Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 970# 1




 

 

 

Chương: Nguy Hiểm
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Ngươi?

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, nhìn về phía Mạc Phàm, lông mày lập tức nhướn cao.

- Đệ tử Vô Cực Phong của Thần Nông Tông, ngươi có quan hệ gì với Vô Phong?

- Bất Tử bái kiến Hàn Nguyệt tiên tử, ngươi đã bị Thiên Tâm Cung rửa tội trăm năm, dựa theo thỉnh cầu của Vô Phong sư thúc, do ta tới giải quyết cấm chế trên người tiên tử, xem ra tiên tử đã khôi phục.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Không cần Hàn Nguyệt nói gì, chỉ dựa vào vẻ mặt của đại cung chủ có thể nhìn ra, hắn thành công rồi.

- Ta đã bị rửa tội trăm năm sao?

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, trong đôi mắt nhìn về phía đại cung chủ, hiện lên chút phức tạp.

Bà chỉ nhớ rõ mình tuyệt vọng hoàn toàn, nên đến Thiên Tâm Cung, tiếp nhận lễ rửa tội của đại cung chủ.

- Không sai.

Đại cung chủ nhíu mày, vẫn gật đầu.

- Ta nhớ rõ điều kiện của ta là lưu lại một số ký ức đúng không, trí nhớ trăm năm đâu?

Hàn Nguyệt cảm thấy khó hiểu nói.

- Nếu muốn đưa ngươi rời khỏi Thiên Tâm Cung hoàn toàn, không còn bị Thiên Tâm Cung sử dụng, ta chỉ có thể xóa phần trí nhớ này giúp ngươi mà thôi.

Mạc Phàm bình thản nói.

- Vậy sao?

Lông mày Hàn Nguyệt giãn ra, lúc này mới thoải mái hơn.

Trong trí nhớ của bà không chỉ có một đời này trước khi tiến vào Thiên Tâm Cung, còn có hai đời trước.

Nếu Mạc Phàm nói như vậy, đã lý giải rõ ràng rồi.

Nhưng mà.

- Không phải là Vô Phong lựa chọn nữ nhân kia sao, còn tới tìm ta làm gì?

Ánh mắt Hàn Nguyệt phát lạnh, lại hỏi.

- Lựa chọn một người trong đó không có nghĩa là từ bỏ một người khác, đáp án mà tiên tử muốn biết, có thể đến Thần Nông Tông tìm Vô Phong sư thúc ta, sau đó tiên tử tiếp tục đến Thiên Tâm Cung, hay là về Thiên Thượng Cung cũng được, đều theo ý tiên tử.

Mạc Phàm giống như sớm đã dự đoán sẽ như vậy, thản nhiên nói.

- Trái lại ngươi nói rất hay, nhưng ngươi thật sự chỉ là đệ tử của Vô Cực đạo nhân à? Hai đời trước hình như ta gặp ngươi rồi.

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, nói.

Trong trí nhớ bà vừa khôi phục, đều có Mạc Phàm.

Tuy không trẻ tuổi như hiện giờ, nhưng quả thật là bản nhân của Mạc Phàm.

- Hả?

Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt lộ ra dị sắc.

Chính hắn kiếp trước, hắn cũng không biết.

Kiếp trước hắn từng tính cho mình, cũng tìm người tính giúp, nhưng đều không tính ra được gì, hoàn toàn là trống rỗng.

Trong trí nhớ tam sinh của Hàn Nguyệt tiên tử, vậy mà từng gặp hắn?

- Vậy đúng là có duyên, không biết hai đời trước của tiên tử có giống đời này, vì Vô Phong sư thúc, hủy hôn lễ của ta hay không?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, trêu ghẹo nói.

- Ta hủy hôn lễ của ngươi?

Hàn Nguyệt tiên tử nhướn mày, nói.

- Khoan hãy nói tới chuyện này, ta giải quyết đại cung chủ trước đã.

Ánh mắt Mạc Phàm phát lạnh, nhìn về phía đại cung chủ.

Hàn Nguyệt tiên tử đã khôi phục, tới lúc nói chuyện phiếm rồi.

Hắn vươn tay về phía đại cung chủ, huyết đằng lập tức quấn đại cung chủ đi.

- Mạc Phàm, tuy lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung ta được ngươi phá giải, nhưng ngươi dám đặt ta vào trong Huyết Trì này, ngươi nhất định sẽ hối hận.

Đại cung chủ không hoảng loạn, chỉ lạnh lùng nói.

- Vậy ta phải xem ta sẽ hối hận thế nào.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, sử dụng Huyết Đằng nhập vào trong Huyết Trì.

Hắn hiểu biết không nhiều về Thiên Tâm Cung, nếu Thiên Tâm Cung là khắc tinh của địa ngục Hồng Liên, hắn rất muốn biết chỗ đáng sợ nhất của Thiên Tâm Cung.

Cao nhất Thiên Tâm Cung là đại cung chủ, nhưng hắn chỉ biết như vậy, bên trong chắc chắn sẽ có người càng khủng bố hơn.

Không vì chuyện gì khác, chỉ vì Thiên Tâm Cung là thiên cung còn cao hơn Thiên Đạo.

Đại cung chủ mới đụng vào Huyết Trì, trong chớp mắt hơi thở vô cùng đáng sợ hàng lâm.

Núi lửa dâng lên, im lặng xuống.

Gợn sóng xung quanh không thôi, hình ảnh ở phía trước dừng lại, giống như ấn nút tạm dừng.

Không chỉ biển ngừng, gió ngừng, toàn bộ hơn mười dặm xung quanh đều dừng lại.

Mạc Phàm, Hàn Nguyệt và anh em Minh Phi Minh Võ cũng như vậy, rõ ràng là có thể nghe thấy, nhưng không cử động được.

- Đây là?

Vẻ mặt Mạc Phàm thay đổi, cố gắng nhìn về phía bầu trời.

Hắn là hoàng tộc, lại chấp chưởng thịnh thế kim liên, có thể khống chế toàn bộ nơi này.

Nhưng lúc này hắn không thể nhúc nhích, là lực lượng khủng bố cỡ nào?

Hắn còn chưa làm rõ là lực lượng gì, tiếng sấm vạn đạo vang lên.

“Rầm…” Trên vạn đạo lôi điện đột nhiên bùng nổ, bầu trời giống như một mặt gương to bị đòn nghiêm trọng, sắp nghiền nát.

Theo không gian nghiền nát, toàn bộ lôi điện rơi lên trên Hồng Liên Huyết Hải.

Dưới lôi điện, mảng lớn Huyết Hải biến thành màu ngọc bạch.

Trong vạn đạo lôi điện, một đại thủ màu trắng vô cùng vĩ đại vươn ra, lập tức chộp về phía Mạc Phàm ở Luân Hồi Huyết Trì.

Niết Bàn đã đủ lớn, nhưng cũng cùng cỡ với bàn tay này.

Bàn tay này hạ xuống, vốn là khiến vùng lớn không gian im lặng dưới áp lực khủng bố, lập tức lại mạnh hơn nhiều, Luân Hồi Huyết Trì như sắp bị đập vụn.

Đại thủ mới hạ xuống một nửa, liền dừng lại.

Thiên Tâm Cung chìm nghỉm đột nhiên vỡ ra, cùng vỡ ra còn có huyết đằng bên ngoài đại cung chủ.

Năm ngón tay nắm chặt, Thiên Tâm Cung cả đại cung chủ cùng bay về phía đại thủ.

Đại cung chủ hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.

- Mạc Phàm, ta nói rồi, ngươi sẽ hối hận.

Bà ta là đại cung chủ của Thiên Tâm Cung, tiếp nhận lễ rửa tội mạnh nhất của Thiên Tâm Cung, nên nắm giữ vô số bí mật của Thiên Tâm Cung.

Nếu bà ta bị làm ô uế, tương đương với Hoàng Liên Đảo bị rửa tội.

Cho dù bà ta cho phép, Thiên Tâm Cung cũng không cho phép, cho dù chỉ là một chút phân thân cũng không được.

Mạc Phàm nhìn đại cung chủ rời đi, lông mày nhíu chặt.

Nhưng dưới lực lượng của đại thủ kia, hắn vốn không thể làm được gì, chỉ phóng ra một đạo thần niệm.

- Tạm biệt, không tiễn, chúng ta còn có thể gặp lại.

Tuy không thể giải quyết đại cung chủ, nhưng hắn dẫn ra đại thủ này, cũng coi như là kết quả không tệ.

Ít nhất, hắn biết rõ Thiên Tâm Cung có lực lượng đáng sợ hơn.

- Gặp lại, chúng ta sẽ không gặp lại, bởi vì các ngươi sắp chết hết rồi.

Đại cung chủ cười lạnh lùng.

Ý niệm của bà ta vừa động, bà ta và Thiên Tâm Cung đều biến mất, khi xuất hiện lần nữa đã đến phía trên đại thủ.

Bà ta nheo mắt lại, hàn quang xuất hiện.

- Hủy nơi này và tiểu tử này cho ta.

ẳ ể ế ế ếMạc Phàm hẳn là chỉ có thể giải trừ lễ rửa tội ở nơi này, nếu nơi này bị hủy, Mạc Phàm cũng bị giết chết, lễ rửa tội vẫn khó giải.

Hôm nay, người chiến thắng cuối cùng vẫn là bà ta.

Bà ta vừa nói xong, trên đại thủ chớp lóe một ấn ký, đại thủ lập tức hạ xuống chỗ Mạc Phàm và Luân Hồi Huyết Trì.

Đại thủ còn chưa hạ xuống người Mạc Phàm, không chỉ đám Mạc Phàm càng không thể nhúc nhích, những hỏa sơn cũng nứt ra từng cái một, giống như không thể thừa nhận lực lượng của đại thủ.

Cách Mạc Phàm không xa, bên trong Huyết Trì, Hàn Nguyệt cảm nhận được lực lượng này, lông mày bà nhíu chặt, trong mắt đều là bối rối.

Thực lực của bà mạnh hơn Mạc Phàm không ít, còn có công pháp của Thái Thượng Cung, nhưng lúc này cũng không có biện pháp nhúc nhích.

Nếu để cái tay này đánh trúng, bọn họ sẽ chết.

Mạc Phàm, nguy hiểm.