh gác nghiêm ngặt bởi những quân nhân được huấn luyện tốt. Từ lực lượng bảo vệ hàng ngày cho đến những bộ đội đặc công có nhiệm vụ đảm bảo an ninh và an toàn của quân khu.

Cảnh sát quân sự hầu như có mặt ở khắp nơi, sẵn sàng canh gác và giám sát mọi hoạt động xảy ra trong quân khu. Được trang bị vũ khí và trang thiết bị hiện đại, họ tỏ ra rất chuyên nghiệp và sẵn sàng đối mặt với bất kỳ tình huống khẩn cấp nào.

Hiện tại toàn Nước Z có tổng cộng ba quân khu đại viện, được xây dựng ở các thành phố trung tâm của đất nước. Có thể nói, dù có tiền hay rất nhiều tiền thì có thể sở hữu những căn biệt phủ hàng trăm hàng nghìn tỷ, nhưng muốn đặt chân vào nơi đây, sẽ không một ai có thân phận tầm thường.

Tịch Cảnh Dương vừa giải thích vừa tiếp tục di chuyển bằng xe qua các dãy biệt thự sang trọng, hàng loạt các toà nhà kiểu dáng độc đáo và sân vườn rộng lớn hiện ra trước mặt. Một không gian yên tĩnh và tươi mát tỏa ra từ mỗi căn biệt thự, tạo nên sự sang trọng và xa hoa.

Chỉ vài phút sau chiếc xe dừng lại trước cổng một căn biệt thự màu đen. Phải chính là màu đen. Một màu đen bao phủ toàn bộ căn biệt thự, đến nỗi dù vẫn đang là buổi sáng, nhưng bầu không khí xung quanh biệt thự vô cùng quỷ dị.

Kỷ Thần Hi và Tịch Cảnh Dương nhanh chóng xuống xe, cô nhanh chóng chạy đến bên cửa nhấn chuông liên hồi không dứt. Đến khi một giọng nói từ chiếc loa bên dưới chuông bấm vang lên, thì động tác điên cuồng bấm chuông của cô mới dừng lại.

"Ai đó?"

Khi giọng nói quen thuộc vang lên, Kỷ Thần Hi ngay lập tức hỏi lại:"Evan! Là em đúng không?"

Người bên phía kia bỗng nhiên im lặng, càng khiến cho Kỷ Thần Hi muốn bùng nổ tại chỗ:"Ngay lập tức mở cửa cho chị!"