Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 983# 2




 

 

 

Chương: Tai Ương Của Thần Nông Tông
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Nhìn thấy lệnh bài lóe sáng hồng quang, không chỉ Mạc Phàm, sắc mặt Hàn Nguyệt cũng thay đổi.

Lệnh bài này là lệnh bài thân phận của Mạc Phàm, bình thường sẽ không xảy ra tình huống gì.

Nhưng chỉ khi Thần Nông Tông xuất hiện tai nạn rất lớn, trên lệnh bài này mới xuất hiện màu đỏ.

Không chỉ tượng trưng cho nguy hiểm, cũng có ý triệu tập tất cả đệ tử về Thần Nông Tông.

Lúc này lệnh bài biến thành màu đỏ?

- Đây là?

Hàn Nguyệt liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, nói hai chữ liền dừng.

Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt hiện lên hàn quang.

Nếu hắn đoán không sai, hẳn là chuyện liên quan tới Thái Thượng Thiên Ma.

Nhưng kiếp trước Thái Thượng Thiên Ma xâm lấn, chỉ là cảnh báo màu cam, không phải màu đỏ như máu như bây giờ.

Màu cam nhìn không khác màu đỏ như máu lắm, nhưng tượng trưng cho nguy hiểm thì kém mấy chục số.

Màu cam chỉ bày tỏ nguy hiểm bình thường, đệ tử hạch tâm có thể về và không về.

Mà màu đỏ, thì bày tỏ mọi người nhất định phải về, còn phải chiến đấu đẫm máu.

Trong lịch sử của Thần Nông Tông, cảnh báo màu đỏ xuất hiện mấy lần, gần như mỗi lần đều là Thần Nông Tông sắp diệt vong.

Có một lần, thậm chí bốn sơn môn của Thần Nông Tông đều bị công phá, kẻ địch giết một số không phải người đứng đầu, một vị sư tổ tạm thời đột phá, lúc này mới khiến Thần Nông Tông tránh thoát kiếp nạn.

Hắn không do dự, một đạo linh khí được rót vào trong lệnh bài.

Trong lệnh bài một đạo hồng quang bắn ra, một quang ảnh xuất hiện trong linh hạm, quang ảnh không phải người khác, đúng là Mạnh Bất Đồng.

- Mạc sư đệ, đã lâu không gặp, không ngờ đệ lấy được Luân Hồi Chi Lô, đúng là chuyện đáng mừng.

Mạnh Bất Đồng nhìn thoáng qua Luân Hồi đứng im bên cạnh, không nóng không lạnh nói.

Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, không có một chút vui mừng.

- Mạnh sư huynh, tông môn xảy ra chuyện gì vậy?

Mạnh Bất Đồng không trả lời, mà nhìn thoáng qua Hàn Nguyệt tiên tử.

- Là Thiên Ma của Thái Thượng Cung xâm lấn Thần Nông Tông chúng ta sao?

Mạc Phàm nhíu mày hỏi.

Mạnh Bất Đồng nhìn Hàn Nguyệt như vậy, rõ ràng là có liên quan tới Thái Thượng Cung.

Nhưng hắn có cảm giác, không chỉ là Thái Thượng Cung đơn giản như vậy.

- Không chỉ Thái Thượng Thiên Ma của Thái Thượng Cung, phía đông, tây, bắc của Thần Nông Tông chúng ta, ba cánh cửa đều bị Ma Giáo chặn, Thần Nông Tông đã tổn thương hơn ngàn đệ tử.

Mạnh Bất Đồng không bất ngờ, nói thẳng.

Vô Duyến Châu là Mạc Phàm phá giải, bên trong có tai nạn Mạc Phàm biết rất bình thường.

- Ma Giáo?

Mạc Phàm nhíu chặt mày, trong mắt lóe lên sắc bén.

Tất nhiên là hắn biết sao lại có Ma Giáo, kiếp trước Ma Giáo xâm lấn Thần Nông Tông là vài lần.

Một lần hung hiểm nhất, chính là Vạn Giang Bình trong ứng ngoại hợp với Liễu Mị Nhi, dẫn đến đại môn của Thần Nông Tông thất thủ, Thần Nông Tông tử thương vô số.Nhưng lần Ma Giáo xâm lấn đó là mười năm sau mới xảy ra.

Chỉ là, hắn hơi nghĩ một lát liền thoải mái.

Lúc trước hắn giáo huấn Liễu Mị Nhi hai lần, còn dùng Vạn Giang Bình cảnh cáo Liễu Mị Nhi.

Hắn vốn định thông qua cảnh cáo khiến Liễu Mị Nhi tỉnh táo lại, đừng làm việc ngu ngốc, cuối cùng có kết cục vạn kiếp bất phục.

Xem ra cảnh cáo của hắn vô dụng, trái lại khiến Liễu Mị Nhi gia tăng quá trình, khiến Ma Giáo nhanh chóng ra tay với Thần Nông Tông.

Một Thái Thượng Thiên Ma đã đủ khiến Thần Nông Tông gặp phiền phức, nếu cộng thêm Ma Giáo, quả thật đủ khiến Thần Nông Tông rơi vào nguy cơ diệt vong.

- Không sai, Ma Giáo dốc toàn bộ lực lượng, muốn ra tay với Thần Nông Tông chúng ta, bọn họ không chỉ chiếm ba cánh cửa, còn đóng các cửa tông môn khác thông tới Truyền Tống Trận của Thần Nông Tông chúng ta, cho nên trong khoảng thời gian ngắn, tông môn khác muốn vươn tay giúp cũng không có khả năng, cho nên Mạc sư đệ mau chóng quay về tông môn đi.

Mạnh Bất Đồng bình tĩnh nói.

- Ta sẽ mau chóng trở về.

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên hàn quang, gật đầu nói.

Ba phía đông, tây, bắc của Thần Nông Tông, đều là đại tông môn thế gia có giao hảo với Thần Nông Tông, chỉ riêng phía nam là một vùng đất tương đối hỗn loạn, hơn nữa bên cạnh đều là Ma Tộc.

Ma Giáo xâm chiếm đại môn ba phía, tương đương khiến Thần Nông Tông rơi vào tình hình tứ cố vô thân.

- Đúng rồi, tốt nhất là sư đệ đừng nên dẫn Hàn Nguyệt tiên tử trở về, nếu không có khả năng khiến Vô Phong sư thúc khó xử, cũng sẽ khiến sư đệ cảm thấy rất khó xử, bây giờ đám Vô Huyền sư bá đang hoài nghi, những Thái Thượng Thiên Ma này là Hàn Nguyệt tiên tử thả ra, vì trả thù Vô Phong sư thúc.

Mạnh Bất Đồng vốn định biến mất, nhìn thoáng qua Hàn Nguyệt tiên tử, bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì đó, lại nhắc nhở.

Tuy trên Vô Duyến Châu có nhắc nhở, nhưng đệ tử tại ngoại hành tẩu của Thái Thượng Cung chỉ có mình Hàn Nguyệt, dù thế nào Hàn Nguyệt cũng không thoát khỏi hiềm nghi này.

Hàn Nguyệt đã không còn liên quan tới Thiên Tâm Cung, ngoại trừ bà ra, không ai có thể khống chế được Thái Thượng Cung.

- Mạnh Bất Đồng, ngươi có ý gì?

Hàn Nguyệt nhíu mày, tức giận nói.

- Chuyện này tiên tử nên hiểu rõ hơn, cần gì phải hỏi ta?

Mạnh Bất Đồng không sợ hãi, cười khẽ nói.

Tuy Hàn Nguyệt tiên tử là trưởng bối của ông ta, nhưng tu vi của ông ta không kém Hàn Nguyệt tiên tử thời toàn thắng, huống chi ông ta cũng có tiên khí Khổn Thần trong tay, không cần phải sợ Hàn Nguyệt tiên tử.

- Ta nhất định sẽ tới Thần Nông Tông, làm rõ chuyện này, đến lúc đó ta xem Vô Huyền có thể làm gì ta?

Hàn Nguyệt nheo mắt nói.

Bà ở bên cạnh Vô Phong một thời gian rất dài, chuyện của Thần Nông Tông bà gần như biết rõ.

Chút tâm tư đó của Vô Huyền, bà không rõ sao.

Năm đó, vì Vô Phong ra tay, lúc này Vô Huyền mới khuất phục Vô Cực, Vô Huyền vẫn luôn ghi hận Vô Phong trong lòng.

Hiện giờ Vô Huyền nắm lấy chuyện này, chắc chắn không thể thiếu có mờ ám bên trong.

- Đây là tự do của Hàn Nguyệt tiên tử, ta chỉ nhắc nhở mà thôi, làm thế nào, vẫn phải xem tiên tử.

Mạnh Bất Đồng nói với vẻ khinh thường.

Khi nói chuyện, trong đáy mắt ông ta xuất hiện tàn nhẫn.

Nếu Hàn Nguyệt tiên tử không tới Thần Nông Tông, ông ta còn cảm thấy thiếu gì đó.

Hiện giờ, Hàn Nguyệt cố gắng muốn đến, ông ta cầu còn không được.

- Ngươi!

Hàn Nguyệt tiên tử nắm chặt tay, ước gì có thể chém Mạnh Bất Đồng một kiếm.

Mạnh Bất Đồng là một hậu bối, vậy mà dám nói chuyện với bà như vậy.

Lúc trước lúc bà nhìn thấy Mạnh Bất Đồng, Mạnh Bất Đồng còn là đứa trẻ mười mấy tuổi.

Nếu là trước đây, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.

- Đa tạ Mạnh sư huynh nhắc nhở, ta cảm thấy chuyện này không liên quan tới Hàn Nguyệt tiên tử.

- Ta sẽ dẫn Hàn Nguyệt tiên tử về tông môn giải thích rõ với Vô Huyền sư bá, Mạnh sư huynh còn chuyện khác không?

Ở một bên, Mạc Phàm không đợi Hàn Nguyệt nổi bão, đã nói.

Hàn Nguyệt tiên tử ở ngay bên cạnh hắn, Vô Huyền sư bá không có khả năng không biết, hắn càng không mang Hàn Nguyệt tiên tử về Thần Nông Tông, càng khiến Vô Huyền sư bá khiển trách.

Trái lại mang theo Hàn Nguyệt tiên tử, càng tốt hơn một chút.

- Mạc sư đệ làm như vậy ta cũng không có biện pháp, các ngươi nhanh trở về đi, nếu có thể mang đến lượng lớn cường giả, thì không còn gì tốt hơn, như vậy Thần Nông Tông chúng ta cũng có thể có thêm chút phần thắng.

Mạnh Bất Đồng bất đắc dĩ nói.

Nói xong, ông ta nhìn Luân Hồi không nói gì mấy lần, lúc này quang ảnh mới biến mất không thấy.