Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 973# 1




 

 

 

Chương: Hoàng Trục
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Cao thủ Đại Thừa hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, mạnh hơn cao thủ Đại Thừa bình thường của Hồng Liên Nhất Tộc nhiều, rất nhiều bí pháp Hồng Liên Nhất Tộc bình thường không thể sử dụng, Đại Thừa hoàng tộc có thể sử dụng.

Nếu như có thể trở thành hoàng chủ, thậm chí có thể sử dụng không ít bí pháp vô thượng của Hồng Liên Nhất Tộc.

Từ mình Mạc Phàm tu sĩ Nguyên Anh kỳ có thể ngăn trở Thiên Chi Tâm thì có thể thấy được, khủng bố của hoàng tộc.

Mạc Phàm là một Nguyên Anh có thể làm được tới nước này, sao cao thủ Đại Thừa có thể không so được với Mạc Phàm?

- Chuyện này không có khả năng.

Minh Liệt lắc đầu nói.

- Có tin hay không tùy ngươi, anh ta là cháu nội của ngươi, tự giải quyết cho tốt đi.

Mạc Phàm nói với vẻ hờ hững.

Kiếp trước, hắn có quan hệ tốt với Minh Hải, Minh Sơn nhất, những người khác gần như không có qua lại gì.

Hắn có thể nói cho Minh Liệt những chuyện này, đã xem như nể mặt đồng tộc, có thể nói là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ.

Còn kế tiếp sẽ thế nào, chỉ có thể nhìn chính bọn họ, không phải chuyện hắn cần quan tâm.

Minh Liệt nhíu mày, trong mắt hiện lên tức giận.

- Mạc Phàm, ngươi đừng có mà hồ ngôn loạn ngữ, tu vi của cháu nội ta cao hơn ngươi không ít, đã xảy ra chuyện gì, đừng tưởng rằng như vậy, bọn ta sẽ thả nữ nhân của Thiên Tâm Cung ra.

- Làm thế nào ngươi mới thả Hàn Nguyệt tiên tử ra, nói đi, nếu muốn thứ gì từ chỗ ta thì cứ nói thẳng, nếu không ta sẽ nghĩ biện pháp khác.

Mạc Phàm không muốn dây dưa với Minh Liệt, trực tiếp hỏi.

Hắn đã nói rời khỏi địa ngục Hồng Liên, Minh Liệt vẫn không có ý buông tha cho hắn, vậy chỉ có một tình huống, Minh Liệt có ý đồ khác đối với hắn.

Minh Liệt nhíu mày, không nói gì.

Trái lại bên cạnh, cửu trưởng lão cười khẽ, tiến lên một bước.

- Thực ra rất đơn giản, hoàng tử có thể sử dụng Niết Bàn, có năng lực sử dụng Luân Hồi Huyết Trì, nói vậy hoàng tử nhất định chiếm được truyền thừa liên quan, Hồng Liên Nhất Tộc chúng ta gặp đại kiếp nạn, truyền thừa xói mòn một phần lớn, không biết hoàng tử có thể đưa phần truyền thừa này ra hay không, chỉ cần lấy một phần, bọn ta lập tức thả cô nương kia ra.

Trái lại bọn họ không để đám Hàn Nguyệt tiên tử ở trong lòng, bọn họ càng để ý truyền thừa ngay cả bọn họ cũng không biết trên người Mạc Phàm.

Lấy được những thứ này, hoàng tử của bọn họ mới càng dễ khống chế địa ngục Hồng Liên, giống như Mạc Phàm mấy ngày trước.

Cửu trưởng lão vừa nói xong, Minh Sơn hừ lạnh một tiếng, trong mắt xuất hiện khinh thường.

- Minh Liệt, Minh Nhật, đây là mục đích các ngươi hưng sư động chúng mà đến sao?

Lúc bọn họ họp, những người này vẫn không chịu nói muốn thế nào, xem ra là vì truyền thừa trên người Mạc Phàm.

- Đây là ngươi nói đó, Minh Sơn.

Minh Liệt lạnh lùng nói.

Mạc Phàm nhướn mày, lập tức hiểu ra.

Đám người này tha một vòng tròn lớn như vậy, hóa ra mục đích là đây.

- Lục trưởng lão và thất trưởng lão cũng có ý này sao?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn hai người khác một cái, hỏi.

Một hai trưởng lão, khó mà cùng chung ý kiến, rất rõ ràng, những người này đều đến có chuẩn bị.

Nhưng người có được hoàng tử, là tứ trưởng lão, cửu trưởng lão, lục trưởng lão và thất trưởng lão.

Nếu cửu trưởng lão nhảy ra, chắc chắn lục trưởng lão và thất trưởng lão có tham dự.

- Hoàng tử hỏi bọn ta, là có ý gì?

Lục trưởng lão nhíu mày, cười khẽ nói.

- Không trả lời cũng không sao, những truyền thừa này ta sẽ không cho các ngươi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Truyền thừa hắn cho Hồng Liên Nhất Tộc khác là không thành vấn đề, nhưng truyền thừa này vốn thuộc về Hồng Liên Nhất Tộc, chẳng qua hắn vô tình chiếm được mà thôi, nhưng không thể là hắn bị uy hiếp mà cho người khác.

Những người này lấy Hàn Nguyệt ra áp chế, muốn hắn giao những truyền thừa này ra, đổi lại là ai đều không vui vẻ, cũng sẽ không đồng ý, tất nhiên là hắn cũng như vậy.

Muốn hắn đưa những thứ kia cũng được, phải lấy thành ý ra, mà không phải địch ý.

“Hửm?”

Sắc mặt đám Minh Liệt khó coi, đôi mắt âm trầm hơn.

- Nếu là như vậy, có khả năng bọn ta không có biện pháp thả cô nương kia ra rồi, hoàng tử cũng không cần lấy một ít Thiên Mệnh Huyền Thuật phỏng đoán ra lừa gạt bọn ta, ta cũng biết một chút về Thiên Mệnh Huyền Thuật, ta không ngại đấu với hoàng tử một chút.

Cửu trưởng lão cười nói.

Cùng là cười, nhưng trong tươi cười hiện lên lạnh lùng và địch ý.

Mạc Phàm nói Minh Diễm là hoàng tử, còn bị đánh chết ở cảnh giới Đại Thừa, chỉ có thể là dùng Thiên Mệnh Huyền Thuật suy đoán ra, không có gì kỳ lạ.

Ông ta cũng biết Thiên Mệnh Huyền Thuật, còn là trắc mệnh chi pháp tổ truyền của Hồng Liên Nhất Tộc, cũng có thể phỏng đoán chuyện này một phen.

- Lừa gạt, Thiên Mệnh Huyền Thuật?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khẽ nói.

- Phải thử một chút sao?

Cửu trưởng lão thấy Mạc Phàm rất hờ hững, lại nói tiếp.

- Có thể, cửu trưởng lão muốn tính gì?

Mạc Phàm hỏi.

- Địa vị của hoàng tử cao quý, hoàng tử muốn tính chuyện gì?

Cửu trưởng lão khách sáo nói.

- Cửu trưởng lão tính xem nhất mạch của các ngươi có hoàng tử hay không, tính toán xem có phải là Minh Uyên con ngươi không.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Mắt cửu trưởng lão mở to, trong đôi mắt đều là không thể tin được, tươi cười trên mặt biến mất.

Mạc Phàm vốn không đi tính, nói thẳng tên hoàng tử của nhất mạch bọn họ, còn chỉ đích danh luôn.

Ông ta vốn định khiến Mạc Phàm mất hết mặt mũi, ai biết không thể vạch trần Mạc Phàm, trái lại bị Mạc Phàm vạch trần gốc gác.

- Chuyện này…

- Làm sao có thể?

Tin tức này, lại khiến vẻ mặt mười đại trưởng lão và đám Minh Thiên thay đổi.

Hồng Liên Nhất Tộc cũng không phải không có hoàng tộc, chỉ là đều bị giấu đi, không ai đồng ý lộ diện vì Hồng Liên Nhất Tộc, tránh rước họa vào thân.

- Chẳng trách, Hồng Liên Nhất Tộc chúng ta không có hoàng tộc lâu như vậy.

Minh Sơn khinh bỉ nói.

Tuy Minh Hải và Minh Hà không nói gì thêm, nhưng lông mày đều nhíu lại.

- Không phải là cửu trưởng lão am hiểu Thiên Mệnh Huyền Thuật sao, nếu ngươi không muốn coi nhất mạch của các ngươi, thì tính lục trưởng lão và thất trưởng lão xem, xem nhất mạch của bọn họ có hoàng tử là Minh Liên và Minh Thổ hay không.

ấ ẩ ếMạc Phàm thấy cửu trưởng lão á khẩu không trả lời được, tiếp tục nói.

Chuyện này, lục trưởng lão và thất trưởng lão không thoát khỏi quan hệ.

Nếu đã tuôn ra hết rồi, đơn giản là nói hết hoàng tử ra.

Một bên, lục trưởng lão và thất trưởng lão nhìn thoáng qua nhau, sắc mặt đều thay đổi.

Mạc Phàm biết tứ trưởng lão, cửu trưởng lão còn chưa tính, thậm chí người của lưỡng mạch bọn họ cũng biết rõ.

- Chuyện này…

Trong lúc này, ở đây không có ai nói chuyện.

Nhất là đám tứ trưởng lão, gần như đều không nâng nổi.

Nếu bọn họ chỉ vì truyền thừa mà đến, cũng không có gì.

Hiện giờ, bọn họ tới vì hoàng tử nhà mình, Mạc Phàm truyền thừa cho những người này, sẽ mất đi cơ hội tranh đoạt hoàng chủ, như vậy có vẻ quá bỉ ổi.

- Các ngươi muốn truyền thừa là không có khả năng, ta sẽ không cho các ngươi, các ngươi cũng không lấy được, muốn truyền thừa, bảo hoàng tử nhà các ngươi tới tìm ta, còn nữa, bây giờ thả Hàn Nguyệt tiên tử ra, nói cách khác, cũng có thể bảo hoàng tử nhà các ngươi tới tìm ta, hoàng trục đúng không, ta thành hoàng chủ vẫn có thể mang Hàn Nguyệt tiên tử đi.

Mạc Phàm thấy mọi người không nói lời nào, thản nhiên nói.