Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1294: Thần khí Hạo Thiên tháp (4)




Trong mơ hồ, Tề Nhạc đã đoán được vài phần, nhưng mà trước khi tại chưa chứng minh là đúng hắn cũng sẽ không tùy tiện cho rằng Xi Vưu đã nhận được cái gì. Dù sao đây hết thảy đã có lão Ngưu đi dò xét, phán đoán của lão Ngưu vô cùng chính xác, thực lực của Xi Vưu tăng lên không ít, nhưng mà tại phương diện năng lượng hắn đã không hề là đối thủ của mình rồi. Chỉ là Xi Vưu có được hai kiện thần khí thì thực lực chỉnh thể e rằng sẽ mạnh hơn mình, dù sao mình cũng không thể chống lại vũ khí tính công kích của hắn, mà lão Ngưu lại không giống vậy, ngay cả Bàn Cổ Phủ đều có thể trực tiếp bắt lấy, có hắn đối phó Xi Vưu như vậy đủ rồi.

Nghĩ tới đây, sự cảnh giác của Tề Nhạc đối với lão Ngưu không khỏi càng gia tăng thêm vài phần. Lão Ngưu cường đại lại một lần nữa vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn. Tay không trảo Khai Thiên Ích Địa Bàn Cổ Phủ phải cần năng lượng cường hãn đến cỡ nào? Tề Nhạc thậm chí không cho rằng chính mình đạt tới cấp bậc chín vân chính thức có thể làm được điều này. Trước đó trên tay Lão Ngưu tản mát ra thanh bạch sắc quang mang tuyệt đối có vấn đề, chỉ sợ chính là hào quang đó xuất hiện, mới có thể làm hắn đơn giản ngăn cản được công kích của Xi Vưu.

Vừa nghĩ, Tề Nhạc chậm rãi lui sang một bên, lúc này đây hắn cũng không phóng thích Thần Phong nữa, mà chỉ đem năng lượng trong cơ thể ngưng tụ, Kỳ Lân huyễn phiêu nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay trái của Tề Nhạc biến ảo thành một trường cung, tay phải nắm lấy dây cung hư vô, một mũi tên dài màu vàng do Thần Phong áp súc ngưng tụ mà thành im im lặng lặng xuất hiện ngón trỏ cùng ngón giữa trên tay phải của Tề Nhạc. Xi Vưu, ngươi không phải có thể chạy sao? Vậy thì tốt, chờ ngươi lần sau chạy đi, xem ngươi có thể đào thoát dưới tên Thần Phong của ta hay không. Chỉ sợ trên thế giới này rất khó có được thủ đoạn công kích nhanh hơn mũi tên Thần Phong của ta, lực công kích ngưng tụ lập tức bộc phát chỉ sợ cho dù là Ngưu Ma Vương cũng chỉ có thể cứng rắn ngăn cản.

Dây cung chậm rãi kéo ra, căn bản không cần nhắm trúng, được tinh thần lực khóa chặt, lực xuyên thấu cường hoành của tên Thần Phong đã làm cho phía sau lưng của Xi Vưu ướt đẫm mồ hôi lạnh. Hắn tự nhiên biết rõ Tề Nhạc chuẩn bị làm cái gì, chỉ cần hắn có dấu hiệu chạy trốn thì nghênh đón hắn chính là một mũi tên toàn lực của Tề Nhạc. Tuy rằng chưa chắc sẽ bị thương, nhưng chạy trốn cũng sẽ tan thành bọt nước.

Có lẽ là bởi vì do Tề Nhạc kích thích, vẻ hèn mọn cùng sợ hãi trên mặt của Xi Vưu hoàn toàn biến mất, hai mắt trong lúc vô hình đã hoàn toàn biến thành màu xám trắng. Nhìn chăm chú Ngưu Ma Vương trước người, tay phải cầm Bàn Cổ Phủ chậm rãi giơ lên, tay trái bình thản giơ ra, bạch quang lóe lên, một tòa tiểu tháp màu trắng trên lòng bàn tay của Xi Vưu.

Tiểu tháp màu trắng nhìn bề ngoài như được tạo thành từ bạch ngọc, bên trên cả tòa tháp không có có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt, tất cả nhìn rất sống động. Nhìn bề ngoài vô cùng rung động lòng người nhất là bên trên góc cạnh điêu khắc một số đồ vật khiến cho người ta có một loại cảm giác kỳ dị, tựa hồ chúng thủy chung đều đang xoay tròn. Tháp trong tay Xi Vưu cao 10m có độ cao chừng một mét, chỉ vẻn vẹn có 1m, nhưng trong mắt Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương thì bạch ngọc tháp này tựa hồ có thể bao quát cả thiên địa vào trong đó.

Sắc mặt của Tề Nhạc hơi đổi. Hắn rốt cuộc biết Xi Vưu lấy được một kiện thần khí khác là cái gì rồi. Hạo Thiên tháp - chính là Hạo Thiên tháp một trong thập đại thần khí bài danh thứ năm. Từ bài danh thì năng lượng của nó có lẽ còn trên cả Không Động Ấn, khó trách Xi Vưu có thể ngăn cản được công kích của mình và Ngưu Ma Vương. Có lẽ nhờ vào năng lượng của Hạo Thiên tháp mà hắn có thể làm được.

Ánh mắt Ngưu Ma Vương hoàn toàn ngưng tụ phía trên tòa Hạo Thiên tháp ở đằng kia, trong mắt hắn lộ ra quang mang tham lam. Trong ánh mắt hắn tựa hồ còn nhiều thêm mấy thứ gì đó, nhìn Hạo Thiên tháp rồi lại nhìn Bàn Cổ Phủ trong tay của Xi Vưu, hắn lại như là đang nhìn thân nhân của mình, vẫn là ánh mắt lạnh như băng có cảm giác lại nhiều thêm vài phần nhu tình.

- Xi Vưu, ngay cả ta đều không thể không nói một tiếng bội phục đối với ngươi, ngoại trừ tên nhân loại Tề Nhạc thì ngươi là một người duy nhất làm ta bội phục. Tề Nhạc đã nhận được Hiên Viên Kiếm cùng Không Động Ấn, không nghĩ tới ngươi lại nhận được tổ hợp thần khí Hạo Thiên tháp cùng Bàn Cổ Phủ đủ để chống lại tổ hợp kiếm ấn. Khó trách ngươi ở trước mặt ta rõ ràng còn dám bày ra bộ dáng này, xem ra ngươi đã yên tâm vì có chỗ dựa vững chắc này.

Xi Vưu căm tức Ngưu Ma Vương, lạnh giọng nói:

- Không như vậy thì như thế nào? Chẳng lẽ ta tỏ ra khúm núm thì ngươi thì sẽ bỏ qua ta sao?

Ngưu Ma Vương tiếp lời nói:

- Đương nhiên sẽ không, chỉ có điều, như vậy ta sẽ để cho ngươi chết dễ coi một chút. Bất quá nể mặt ngươi lấy ra Hạo Thiên tháp, ta vẫn sẽ để cho ngươi chết toàn thây. Hiện tại có thể lấy ra rồi.

Ngưu Ma Vương nổi giận gầm lên một tiếng, năng lượng trong cơ thể lập tức tăng lên, tay phải giơ ra, lúc này đây không còn là thật thể mà là một cái bàn tay lớn hư ảo. Năng lượng màu đỏ sậm phún dũng về phía Xi Vưu.

Hung quang trong mắt Xi Vưu lập loè, Bàn Cổ Phủ bỗng nhiên dựng thẳng lên phóng tới cái tay lớn của Ngưu Ma Vương. Trong nháy mắt trời đất phảng phất chỉ có búa ảnh cực lớn, đúng vậy, đúng là Bàn Cổ Phủ thức thứ nhất -- Khai Thiên Ích Địa cũng là nhất thức bá đạo nhất của Bàn Cổ Phủ.

Thanh bạch sắc quang mang phảng phất quả thực chém Thiên Địa ra làm hai. Bàn tay cực lớn do quang ảnh tạo thành của Ngưu Ma Vương chém ra lập tức chia làm hai nửa. Mà ngay cả khí thế trên người hắn cũng bị chia làm hai.

Thân hình nhoáng một cái, trên người Ngưu Ma Vương xuất hiện một tầng ám hồng sắc quang mang, chỉ thấy quang mang Khai Thiên Ích Địa từ trên người hắn chợt lóe lên, lập tức liền khôi phục bình thường.

Ngưu Ma Vương khinh miệt mà nói:

- Muốn thương tổn đến ta? Không có hai thức cuối của Bàn Cổ Khai Thiên thất thức thì không thể nào làm được. Nhưng mà, ngươi có thể thi triển được sao?

Xi Vưu không để ý đến khiêu khích của Ngưu Ma Vương, tay trái vung lên, Hạo Thiên tháp phiêu nhiên bay ra đón gió biến lớn hình thành một đạo hư ảnh màu ngà sữa trực tiếp đem thân thể của Xi Vưu bao phủ ở bên trong, hư ảnh màu ngà sữa vây quanh Xi Vưu chậm rãi xoay tròn. Tề Nhạc rõ ràng có thể cảm giác được, khí tức trên thân Xi Vưu hoàn toàn bị che dấu, năng lượng của hắn cũng không ngừng áp súc. Mà quang mang Hạo Thiên tháp phóng xuất ra tạo thành một đạo phòng ngự cực kỳ cường hãn chung quanh thân thể của hắn, so với lúc trước thì hiện tại Hạo Thiên tháp mới chính thức phát huy lực phòng ngự của nó.

Ngưu Ma Vương nhẹ nhàng bay về phía trước, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt của Xi Vưu, mắt thấy hào quang Hạo Thiên tháp trên người Xi Vưu phóng thích, hắn có chút than tiếc mà nói: