Sói Già Và Cừu Non: Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 12: Cầu hôn ở trên giường




Quang Minh đỡ Lệ Linh đứng dậy, thân hình nhỏ nhắn mảnh khảnh của cô tựa vào cơ thể rắn chắc và cao lớn của anh cứ thế bước đi. Kể từ khi rời khỏi bàn cho đến khi về đến phòng cô chưa từng mở mắt, cô cứ tựa vào anh mà bước đi không một chút lo lắng, không một chút hoài nghi. Một bên vai của chiếc đầm bị trễ xuống để lộ bờ vai mịn màng cùng xương quai xanh quyến rũ.

Về đến phòng, Quang Minh đỡ Lệ Linh ngã xuống giường, cởi giày và để túi xách trên tủ cho cô. Anh sửa lại cánh tay vươn ra khỏi thành giường cho ngay ngắn để cô khỏi mỏi khi ngủ bỗng cô xoay người ôm lấy cánh tay anh. Bất chợt anh ngắm nhìn thân hình đẹp như tuyệt tác nghệ thuật của cô, nhịp tim hỗn loạn, mặt nóng bừng lên nhưng cố gắng kìm chế. Anh để nhẹ tay cô xuống rồi đi lấy khăn lau những vết bẩn còn sót lại trên áo cô.

Lệ Linh ngã đầu về phía sau dường như men rượu nóng khiến cô thấy khó chịu, cổ họng hơi khát cô reo lên.

“Nước! Nước!”

Quang Minh lại bàn lấy cho cô ly nước, anh đỡ cô dậy uống vội, vì không cẩn thận nên cô ho sặc sụa nước chảy xuống ướt hết cổ áo. Anh lấy chiếc khăn lau nhẹ khóe miệng, bờ môi và chiếc cằm xinh xắn, chợt trong ánh mắt anh lần nữa hiện lên một ý nghĩ không trong sáng.

Tay anh dừng trên đôi môi trái tim thật lâu, mỉm cười, mân mê bờ môi mềm mịn sự yêu thích dâng lên trong đáy mắt như muốn nuốt trọn vào trong. Bàn tay di chuyển xuống dưới nơi vẫn còn vài vết bẩn, anh kéo cổ áo lại cho ngay ngắn, duỗi thẳng chân cho tư thế thoải mái hơn. Xong xuôi anh vào nhà tắm cất khăn rồi rời đi.

Nhưng vừa quay ra đã nhìn thấy Lệ Linh nằm ngay dưới sàn, miệng nói cái gì nghe không rõ. Không cầm được lòng anh bế cô lên giường bỗng cô luồn tay ôm lấy hông anh và siết mạnh vào lòng, miệng lắp bắp. Anh ghé sát tai để nghe được những lời cô nói.

“Đừng! Anh đừng đi!”

Anh do dự, nhịp tim mỗi lúc càng nhanh hơn thôi thúc lý trí phải nghe lời nó mách bảo. Anh cúi xuống hôn lên bờ môi gợi cảm, hõm cổ và xương quai xanh của cô. Bị kích thích bất ngờ, cơ thể cô phản ứng co lại cuộn tròn vào lòng anh. Không dừng lại ở đó mọi nơi trên cơ thể cô lần lượt in dấu nụ hôn nồng nàn. Cô ưỡn người ép sát vào cơ thể của anh, bàn tay mân mê khuôn ngực rắn chắc của anh. Còn bàn tay hư hỏng của anh luồn vào trong vuốt ve vùng da nhạy cảm ở đùi cô. Nó di chuyển dần lên trên cảm xúc mỗi lúc thêm đê mê, cô không kìm chế được mà phát ra âm thanh nhẹ nhàng.

Quần áo nhanh chóng được bóc ra, họ bắt đầu nhập cuộc trong tình trạng cả hai đều không thể kìm chế thêm nữa. Lệ Linh phối hợp nhịp nhàng với cơ thể người đàn ông đang khiến mình say đắm. Bàn tay không ngủ yên của anh mỗi lúc lại thêm hư hỏng vuốt ve khắp cơ thể của cô. Hơi thở mỗi lúc lại thêm nồng cháy, cô dường như sắp không thở nổi vì những nụ hôn dồn dập và kéo dài không dứt. Hai cơ thể dính sát vào nhau hai nhịp tim đã hòa chung thành một.

Anh nhẹ nhàng di chuyển ra vào từng nhịp từng nhịp đều đều khiến cơ thể cô run lên bần bật. Lần đầu tiên cô cảm nhận được dòng điện phát ra từ trong cơ thể của mình có lúc êm ái có lúc lại kích thích cực mạnh. Nhịp độ mỗi lúc một tăng lên, trong ánh đèn mờ mờ ảo ảo hai cơ thể tựa như tuyệt tác đang viết lên những giai điệu ngọt ngào của tình yêu.

Anh đổi tư thế cho cô thoải mái hơn, âm thanh tình yêu cứ vang lên đều đều trong không gian riêng tư ngập tràn hạnh phúc. Từng cơn sóng điện phát ra từ hai cơ thể âm dương khiến họ cứ muốn quấn lấy nhau không rời. Vòng tay siết chặt hơn, hơi men cay cay phả vào trong hơi thở ngây ngất và nồng nàn.

Một đêm ân ái diễn ra ngọt ngào trong sự tự nguyện của hai người.



Buổi sáng, mặt trời vừa mới bình minh, những ánh nắng xuyên qua rèm cửa làm chói mắt của Lệ Linh, cô xoay người để tránh đi. Chợt cô giật mình khi nhận ra các đầu ngón tay đang chạm vào gì đó mềm mịn, di chuyển lên trên cô nhận ra bờ vai quen thuộc cảm giác lâng lâng của đêm qua vẫn còn chưa tan hết.

Lệ Linh từ từ mở mắt không thể không ngạc nhiên tất cả những đêm qua cô mơ thấy đều là sự thật. Vòng tay, nụ hôn, … tất cả đều là thật.

Lệ Linh kéo chăn che đi hai phần cơ thể xinh đẹp của mình, cô gối tay lên đầu yên tĩnh ngắm nhìn người đàn ông đang ngủ rất ngon sau một đêm say tình. Cô mỉm cười hạnh phúc nhớ lại mọi chuyện rồi khẽ vuốt tóc anh, chạm nhẹ lên bờ môi nồng nàn của anh. Bất giác tay cô dừng lại trên sợi dây chuyền anh đeo ở cổ. Trên sợi dây có một chiếc nhẫn trước đây cô chưa từng nhìn thấy và cũng chưa từng nghe anh nhắc đến. Cô hiếu kỳ cầm lên mân mê, bên trong có khắc chữ, cô cúi lại gần để nhìn cho rõ thì bỗng nhiên tay bị giật mạnh ra phía sau, cơ thể cô ngã xuống giường đến lúc bình tĩnh lại cơ thể một người đàn ông đã nặng trĩu trên người cô. Lệ Linh chu môi nũng nịu.

“Anh làm em hết hồn.”

Quang Minh cười dịu dàng.

“Ai bảo em đánh thức anh.”

Nhìn thấy Lệ Linh đang nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền của mình ánh mắt anh trầm xuống, nỗi buồn khẽ vương trên mi.

“Đây là kỷ vật của mẹ anh để lại cho anh trước lúc mất. Anh lúc nào cũng mang theo bên mình, đã có lúc cuộc sống khó khăn sắp không giữ lại được nhưng anh vẫn cố gắng hết sức để giữ lại. Anh rất trân trọng nó.”

Nói đến đây anh dừng lại suy tư rồi tiếp lời.

“Mẹ là người phụ nữ quan trọng đối với anh và em cũng vậy.”

Quang Minh cởi sợi dây chuyền trong cổ ra rồi vòng tay đeo cho Lệ Linh.

“Anh trao nó cho em cũng như anh trao cả trái tim lẫn cuộc đời mình cho em xin em hãy nhận lấy. Đồng ý lấy anh nhé?”

Lệ Linh đôi mắt lưng tròng những giọt lệ hạnh phúc sắp tuôn trào, cô nghẹn ngào một lời cũng không thể nói chỉ im lặng gật đầu. Cô săm soi từng đường nét tinh xảo trên chiếc nhẫn rồi đặt lên một nụ hôn của sự yêu thương và trân trọng.

Hôm nay, quả thật là một ngày ngập tràn hạnh phúc và may mắn. Cô ôm lấy cổ anh, kéo sát anh vào gương mặt mình và đặt lên môi anh nụ hôn ngọt ngào.

Họ quấn lấy nhau trên chiếc giường đêm qua và hạnh phúc thêm một lần nữa. Tiếng cười khúc khích phá tan không gian yên tĩnh. Chẳng lời nào có thể tả hết cảm xúc của Lệ Linh lúc này, từ lần đầu gặp gỡ cho đến hôm nay mọi thứ diễn ra quá bất ngờ. Sao cô có thể ngờ rằng ông trời sẽ ban cho mình một chàng trai hoàn hảo và tuyệt vời đến thế.

Cô muốn giây phút này sẽ kéo dài mãi mãi để mỗi ngày đều được sống trong hạnh phúc và an yên.

Hạnh phúc đôi lúc không phải là điều gì xa vời đó đơn giản chỉ là những khoảnh khắc được ở bên người mình yêu, được cảm nhận trái tim hát những khúc nhạc vui.