Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 975# 2




 

 

 

Chương: Luân Hồi Chi Lô
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Không phải là đệ tử Thần Nông Tông các ngươi đều có Hư Không Chi Lô sao, nhất là đệ tử của Vô Cực Phong, có thể tu luyện Bách Thảo Vạn Vật Lô, đây không phải là thánh khí trong Lò Luyện Đan à, còn cần lò luyện đan khác làm gì?

Hàn Nguyệt giống như hiểu rất rõ về Thần Nông Tông, nói.

- Đúng là Hư Không Chi Lô rất tốt, nhưng chỉ là Hư Lô, còn có tai hại nhất định, nhưng nếu thêm một kiện Chân Lô cao cấp nhất, vậy thì không chê vào đâu được.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Hàn Nguyệt nhíu mày, thần thức phóng ra xung quanh, xong nhanh chóng thu trở về.

- Nơi này là Hồng Liên Thành, không phải là ngươi đánh chủ ý với tiên khí trong Luân Hồi Sơn đấy chứ?

Hàn Nguyệt hỏi.

Nơi nổi tiếng nhất tinh cầu này, là Luân Hồi Sơn.

Tòa núi kia chiếm nửa tinh cầu, bên trong có khoảng mười vạn 8000 ngọn núi lớn nhỏ.

Nghe nói, bên trong mười vạn 8000 sơn động chỉ có một cái thông tới nơi có tiên khí, sơn động khác đều mang theo Luân Hồi Chi Lực, không ít người đi vào không đi ra được.

Có người đi vào là người, lúc đi ra thì biến thành con mèo.

Ví dụ như vậy chỗ nào cũng có, nhưng dù vậy, cũng không ngăn được bao nhiêu người mơ ước tiên khí.

Mỗi ngày, ở Luân Hồi Sơn có vô số tu sĩ tìm kiếm tiên khí này.

Nhưng ngàn năm qua, không ai đạt được.

Bởi vì Vô Phong là y tiên, bà và Vô Phong cùng tới, cuối cùng mất một chút tu vi, thất vọng mà về.

Mạc Phàm tới Hồng Liên Thành, chắc chắn là mơ ước kiện tiên khí Luân Hồi Chi Lô, một trong những tiên khí của Luyện Đan Sư cực mạnh.

- Không sai.

Mạc Phàm gật đầu.

- Với thực lực của ngươi, nếu không có vận khí nghịch thiên, đừng nên đánh chủ ý với lò đan này.

Hàn Nguyệt tiên tử liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, không khách sáo nói.

Bà và Vô Phong đều là cao thủ Đại Thừa, hơn nữa thanh danh lan xa, tới nơi này đều không tìm được Luân Hồi Chi Lô, Mạc Phàm là một tiểu tử Nguyên Anh đỉnh phong có năng lực làm gì?

Cho dù trên người Mạc Phàm hơi kỳ lạ, nhưng kỳ lạ tới mấy, cũng khó mà đạt được tiên khí.

Trước đây có không ít khí vận chi tử, thiên tuyển chi tử tới nơi này, cả đám cũng tơi tả mà về, có một số người còn không về được.

- Nếu ta nói lò đan này là của ta thì sao?

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Tiên khí khác, hắn muốn lấy thật sự không dễ dàng.

Nhưng Luân Hồi Chi Lô này, đối với hắn mà nói đơn giản hơn nhiều.

Kiếp trước, hắn chỉ là Kim Đan kỳ mà cũng có được thứ này, thực lực của hắn hiện giờ mạnh hơn trước không ít, còn sợ không chiếm được sao.

Cho dù hiện giờ hắn cách Luân Hồi Chi Lô ngàn dặm, hắn cũng có thể như kiếp trước, cảm nhận được Luân Hồi Chi Lô đang triệu hoán mãnh liệt, giống như lão bằng hữu đã lâu không gặp.

Hắn cầm Luân Hồi Chi Lô, có thể khó sao?

- Của ngươi, ngươi biết sơn động nào thông tới Luân Hồi Chi Lô không?

Hàn Nguyệt nhíu mày, nói.

Bà biết Mạc Phàm rất kiêu ngạo, nếu không phải người kiêu ngạo, đã không dám đối xử với đại cung chủ Thiên Tâm Cung như vậy.

Nhưng Mạc Phàm quá kiêu ngạo, vậy mà dám nói tiên khí vô chủ là của hắn.

- Ta tiến vào sơn động nào, sơn động đó sẽ tới thẳng sơn động có Luân Hồi Chi Lô.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Tiên khí chọn người, là đồ của hắn, hắn đi đến đâu cũng là đường, vốn không cần lo lắng tiến vào nhầm sơn động, hắn chỉ cần tránh người khác ngăn cản là được.

So với sơn động có Luân Hồi Chi Lô, tu sĩ ở bên ngoài mới nguy hiểm nhất.

Kiếp trước, hắn tìm không ít cao thủ Đại Thừa, một đường đi lên.

Có người ngăn cản hắn, thì có một cao thủ Đại Thừa đối phó.

Cao thủ Đại Thừa hắn mời dùng hết, hắn cũng đi tới trước mặt Luân Hồi Chi Lô.

- E rằng ngươi không tới được bất luận sơn động nào.

Hàn Nguyệt tiên tử bĩu môi, nói.

Mạc Phàm quá trẻ tuổi, khẩu xuất cuồng ngôn là chuyện bình thường, lúc bà còn trẻ cũng vậy.

Nhưng cho dù như lời Mạc Phàm nói, Luân Hồi Chi Lô là của hắn, hắn tiến vào sơn động nào thì sơn động đó là đường, vậy Mạc Phàm cũng phải vào được sơn động hãy nói.

Thời gian Luân Hồi Chi Lô xuất hiện lâu lắm, mỗi sơn động đều có chủ, một khi tới gần sẽ lọt vào tru sát.

Trong những cao thủ này có không ít người là cao thủ Đại Thừa, chính vì phòng ngừa những người khác lấy được Luân Hồi Chi Lô.

Người như Mạc Phàm tới gần, chắc chắn sẽ bị người ta liệp sát.

- Cho nên cần Hàn Nguyệt tiên tử giúp đỡ rồi.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Hắn vốn định như kiếp trước, tìm một số cao thủ giúp đỡ, nhưng có Hàn Nguyệt tiên tử thì không cần nữa.

- Ngươi quá coi trọng ta rồi?

Hàn Nguyệt tiên tử hừ lạnh một tiếng nói.

Lúc trước bà tới cùng Vô Phong, dùng toàn lực mới xông vào được một cửa động, cuối cùng bị thương mà về, không được gì.

Bà hiện giờ, thực lực yếu hơn trước nhiều, bảo bà hộ tống Mạc Phàm vào động đều không có khả năng.

- Một mình Hàn Nguyệt tiên tử thật sự không có biện pháp, nhưng ngươi cầm thứ này, hẳn là có thể rồi.

Mạc Phàm vươn tay ra, một thanh trường đao màu xanh nhạt xuất hiện trong tay hắn.

Trường đao màu xanh, giống như do thủy tinh tạo thành, bên trong là chất lỏng màu trắng đang không ngừng chảy theo dòng, Thiên Đạo Chi Lực tỏa từ trên đao ra.

- Đây là Thiên Tâm Tủy ngưng tụ thành bảo cụ sao?

Hàn Nguyệt nhìn thấy chuôi đao này, lông mày nhướn lên, khiếp sợ nói.

Thiên Tâm Tủy ngưng tụ thành binh khí sao bà không biết, cắt những cao thủ Đại Thừa đơn giản như cắt rau.

Nhưng phương pháp luyện chế Thiên Tâm Tủy thành binh khí đã sớm thất truyền, hơn nữa Thiên Tâm Tủy cũng ở Thiên Tâm Cung, Mạc Phàm lấy đâu ra Thiên Tâm Tủy?

- Nói một cách chính xác là Thiên Tâm Tủy trong cơ thể ngươi, luyện chế thành bảo cụ.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Lúc Hàn Nguyệt tiên tử ở trong Luân Hồi Chi Lô, Thiên Tâm Tủy bị huyết dịch trong liên trì bức ra, sau đó bị huyết trì thu thập, đến trong tay hắn.

Hắn luyện chế bảo cụ này, vốn định để cho mình dùng.

Nhưng nếu Hàn Nguyệt tiên tử ở đây, giao thứ này cho Hàn Nguyệt tiên tử thì càng tốt.

Cao thủ Đại Thừa cầm thứ này, mới có thể phát huy ra uy lực mạnh.

- Có thứ này, ta có thể chắn giúp ngươi một lát, nhưng cần phải thừa dịp loạn mới được, nếu không ta không có biện pháp đưa ngươi vào.

Hàn Nguyệt cầm lấy bảo cụ do Thiên Tâm Tủy ngưng tụ thành, nói.

Ở đó có nhiều cao thủ, dựa vào thanh binh khí vẫn quá khó khăn, trừ phi thừa dịp loạn mà vào.

- Yên tâm đi, đợi chúng ta tới đó, chắc chắn sẽ rất loạn.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười thần bí nói.

Bình thường Luân Hồi Chi Lô đều rơi vào ngủ say, chỉ khi tích đủ tinh hoa của nhật nguyệt mới phóng thích bảo quang, cũng là xuất thế mà không ít người thấy.

Nhưng vì sự xuất hiện của hắn, Luân Hồi Chi Lô trực tiếp tiến vào kỳ sinh động.

Không ít tu sĩ đều ở kỳ sinh động, xông vào Luân Hồi Sơn, vì vậy lúc đó mới có cơ hội tìm được tiên khí.

- Tốt nhất là như vậy, nếu không ta sẽ không ra tay.

Hàn Nguyệt liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, không khách sáo nói.Bà mới nói xong.

Bất chợt.

“Rầm!”

Đất đai bắt đầu chuyển động, giống như động đất mạnh.