- Con nghĩ như thế này. Đầu tiên, trước khi chúng ta bắt đầu đẩy hướngthị trường, chúng ta phải ra sức quảng cáo. Hàng hóa đương nhiên là thứquan trọng nhưng tuyên truyền cũng là mấu chốt cực kỳ quan trọng. Nếunhư không tuyên truyền mở rộng tốt cũng không có bất kỳ tác dụng gì.Ngày mai con sẽ cho đồng chí bộ phận PR tuyên truyền ra ngoài, chúng tasẽ triển khai những tin tức hàng loạt trái cây quý của tập đoàn Kỳ Lântung ra thị trường. Đồng thời, sắp xếp trước tất cả quảng cáo của đàitruyền hình lớn. Hôm bắt đầu buổi họp báo, sẽ đồng thời bày hàng, bắtđầu chính thức tiêu thụ. Cha thấy thế nào?
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
-Phương diện này con và Như Nguyệt đều rất giỏi, cũng không cần hỏi ý kiến củacha. Cha còn nợ Như Nguyệt hai trăm triệu, nếu thất bại, cũng chỉ có bán mình thôi.
Tuyết Nữ vô cùng tin tưởng, nói:
- Sẽ khôngđâu, chúng ta có lòng tin! Cha, con còn có một cách khác vốn đã sớm muốn nói với cha. Nhưng là lần trước sau xảy ra chuyện Luân Đôn thì từ bỏluôn. Hiện tại thời cơ đã chín muồi, nếu như có thể thực hiện ý nghĩnày, sợ là tập đoàn Kỳ Lân của chúng ta muốn không phát đạt cũng khôngđược.
Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn Tuyết Nữ , nói:
-Ý tưởng gì? Con nói đi. Đã để con trở thành Tổng Giám Đốc, đương nhiên là cha tin con.
Tuyết Nữ nói:
-Là như vậy! Cha, cha còn nhớ Viêm Hoàng Hồn không? Mối quan hệ của cha vàViêm Hoàng Hồn thân thiết như vậy. Vậy thì, có thể thông qua Viêm HoàngHồn tặng hoa quả của chúng ta không?
Nghe Tuyết Nữ nói, ánh mắtcủa Tề Nhạc lập tức sáng lên. Hắn là người thông minh, lập tức hiểu ýcủa Tuyết Nữ. Trong mắt lóe ra hào quang sáng ngời.
-Ý con làtrước khi chúng ta bắt đầu chính thức tiêu thụ, tặng ít hoa quả cho cáclãnh đạo nhà nước, sau đó tranh thủ sự ủng hộ của nhà nước sao?
Tuyết Nữ mỉm cười gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Hoa quả mà chúng ta mang về từ thời kỳ cự thú viễn cổ, tuyệtđối là nguyên sinh thái, vô cùng có lợi cho cơ thể con người. Là vàngthì sẽ phát sáng. Nếu chúng ta có thể có được sự ủng hộ của nhà nước thì con đường kinh doanh của chúng ta căn bản là không cần phải lo lắng. Có chính sách ở trên, cũng có thể tránh được rất nhiều phiền phức khôngcần thiết.
-Được. Ý nghĩ này rất quan trọng.
Tề Nhạc cóchút hưng phấn, ôm chầm lấy Tuyết Nữ, hôn một cái lên mặt cô. Tuy hắnkhông hiểu gì về kinh doanh, nhưng hắn cũng biết chính sách nhà nướcquan trọng như thế nào đối với một ngành nghề. Nếu có thể có được sựđồng ý của nhà nước thì tất cả sẽ đơn giản đi rất nhiều.
Khuôn mặt Tuyết Nữ ửng đỏ nhìn Tề Nhạc, nói:
-Ngày mai chúng ta sẽ đi tìm Viêm Hoàng Hồn. Hi vọng họ có thể được giúp chuyện này.
Tề Nhạc suy tính nói:
-Không, không cần tìm họ. Cha có một người thích hợp hơn. Có ông ta hỗ trợ,chắc chắn hoa quả tập đoàn Kỳ Lân chúng ta tặng các lãnh đạo nhà nước sẽ thuận lợi. Như vậy đi, ngày mai chúng ta chia hai đường, con đi xử lýchuyện buổi họp báo, hơn nữa liên hệ với Tiểu Lầu. cha phụ trách đưa hoa quả quý của chúng ta lên trên. À, đúng rồi, con đưa cha một bản gốc vàbản pho to kết quả kiểm nghiệm mà chúng ta đưa tới cơ quan. Như vậy thìdễ nói chuyện hơn.
Kế hoạch đã định, Tề Nhạc lập tức cảm thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều. Dường như hắn đã nhìn thấy viễn cảnh tốt đẹp của tập đoàn Kỳ Lân. Ánh mắt lóe lên ánh nhìn bình thản. Đang suy nghĩ thìTuyết Nữ có chút lạnh lùng, nhưng thân hình mềm mại đã nhào vào lònghắn. Những ngày tập huấn này, Tuyêt Nữ luôn kìm nén tình cảm của mình,mãi mới có cơ hội, đương nhiên cô ta không bỏ qua. Dù sao ngay cả lầnđầu tiên cũng là cô ta chủ động, cô ta còn để ý gì nữa chứ? Cô ta nhưrắn nước, trườn lên người Tề Nhạc, tấm thân lạnh buốt đã trở nên nónghổi. Tề Nhạc vừa phản ứng lại thì đã bị “cô con gái” bảo bối của mìnhđẩy ngã.
Xuân ý dạt dào, dù sao đã có quan hệ với Tuyết Nữ, lạiđược Như Nguyệt ủng hộ, trong lòng Tề Nhạc không có bất kỳ băn khoăn gì. Nhưng, sau khi quần áo của cô con gái bị Tề Nhạc liên tục cởi bỏ, cảhai người đều phát hiện ra một vấn đề.
Áo ngực màu xanh lục đanglóe sáng và chiếc quần lót nhỏ phía dưới lại không thể nào cởi ra. Màuxanh nhạt, nhìn thì huyễn lệ thế kia, nhưng giờ phút này, họ sao còn cóthể để ý đến ánh sáng xinh đẹp này chứ? Tề Nhạc trợn mắt nhìn, lập tứcnhớ đến lời nói của Kính Trung Tiên lúc trước.
Tuyết Nữ vốn đãđắm chìm trong bàn tay nóng hổi của Tề Nhạc, đột nhiên phát hiện độngtác của Tề Nhạc ngừng lại, khẽ mở mắt, có chút oán trách mà nói:
-Tề Nhạc, sao vậy?
Tề Nhạc cười khổ, chỉ vào bộ ngực đầy đặn của cô,
-Hình như có phiền phức.
Tuyết Nữ sững sờ, lúc này mới phát hiện vấn đề. Khẽ à lên một tiếng, vội vàng hai mắt nhắm lại, tay phải điểm lên chỗ chính giữa ngực, từng tầng ánhsáng màu xanh chùm lấy tấm thân xinh đẹp của cô, khẽ chau mày, hình nhưgặp phải phiền phức gì đó.
Mãi một lúc sau, Tuyết Nữ mở mắt ra, trong mắt tràn đầy tia nhìn thất vọng, mắt đỏ hoe, nói:
- Cha, cô ta, cô ta không cho chúng ta thân mật với nhau.
-Ai? Kính Trung Tiên sao?
Cái gì gọi là chưa thỏa mãn dục vọng? Chính là Tề Nhạc bây giờ. Dục vọng đã hoàn toàn bốc cháy, lại bị báo là không thể tiếp tục. Cảm giác này thật sự là hắn khó có thể chịu được. Nhưng bây giờ quả thật là hắn không thể đắc tội với Kính Trung Tiên. Nếu Kính Trung Tiên gây khó dễ, vậy thìnhững người bạn ở thời kỳ cự thú viễn cổ phải làm sao?
-Kính Trung Tiên, cô ra đây.
Tề Nhạc hơi giận dữ nhìn màu xanh trước ngực Tuyết Nữ.
Tuyết Nữ sợ hãi nói:
-Cô ta nói không muốn nói chuyện với cha.
Thì ra, lần trước Tuyết Nữ chủ động hiến thân cho Tề Nhạc, vì Kính TrungTiên vừa mới hoàn thành quá trình xuyên không, năng lượng tiêu hao rấtnhiều, căn bản không có lực lượng ngăn cản họ. Trong lúc hai người thânmật, cô ta đã chịu tội rất lớn, cảm nhận dục vọng dao động trong cơ thểTuyết Nữ, lúc đó cơn phẫn nộ của Kính Trung Tiên đã lên tới cực điểm,nhưng dù sao cô ta cũng đã để Tuyết Nữ làm chủ, lại là Tuyết Nữ chủđộng. Cô biết, mình không làm gì được Tề Nhạc, cho nên luôn nhẫn nhịn.Lúc này, khó khăn lắm mới tìm được cơ hội báo thù tốt, sao cô ta phải bỏ qua chứ? Tuy cũng xuyên không, nhưng lần này vì chỉ cần vận chuyển haingười Tề Nhạc, lại còn có thêm năng lượng hỗ trợ, cho nên năng lượngtiêu hao ít hơn nhiều so với lần trước. Côn Lôn Kính biết lực lượng củamình không phải là đối thủ của Hiên Viên Kiếm, cho nên cũng không thểchống lại Tề Nhạc. Nhưng, cô ta có cách báo thù riêng. Không phải anhmuốn thân mật sao? Tôi bảo vệ vị trí quan trọng nhất của Tuyết Nữ, xemanh thân mật như thế nào?
Tuyết Nữ nhìn Tề Nhạc:
- Cha, cha… cái này, cái này làm sao bây giờ? Con không thuyết phục được nàng ta.
Sắc mặt Tề Nhạc thay đổi, hắn không phải là không muốn thông qua sức mạnh của Hiên Viên kiếm để chém cái…”nội y” màu bích lục do Kính Trung Tiênkia biến thành, mà là do hắn sợ làm Tuyết Nữ bị thương. Một điều nữa làkhông thể trở mặt cãi vã cùng với Kính Trung Tiên, điều này là khôngthể.