Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 978# 1




 

 

 

Chương: Hợp Lại
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Ngươi dám coi thường ta?

Kiếm Tôn nhíu mày, nói.

Mạc Phàm là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cho dù đứng đầu bảng y tiên, ông ta cũng không nhìn nhiều mấy lần, vậy mà Mạc Phàm dám xem thường ông ta?- Trong bốn người này ngươi là người không lọt vào mắt ta nhất.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Kiếm Tôn mạnh hơn Hàn Nguyệt một chút, nhưng không thể lọt vào mắt hắn, đây cũng là lý do hắn tìm Vô Dược, mà không tìm Kiếm Tôn như những người khác.

Mạc Phàm mới mở miệng, không ít người lập tức đưa mắt nhìn nhau.

Mạc Phàm nói chuyện với Kiếm Tôn như vậy, giống như tú tài tay trói gà không chặt nói chuyện với tướng quân, sau đó nói vị tướng quân này như mãng phu, không khác gì tự tìm đường chết.

Ở trước mặt chiến tu, chỉ có hai loại mạnh hơn hắn và yếu hơn hắn, nếu Kiếm Tôn muốn giết Mạc Phàm, tuyệt đối sẽ không vì Mạc Phàm là người đứng thứ năm bảng y tiên, mà không giết chết hắn.

Kiếm Tôn hơi híp mắt, phong mang tất lộ.

- Vậy sao, vậy ta cho ngươi cơ hội nói di ngôn, nói cho ta biết, ngươi lấy đâu ra can đảm nói với ta những lời này.

Giết Mạc Phàm đơn giản như giết chó, Mạc Phàm dám không để ông ta vào mắt?

Khi nói chuyện, sát khí lạnh lẽo thấu xương nhập vào cơ thể mà ra, lao một cách dũng mãnh về phía Mạc Phàm.

Mạc Phàm lắc đầu cười, không để ý tới Kiếm Tôn, mà lấy một Thông Tấn Phù ra, một đạo linh khí được rót vào trong.

Thông Tấn Phù lập tức sáng lên, một đạo quang bắn ra, một hư ảnh xuất hiện trong ánh sáng.

Hư ảnh này vừa xuất hiện, hơi thở bá giả hoành lan tùy ý mà ra.

Xung quanh vì nhiều cao thủ tụ tập như vậy nên dẫn tới không khí ngưng kết, theo cỗ khí tức này xuất hiện, trong chớp mắt nghiền nát.

Không ít người tu vi kém, giống như bị nội thương, trong chớp mắt sắc mặt trắng xanh.

Nhìn thấy hư ảnh này, sắc mặt không ít người thay đổi, miệng không tự chủ được há to.

- Đây, đây là?

- Quân Mạc Tà?

Cho dù là Kiếm Tôn, cũng nhíu mày lại, quả đấm không tự chủ được nắm chặt.

Chẳng trách Mạc Phàm bình tĩnh như vậy, hóa ra sau lưng là Quân Mạc Tà.

Nếu Quân Mạc Tà tới, ông ta chỉ có thể quỳ xuống.

Hư ảnh như vương giả bễ nghễ thiên hạ, quét một vòng xung quanh, chỉ nhìn thoáng qua hư ảnh của Luân Hồi Chi Lô, sau đó ánh mắt nhìn về phía Mạc Phàm.

- Lục Đạo Luân Hồi Đan luyện thành rồi sao?

- Chưa, còn thiếu một thứ.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Chỉ cần top 20 Tiên Bảng, là có thể hơn đám Kiếm Tôn, vậy thì Võ Đế top 10, hẳn là càng đủ hơn?

- Luân Hồi Chi Lô?

Quân Mạc Tà nhíu mày, hỏi.

Mạc Phàm xuất hiện ở đây, chỉ có thể vì đánh chủ ý với Luân Hồi Chi Lô.

- Không sai.

- Chuyện này không nằm trong phạm vi hợp tác giữa ta và ngươi đúng không?

Quân Mạc Tà cười lạnh lùng, nói.

Mạc Phàm luyện đan giúp anh ta, muốn bảo anh ta giúp lấy tiên khí cổ Luân hồi Chi Lô, Mạc Phàm nghĩ đơn giản quá nhỉ.

- Không có, không cần ngươi lấy giúp ta, ngươi cũng không lấy được Luân Hồi Chi Lô, dựa theo ước định, ngươi nên làm ba chuyện vì Thần Nông Tông, bây giờ ta có một việc cần ngươi làm.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Quân Mạc Tà nheo mắt, lập tức giãn ra, một chữ truyền từ miệng anh ta ra.

- Nói.

- Ở đây có người nói với ta, cường đại là có thể định quy tắc, thực lực của ta không mạnh, nhưng hiện giờ muốn phá quy tắc này.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Kiếm Tôn một cái, nói.

Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị.

Tuy hắn ở trên Vô Dược và Độc Vương ở bảng y tiên, hai người chắc chắn không phục.

Nhưng Kiếm Tôn thì khác, một chiến tu đứng thứ mấy thì là thứ mấy, hoàn toàn dựa vào quả đấm nói chuyện.

Ở trong mắt hắn, người như vậy càng dễ đối phó.

Quân Mạc Tà nhíu mày, nhìn theo ánh mắt Mạc Phàm, xoay người nhìn về phía Kiếm Tôn.

- Ngươi tự mình cút, hay ta đuổi ngươi cút?

Dưới giọng điệu vô cùng bá đạo, sắc mặt Kiếm Tôn xanh mét, thực lực của ông ta không phải mạnh nhất trong bốn người, cho dù là Hoa Vô Kỳ cũng không có thực lực chống cự trước mặt Quân Mạc Tà, càng không nói tới ông ta.

Nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, ông ta phải rời đi sao?

Còn bị một tiểu tử Nguyên Anh kỳ đuổi đi, chuyện này không khác gì bị một đứa bé cưỡi lên mặt tiểu tiện.

- Tiểu tử, ngươi sẽ hối hận vì làm những chuyện hiện giờ.

Kiếm Tôn lạnh lùng nói.

Nếu ông ta không đi, đợi Quân Mạc Tà ra tay, cho dù không chết cũng bị thương.

Ý niệm của ông ta vừa động, đại kiếm Thanh Đồng và kiếm võng cùng biến mất, ngay cả ông ta cũng hóa thành một đạo kiếm quang bay về nơi xa.

Xung quanh im lặng không có tiếng động, gặp Quân Mạc Tà, trừ phi là mười đại cao thủ, nếu không ai cũng không có biện pháp.

Đây là thực lực, trên dưới không thể vượt qua.

- Ngươi còn hai cơ hội, cần ta giúp diệt trừ hai người không?

Quân Mạc Tà nhìn đám Vô Dược còn lại, hỏi.

- Người còn lại, để ta.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Người đơn giản, Quân Mạc Tà đã đuổi giúp, còn lại để hắn.

Vẻ mặt Quân Mạc Tà thay đổi, không lập tức biến mất, mà nhìn Mạc Phàm với vẻ đầy hứng thú.

Mấy ngày trước anh ta nhận được tin từ chỗ Thiên Tâm Cung, không thể không nói anh ta bị tin tức này dọa.

Vô Tâm và Thiên Chi Tâm xuất hiện, còn không giải quyết được Mạc Phàm, mức độ đáng sợ của Mạc Phàm còn trên đám Vô Phong Vô Cực Vô Địch.

Phải biết rằng, lúc trước anh ta có xung đột với Thiên Tâm Cung, nhưng không dám giết tới Thiên Tâm Cung, vì anh ta sợ Thiên Chi Tâm.

Vậy mà Mạc Phàm có thể chạy thoát dưới tay Thiên Chi Tâm, cho dù ở Hồng Liên Huyết Hải, cũng không đơn giản.

Anh ta chưa từng thấy Mạc Phàm ra tay, anh ta rất muốn xem, Mạc Phàm đối phó ba người còn lại lấy được Luân Hồi Chi Lô thế nào.

Luân Hồi Chi Lô này, không phải là anh ta chưa từng chú ý.

Nhưng cho dù anh ta có thể thông qua Thông Thiên Môn tới trước mặt Luân Hồi Chi Lô, cũng không dễ dàng đạt được Luân Hồi Chi Lô như vậy.

Mạc Phàm không quan tâm Quân Mạc Tà có rời đi hay không, hắn liếc mắt nhìn Vô Dược và Độc Vương một cái.

- Vô Dược đại sư, hẳn là ngươi cảm ứng được, Luân Hồi Chi Lô không lựa chọn ngươi.

- Mạc thí chủ muốn nói gì?

Vô Dược bình tĩnh hỏi.

- Ngươi muốn Luân Hồi Chi Lô, ta cho ngươi một cơ hội, ngươi và Độc Vương cùng so y thuật với ta, ta thua, ta lấy Luân Hồi Chi Lô giúp ngươi, ta thắng, hai người từ bỏ, thế nào?

Mạc Phàm bình tĩnh nói.

- Nếu hai ngươi cảm thấy các ngươi có thực lực Đại Thừa, không cần thiết phải so với ta, cũng được, vừa rồi các ngươi nghe thấy rồi đấy, Quân Mạc Tà còn nợ ta hai điều kiện, ta có thể khiến hai người rời đi, giống như Kiếm Tôn.

Mạc Phàm lại nói tiếp.

- Tiểu tử, ngươi muốn hai bọn ta cùng hợp lại y thuật sao?

Độc Vương khẽ nâng mí mắt, nói.

Ông ta đứng thứ 9 bảng y tiên, Vô Dược thì thứ 7, sở dĩ ông ta ở phía sau, là vì ông ta càng thích nghiên cứu các loại độc dược.

Ở Tu Chân giới còn có một Độc Bảng, ông ta đã đứng thứ nhất từ lâu, vẫn không có ai có thể vượt qua.

Mạc Phàm muốn hai bọn họ cùng dùng y thuật so với mình, không thể không nói Mạc Phàm quá kiêu ngạo.

- Ngươi không những được sử dụng y thuật, vu thuật, độc thuật, nguyền rủa, phàm là thứ ngươi có thể sử dụng, đều có thể dùng, nếu thương tổn được ta, thì tính ta thua, thế nào?

Mạc Phàm thản nhiên nói.