Chương 49: 'Hỗn độn linh căn'
Băng Thanh Nhật thân ảnh dần hạ xuống đáp trên nền đất trung tâm của 'Nhật Nguyệt Tinh Môn' hán bèn thở ra một hơi.
Vừa rồi thế nhưng là quá sức nguy hiểm đi.
Hắn thế mà hội vào lúc đột phá mà làm chuyện nghịch thiên.
Lúc đó hắn hướng nhìn tinh trần phía trên và nhớ lại ấn ký 'Luân Hồi' trước kia nhìn thấy qua ở chỗ Ngọc Hoa, kết hợp với suy nghĩ của bản thân và lượng kiến thức hắn có được thông qua 'Tinh Tọa' thì...
Hắn vào thời khắc đó chính là buông tay đánh cược với lão thiên gia, với tiền cược chính là bản thân hắn cái này mạng.
Nếu ở khắc cuối cùng hắn bỏ cuộc thì chắc chắn sẽ bạo thể dẫn đến t·ử v·ong.
Có thể là hắn thành công xuống tới, chiến thắng trận cược, thật nghịch thiên tạo ra kì tích.
Phù Minh Uyên giờ phút này vẫn không động đậy không nói lên lời. hai chân như gắn chặt vào nền đất dù có chuyện gì cũng là không gỡ ra được.
Lão giờ đây biểu hiện ra biểu cảm khuôn mặt không khác gì một đứa trẻ đang thích thú, tìm tòi và tò mò về những thứ mới mẻ xung quanh.
Vẻ mặt tràn ngập biểu cảm kinh ngạc lẫn chút hào hứng, phấn khởi.
Lão sống tới nay cũng đã trên dưới gần 400 năm thời gian, tuổi thọ cũng là gần đạt ngưỡng, thế nhưng là...Việc làm của người thanh niên phía trước mắt hiện đang cười nói rôm rả sau một màn chấn kinh vừa mới phát sinh đã khiến lão tựa như nhìn thấy được một tia sáng dẫn lối.
Lão biết rằng lão là đặt cược đúng chỗ bởi lão tin tưởng người thanh niên này sẽ giúp lão vươn tới đỉnh cao mà lão mong muốn.
Phù Minh Uyên cứ như thế nhìn Băng Thanh Nhật mà cười ngốc không ngừng.
Như nhận thấy ánh mắt của Phù Minh Uyên nhìn bản thân mình, Băng Thanh Nhật ngó sang chấp tay cung kính cười mỉm nói:
"Minh Uyên tiền bối, vãn bối xin lỗi vì khi đột phá lại ảnh hưởng đến tiền bối tĩnh tu."
"Không sao...không sao..." Phù Minh Uyên chợt tỉnh lại nhìn Băng Thanh Nhật mỉm cười nhẹ nhàng phất phất tay nói: "Ngươi cũng là không có ảnh hưởng gì đến ta lão già này."
"Mà ngược lại ta còn là phải cảm ơn người đó môn chủ."
"Nhờ người mà ta đã thấy được tia sáng dẫn dắt cho chính mình, về sau có lẽ là phải làm phiền môn chủ giúp ta thăng tiến đâu."
"Với lại nói như thế nào thì nói...Thực lực của môn chủ tăng mạnh chính là đang tăng cường sức mạnh của toàn 'Tinh Môn' ta, người như càng mạnh ta nhóm mới càng yên tâm mà dựa vào ngài a....Ha ha ha."
"Tiền bối nói đùa rồi, vãn bối tất nhiên là phải giúp đỡ tiền bối cũng như mọi người trở nên lớn mạnh hơn nữa." Băng Thanh Nhật niềm nở đáp: "Suy cho cùng chúng ta nhóm chính là một chỉnh thể mà."
"Ha ha ha...Có câu nói này của môn chủ thì lão già ta chính là càng thêm yên tâm mà tin tưởng a." Phù Minh Uyên cười lớn nói: "Không biết là môn chủ khi nãy cuối cùng là tạo ra loại 'linh căn' phẩm cấp gì a?"
"Có thể triệu hồi ra cho ta nhóm xem được không a."
"Đoán chừng với luồng sức mạnh vừa nãy thì ít nhất là trên tam đẳng, 'hoàng kim linh căn' của đám 'Thiên Đế' nhỉ?."
"Tiền bối quả thật là tọa nhãn vô song." Băng Thanh Nhật nói rồi hai tay vận chuyển linh lực chuyền xuống nơi đan điền trước đó nay đã hóa 'linh căn'.
Đám người Phù Minh Uyên, Lê Tú Ngọc cẩn thận nhìn mỗi một động tác của Băng Thanh Nhật không dám rời mắt.
Một khỏa vòng xoáy hai màu hắc bạch đan xen đồng đều vô cùng hòa hợp xuất hiện lập tức linh lực xung quanh bị hút lấy cuốn vào vòng xoáy khiến vòng xoáy chuyển động ngày càng nhanh hơn.
Một khắc tiếp theo sau đó vòng xoáy dần chuyển động ổn định lại mà chậm rãi trôi nổi lơ lửng phía trước người Băng Thanh Nhật.
Phù Minh Uyên, Vũ Minh, Phan Phi Hải, Lê Tú Ngọc, Phụng Bàng, Trần Nhuyễn, Võ Nhi Kinh và Băng Hàn Sa, tất cả tám người lúc này nhìn lấy nhìn để khỏa kia vòng xoáy với nhị sắc đan xen, kì dị lạ thường nhưng lại cưỡng hãn ngút trời mà ầm thầm tặc lưỡi.
Đây mà là 'linh căn' sao?
Sao nhìn lại giống như bảo vật thiên địa vậy a?
Thu lại tất cả biểu cảm của đám người trước mặt mình, Băng Thanh Nhật mỉm cười vui vẻ nói:
"Tiền bối mời ngài xem thử, 'linh căn' này của ta luyện ra rốt cuộc là đạt được mấy đảng tình trạng a?"
Nghe được câu hỏi của Băng Thanh Nhật, Phù Minh Uyên liền thu liễm lại biểu cảm của bản thân mà quay sang gật nhẹ đầu với Băng Thanh Nhật.
Bàn tay vốn đang nắm hờ của lão bỗng giơ lên cao mà mở ra,
Một tấm linh phù tức khắc nhất cử nhất động xuất hiện, thân bùa trong suốt tựa gương soi, bên trên khắc lấy một ký tự 'Thẩm' đặc biệt kèm hoa văn tinh xảo
Tấm phù chú đó đối với Băng Thanh Nhật và Phụng Bàng mà nói là không thể quen thuộc hơn.
Chính là một tấm tứ phẩm 'linh phù' với tên 'Thẩm Định Phù'!
Này phù chỉ có duy nhất một loại công năng là thẩm tra và kiểm định đẳng cấp của 'linh căn'
Khi bùa tiếp xúc và hút một lượng nhỏ sức mạnh của 'linh căn' thì nó sẽ phát quang ra màu sắc tương ứng với đẳng cấp của 'linh căn' nhờ đó mà có thể biết được rõ ràng đẳng cấp của 'linh căn'.
'Thẩm Định Phù' lơ lửng tiến tới trước vòng xoáy nhẹ nhàng hút lấy một lượng nhỏ linh lực sau đó bỗng nhiên tấm phù rung lên nhè nhẹ phát ra những âm thanh lạ ngân vang
Kin...kin...kin...kin...kin...
Toàn thân tấm phù dần dần biến đổi màu sắc khi những âm thanh lạ kia.
Vốn là trong suốt vô sắc một khắc sau lại hóa thành vàng đồng; vàng đồng hóa xanh bạc; xanh bạc tiếp nối hóa hoàng kim; nhưng có thể là nó không chỉ dừng lại ở đó mà lại tiếp tục biến đổi.
Hoàng kim sắc lại hóa bạch kim lung linh; bạch kim cũng tiếp tục biến đổi hóa thành một màu sắc lấp lánh tinh khiết...đó là sự phản sắc của kim cương.
Khi lúc này đây đám người Phù Minh Uyên, Lê Tú Ngọc, Băng Hàn Sa nhìn lấy kia tấm phù phản sắc ra kim cương bộ dáng đã không nói nên lời nữa, họ cho rằng một 'linh căn' đẳng cấp cỡ này thì chính là vượt khỏi mong đợi của họ bởi đã hơn mấy trăm năm thời gian rồi còn chưa có thêm bất kỳ ai đạt tới như thế tình trạng.
Ngay lúc họ nghĩ rằng sự việc đã kết thúc thì...có lẽ họ đã nhận thức được một điều khi nhìn lấy tấm 'Thẩm Định Phù' là phán đoán của họ có thể là đã sai bởi...
Thân phù lúc này lại tiếp tục phát ra quang mang mạnh mẽ hơn nữa, vốn từ một cỗ ánh sáng thuần khiết vậy mà lại chuyển hóa thêm một lần nữa biến thành ánh sáng bảy màu hỗn tạp trộn lẫn vào nhau khiến cho 'Thẩm Định Phù' p·hát n·ổ.
Nhìn kia đoàn thất sắc quang mang tỏa sáng rực rỡ nhưng hỗn loạn kia khiến tất cả đại gia đều là kinh ngạc không thôi.
Thế mà còn có thể biến thành trạng thái như thế?
Thất sắc quang mang này là thứ gì cơ chứ?
Rốt cuộc vị môn chủ này của bọn họ là đã tạo ra loại 'linh căn' kinh khủng bậc nào a.
Vậy mà hội khiến 'Thẩm Định Phù' bạo nổ rồi?
Từng câu hỏi cứ liên tục xuất hiện trong đầu chúng đại gia có mặt tại đây.
Băng Thanh Nhật khẽ nhếch mép cười một cái rồi phất phất tay khiến vòng xoáy nhị sắc lại lẫn nữa tiến nhập vào cơ thể mà dung hợp với nhau.
Khẽ thở ra một hơi, Băng Thanh Nhật nhìn chúng đại gia hỏi:
"Mọi người cảm thấy 'linh căn' này của ta như thế nào a?."
Tất cả đều là lẳng lặng nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Phù Minh Uyên khuôn mặt tràn đầy nghi vấn lên tiếng hỏi:
"Môn chủ, ngài cuối cùng là luyện ra loại 'linh căn' như thế nào? Đẳng cấp kia lại là đẳng cấp như thế nào?."
"Còn nữa kia thất sắc quang mang lại là thứ gì."
Băng Thanh Nhật trầm ngâm ít lâu đáp:
"Nếu như đại gia đều là muốn biết thì ta sẽ giải thích nghi hoặc cho mọi người."
"Thật ra loại linh căn ta tu luyện ra kia có tên là 'Thời Không Luân Hồi linh căn'."
"Về phân loại đẳng cấp mà nới thì chính gọi là 'hỗn độn linh căn'. "
"Ánh sáng bảy màu trước đó khiến 'Thẩm Định Phù' bạo nổ chính là tư thái của hỗn độn."
Đám người Phù Minh Uyên, Lê Tú Ngọc, Vũ Minh, Phụng Bàng, Phan Phi Hải, Trần Nhuyễn, Võ Nhi Linh, Băng Hàn Sa nghe lấy những kia danh tự kì lạ đều là ngốc trệ, khuôn mặt cứng đờ.
Người tu ra 'Thời Không Luân Hồi linh căn'?
Đẳng cấp là 'hỗn độn linh căn'?
Kia thất sắc quang mang là hỗn độn tư thái?
Mã đức!
Đây là cách người nói chuyện sao?
Có thể nào nói chuyện dễ hiểu hơn được không a?
Kiến thức ta nhóm là hẹn hẹp, không biết cái gì gọi là 'Thời Không Luân Hồi linh căn' không hiểu thứ đẳng cấp phân là 'hỗn độn linh căn' kia và càng không thấu được cái gọi là hỗn độn tư thái đâu a.
Băng Thanh Nhật khẽ ho khan một tiếng, hắn là quên mất việc trong vị diện thế giới 'Lục Lam tinh cầu' này chỉ có hắn là sở hữu kiến thức của 'Tinh Tú' còn những người khác là không biết gì.
Băng Thanh Nhật chầm chậm giải đáp:
"Cái gọi là 'Thời Không Luân Hồi linh căn' chính là một 'linh căn' có một phần sức mạnh điều thời gian, khống không gian và trị luân hồi."
"Về phần đẳng cấp thì thật ra đẳng cấp của 'linh căn' không chỉ phân làm năm loại kia thôi đâu."
"Năm đẳng cấp của 'linh căn' hẳn mọi người là đã biết được phân thành: thanh đồng, thanh ngân, hoàng kim, bạch kim, kim cương."
"Nhưng sự thật là phía trên 'kim cương linh căn' còn có ba cái đẳng cấp càng thêm mạnh mẽ, càng thêm khủng bố."
"Hầu như những kẻ tu luyện ra những loại 'linh căn' đó đều trở thành cự đầu một phương hiển hách ở những cái kia vị diện cao tầng đâu."
"Vậy ba cái đẳng cấp đó là gì?." Lê Tú Ngọc tò mò hỏi
"Ba cái đẳng cấp trên được phân làm: hồng trần, tinh hoa, hỗn độn."
"Tuy nói ở trong vị diện này 'kim cương linh căn' xưng là tối cường vạn cổ hiếm thấy có thể là..."
"Ngày sau tiến vào những kia cao cấp vị diện phía trên thì chức vụ lẫn thành tựu đạt được có thể là không được cao cho lắm đâu."
"Kẻ có bản lĩnh thì có thể khai tông lập một phái nhỏ phụ thuộc; còn kẻ ngông cuồng không có bản sự thì sẽ bị truy bắt đuổi g·iết thế nhưng là rất thảm."
"Đặc biệt là ở 'Tiên giới' tại nơi đó thì 'kim cương linh căn' chỉ có thể nhận được đệ tử ngoại môn danh hiệu mà thôi, thậm chí còn bị xem như dân thường kiến cỏ đồng dạng đâu."
Ngọa tào!
Đây là tiếng người nên nói sao?
'Kim cương linh căn' thứ được cho là vạn cổ hiếm thấy trong miệng ngài lại cứ như thế thành vì bùn nhão rồi?
Thu lại tâm tình, Phụng Bàng tiến lên hỏi:
"Vậy môn chủ, nếu chiếu theo huynh nói thì thứ huynh tu luyện ra chính là 'hỗn độn linh căn' đẳng cấp tối cường cao cấp nhất một cái."
"Nói như thế quả thật là không sai." Băng Thanh Nhật thành thật đáp
Phùng Bàng bèn suy nghĩ ít lâu lại mở miệng:
"Vậy phải làm như thế nào để tu ra 'linh căn' vượt qua đẳng cấp 'kim cương linh căn'?."
Chúng đại gia nghe thấy cũng là gật đầu tán đồng quay sang nhìn Băng Thanh Nhật với ánh mắt trần ngập mong chờ.
Băng Thanh Nhật khẽ cười nói khẽ:
"Nếu như luyện ra 'bạch kim linh căn' và 'kim cương linh căn' cần công pháp đặc biệt tối ưu hóa thiên phú người luyện sau đó tùy theo ngộ tính với công pháp mà luyện thành thì...những kia 'linh căn' lại là càng thâm sâu thần bí hơn nữa."
"Để tu hành ba loại đẳng cấp 'linh căn' phía trên 'kim cương linh căn' thì chỉ cần bốn chữ 'Thông suốt, thấu hiểu' hay còn gọi tắt là ngộ 'Đạo'. "
Chúng đại gia đồng thanh đáp: " Ngộ 'đạo'?."
"Đúng là như thế, ngộ 'đạo'. " Băng Thanh Nhật khẽ gật đầu tiếp tục nói: "Ngộ 'đạo' ở đây được phân làm ba loại là tiểu đạo, thiên đạo, đại đạo."
"Ngộ ra được tiểu đạo bản thân sẽ có thể luyện ra 'hồng trần linh căn'. "
"Ngộ ra thiên đạo tự nhiên thì khai sáng được 'tinh hoa linh căn'."
"Ngộ thấy đại đạo con đường thì tiến vào 'hỗn độn linh căn."