Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 984# 1




 

 

 

Chương 1971: Bắt
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Trong linh hạm, Mạnh Bất Đồng vừa đi, cuối cùng Luân Hồi cũng mở miệng.

- Chúng ta phải đến Thần Nông Tông sao?

- Ừm.

Mạc Phàm nhíu mày, gật đầu.

- Người kia khiến ta cảm thấy ông ta đang nói dối.

Luân Hồi chỉ nơi Mạnh Bất Đồng rời đi, nói.

- Ta biết.

Mạc Phàm nói.

Hắn quen Mạnh Bất Đồng sư huynh năm trăm năm, đối với Mạnh Bất Đồng sư huynh có thể nói là rất hiểu biết.

Mạnh Bất Đồng sư huynh chỉ có một phần là nói thật, ví dụ như Thiên Thượng Thiên Ma xâm nhập Thần Nông Tông.

Nhưng cũng có không ít lời nói dối, ví dụ như nhắc nhở hắn không đưa Hàn Nguyệt tiên tử đến Thần Nông Tông.

- Chẳng lẽ Thần Nông Lệnh biến thành màu đỏ vì có ẩn tình khác?

Hàn Nguyệt nhíu mày hỏi.

- Hẳn là vậy.

Mạc Phàm khẽ gật đầu.

Lần này Thần Nông Tông gặp chuyện không may, bên trong chắc chắn có không ít chuyện hắn không biết.

- Vậy chúng ta cứ tới Thần Nông Tông như vậy sao?

Trong đôi mắt Hàn Nguyệt xuất hiện lo lắng, hỏi.

Thần Nông Tông đã xảy ra chuyện như vậy, Mạc Phàm chắc chắn phải về Thần Nông Tông.

Chuyện này có liên quan tới bà, bà cũng phải trở về đó.

Nhưng nếu bên trong có ẩn tình khác, tốt nhất là bọn họ nên điều tra rõ ràng rồi trở về cũng không muộn.

- Tiên tử sợ sao?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, nhìn thoáng qua Hàn Nguyệt, cười khẽ nói.

Thần Nông Tông là tông môn của hắn, hắn không quang minh chính đại trở về thì còn thế nào, chẳng lẽ phải lén lút trở về?

Cho dù bên trong thật sự có ẩn tình, thì có năng lực làm gì?

Hắn rất muốn nhìn xem, đám Vô Huyền sư bá và Mạnh Bất Đồng sư huynh đang làm gì.

- Sợ, lúc ta xông vào Thần Nông Tông các ngươi, ngươi còn không biết ở đâu cơ.

Hàn Nguyệt tiên tử lạnh lùng liếc Mạc Phàm một cái, nói.

Mạc Phàm còn không sợ, bà sợ cái gì.

- Vậy chúng ta đi thôi.

Trong mắt Mạc Phàm hiện lên tinh quang, nói.

Hắn vốn định tới Ngạo Nhật Sơn Tông trước, để Ngạo Nhật Sơn Tông cảm nhận lửa giận của hắn.

Nếu Thần Nông Tông xảy ra chuyện, vậy thì giải quyết chuyện của Thần Nông Tông trước.

- Tiểu tử, đến nơi đó, ngươi đừng hối hận.

Hàn Nguyệt cười lạnh lùng, xoay người đi vào lái linh hạm.

Mấy ngày nay bà rất ghét Mạc Phàm, nhưng lúc này MạcPhàm rất thuận mắt.

Mạc Phàm cười khẽ, lấy nguyên liệu luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan ra, đưa hết cho Luân Hồi.

Có Luân Hồi ở đây, không cần hắn ra tay, Luân Hồi có thể luyện chế thành Lục Đạo Luân Hồi Đan, nhân cơ hội này, luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan thì hơn.

Luân Hồi nhận lấy những nguyên liệu này, không cần Mạc Phàm an bài, liền trở về phòng mình.

Mạc Phàm lấy Thông Tấn Phù của Hoa Vô Kỳ ra, đánh vào một đạo thần niệm, sau đó cất đi.

Làm xong những chuyện này, linh hạm vốn đang đi nhanh đột nhiên đổi hướng, bay về một hướng khác.

...

Ba ngày sau, đại môn phía nam Thần Nông Tông, Thanh Thành Sơn.Linh hạm chở đám Mạc Phàm đỗ bên cạnh Truyền Tống Trận, được Hàn Nguyệt thu vào.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, đưa mắt nhìn tận cùng Thanh Thành Sơn, nhìn về phía cánh cổng của Thần Nông Tông, lông mày hắn nhíu lại.

Quả nhiên là có chiến sự, lúc này cánh cổng kia, đệ tử Thần Nông Tông ra ra vào vào, thường xuyên hơn bình thường không biết bao nhiêu lần.

Hơn nữa trên mặt người lui tới, đều mang theo vẻ nghiêm trọng.

Chỗ sơn môn, xuất hiện thêm trú quân đóng quân ở gần đó gấp mấy chục lần ngày thường.

Hơn nữa, thậm chí bên trong còn có hơn mười cao thủ Đại Thừa.

Nếu là bình thường, nơi này cùng lắm chỉ có một cao thủ Đại Thừa, thậm chí là không có ai.

Nhiều cao thủ như vậy, nói lên thật sự xảy ra chuyện.

Hơn nữa tai ương này đã đến tình hình vô cùng nghiêm trọng.

Bởi vì thỉnh thoảng có người bị thương được nâng ra, đưa tới một số y quán ở Thanh Thành.

Phải biết rằng, Thần Nông Tông là môn phái y tiên, bên trong đại môn có vô số nơi có thể chữa bệnh cứu người.

Có người được nâng ra, nói lên số lượng chết rất nhiều, đã nhiều tới mức Thần Nông Tông không có khả năng tiếp nhận được.

Hắn ngây người một lát, Hàn Nguyệt đã cất kỹ linh hạm, dẫn theo Luân Hồi đi tới bên cạnh hắn.

- Đi thôi.

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên sắc lạnh, nói.

Hàn Nguyệt gật đầu, ba người muốn đi về phía cổng.

Tiếng bàn tán truyền từ bên cạnh tới.

- Đó không phải là Mạc sư thúc của Vô Cực Phong sao, sao Mạc sư thúc lại dám trở về?

Có người nhắc tới, không ít người nhìn về phía Mạc Phàm và Hàn Nguyệt.

- Đúng là Mạc sư thúc, lá gan của Mạc sư thúc đúng là không nhỏ, phạm phải chuyện đó, vậy mà dám về Thần Nông Tông chúng ta.

Có người lại nói tiếp.

- Có khả năng Mạc sư thúc còn chưa biết chuyện gì, nếu không, ta dám đánh cược Mạc sư thúc sẽ không dám trở về.

Có người cười mỉa nói.

- Có cần phải thông báo cho Chấp Pháp Đường không?

Có người hỏi.

- Không cần, xem ra Mạc sư thúc còn chưa biết chuyện gì, chỉ biết Thần Nông Tông gặp chuyện không may, cố ý về Thần Nông Tông, cho dù không có Chấp Pháp Đường, cũng sẽ về tông môn, trái lại Chấp Pháp Đường tới, cũng khó đối phó Mạc sư thúc, đừng quên người bên cạnh Mạc sư thúc.

Có người khiếp sợ nói.

- Bên cạnh Mạc sư thúc là Luân Hồi Chi Lô trong truyền thuyết sao?

Có người nhìn Luân Hồi im lặng đi cạnh Mạc Phàm, chỉ trỏ nói.

- Phải.

Có người gật đầu.

Trên người tiên khí đều tỏa ra Tiên Linh Chi Khí, rất dễ phân biệt.

Tu Chân giới không có tiên nhân, phàm là biểu lộ Tiên Linh Chi Khí, chỉ có thể là tiên khí.

- Nếu là Luân Hồi Chi Lô, vẫn nên để Mạc sư thúc tự mình về tông môn đi.

Có người nói.

Chỉ riêng tiên khí đã tương đương với một cao thủ Đại Thừa, huống chi Mạc Phàm còn dẫn theo Hàn Nguyệt tiên tử tiến vào.

Nếu bọn họ muốn ra tay, không bắt được Mạc Phàm thì không nói, trái lại sẽ bứt dây động rừng.

Lúc những người này nói chuyện, không có cách âm, cho nên truyền thẳng vào tai Mạc Phàm.

Mạc Phàm nhíu mày, liếc mắt nhìn đám người một vòng.

Hắn vốn hoài nghi có chuyện gì xảy ra, xem ra phiền phức hơn hắn nghĩ, chính hắn đều dính vào trong đó.

- Ngươi tên là Không Trúc, đệ tử của Vô Hỏa Phong đúng không, đệ tử của Bất Cuồng sư huynh, các ngươi vừa nói gì thế?

Đệ tử của Thần Nông Tông kia bị Mạc Phàm điểm danh, trên mặt lập tức lộ vẻ lúng túng.

Nhưng Không Trúc do dự một lát, vẫn đi tới, khẽ cúi chào Mạc Phàm.

Mạc Phàm nói tên sư phụ anh ta ra, rõ ràng là quen biết, nếu anh ta không trả lời, sẽ không được tốt lắm.

- Sư thúc, chuyện này ta không dễ nói với sư thúc được, sư thúc trở về Thần Nông Tông sẽ biết là có chuyện gì thôi.

- Hả?

Mạc Phàm thấy vẻ mặtKhông Trúc lúng túng, cũng không truy hỏi nữa, mang theo Hàn Nguyệt và Luân Hồi bay về phía cửa.

Ba bọn họ vừa tới cửa, hơn mười cao thủ Đại Thừa canh giữ cửa lập tức nhìn về phía bọn họ.

- Bất Tử, ngươi còn dám trở về!

Một người trong đó nheo mắt, trong mắt lóe lên hàn quang, tức giận nói.

Giọng nói này mới vang lên, chỉ trong chớp mắt, trên đại môn lóe lên hồng quang, đại môn nhanh chóng đóng lại.

Bóng dáng hơn mười cao thủ Đại Thừa nhoáng lên một cái, liền tới trước người đám Mạc Phàm, bao vây bọn họ lại.

Cùng lúc đó.

Một cái lồng sắt to lớn đột nhiên chui từ dưới đất ra, muốn nhốt đám Mạc Phàm vào bên trong.