Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 965# 2




 

 

 

Chương: Nghiệm Chứng
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lắc đầu cười.

Minh Hà này vẫn cáo già như trước, vốn là quỳ lạy với hắn, sau đó đề xuất yêu cầu với hắn, khiến hắn không thể từ chối.

- Ngươi muốn nghiệm chứng thế nào?

- Chuyện này rất đơn giản, trên Hồng Liên Đảo có một gốc Hoàng Liên, đã mấy trăm năm rồi cây Hoàng Liên này không nở hoa, chỉ có máu hoàng tộc mới có thể khiến đóa hoa này nở, cho nên hoàng tử chỉ cần dùng máu của mình nhỏ lên Hoàng Liên, nếu Hoàng Liên có thể nở hoa, thì ngươi là huyết mạch Hồng Liên nguyên sinh, đến lúc đó, tất nhiên là ta sẽ giao vị tiên tử này cho hoàng tử.

Sắc mặt Minh Hà bình tĩnh, nói.

Giá y của Hồng Liên Nhất Tộc, tuy có thể nắm giữ rất nhiều bí pháp của Hồng Liên Nhất Tộc, nhưng Hồng Liên Chi Huyết là tử.

Hồng Liên Chi Huyết tử, không có biện pháp khiến Hoàng Liên nở rộ.

- Cây Hoàng Liên kia, ta không có biện pháp khiến nó nở rộ.

Mạc Phàm nhíu mày nói.

Hoàng tộc có thể khiến tất cả Hồng Liên trên Huyết Hải nở rộ, một giọt máu có thể khiến một đóa Hồng Liên biến thành Hoàng Liên, cũng có thể khiến Hoàng Liên vô chủ nở rộ.

Nhưng gốc cây mà Minh Hà nói hắn có biết, ở ngay trong động phủ của Minh Hà, là Hoàng Liên do một hoàng tộc cuối cùng tự mình tưới ra.

Sau khi hoàng tộc kia chết, đóa Hồng Liên này héo rũ theo, không còn nở hoa nữa.

Hoàng Liên như vậy, chỉ có máu hoàng tộc nhất mạch kia mới khiến nó nở rộ.

Hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, có tổng cộng chín mạch, đại diện cho chín đóa hoa Hồng Liên sáng thế.

Nhất mạch của hắn, không cùng mạch với hoàng tộc đã mất kia.

Cho nên hắn nhỏ Hồng Liên Chi Huyết lên trên, cũng không thể làm Hoàng Liên kia sống lại.

Mạc Phàm vừa nói những lời này, trên mặt không ít người lộ ra dị sắc.

Những lời Mạc Phàm mới nói, tương đương từ chối khiến Hoàng Liên sống lại.

Chuyện này cũng có ý nghĩa, có khả năng Mạc Phàm không phải Hồng Liên Nhất Tộc nguyên sinh, mà là phản đồ.

- Hoàng tử, hẳn là ngươi chưa từng thấy cây Hoàng Liên kia, không thử thì sao lại biết?

Minh Hà nhướn mày, nhã nhặn nói.

ể ế ấ ấ- Gia gia, tiểu tử này không phải do tông môn và thế gia nào cấy ghép đấy chứ?

Minh Phi cười khẽ nói.

- Ta biết y phục trên người cậu ta, cậu ta là đệ tử của Thần Nông Tông.

Minh Vũ đánh giá áo cà sa trên người Mạc Phàm, trước mắt sáng lên nói.

- Đệ tử của Thần Nông Tông?

Những lời này vừa vang lên, tiếng bàn tán vang lên trong đám người.

Bỗng nhiên xuất hiện một hoàng tộc, khiến không ít người kích động hẳn lên.

Nhưng hiện giờ, có khả năng hoàng tộc này là giết một hoàng tộc của bọn họ, cấy huyết mạch và mắt lên người người này.

Tuy chưa hẳn là Mạc Phàm ra tay, nhưng cũng là một đồ tể.

Giết hoàng tộc bọn họ, còn dám đến đây, mọi người đều nhìn Mạc Phàm với vẻ phẫn nộ.

- Nhị trưởng lão, chuyện hoàng tử liên quan trọng đại, nhất định phải nghiệm chứng cẩn thận, vì đảm bảo an toàn, khống chế nữ tử của Thiên Tâm Cung này trước, nếu cuối cùng chứng minh cậu ta thật sự là hoàng tử, không phải cấy ghép, lão hủ sẽ bồi tội thay ngươi.

Một lão giả nói.

Ông ta mới mở miệng, mấy lão giả khác cũng đứng dậy.

- Còn cả bọn ta nữa, nếu không nghiệm chứng được bằng Hoàng Liên, thì đổi phương pháp khác, tóm lại là phải nghiệm ra thật giả.

Minh Hà hơi nhếch miệng, cười hòa nhã với mấy lão giả kia, trong lòng đầy câm phẫn nói:

- Mọi người yên tâm, nếu người thanh niên này dám đến Hồng Liên Đảo, lại nói rõ thân phận, khả năng là hoàng tử rất cao, nhưng suy nghĩ cho an nguy của cả Hồng Liên Nhất Tộc, ta nhất định sẽ nghiệm chứng thật cẩn thận, nếu mạo phạm hoàng tử, Minh Hà ta sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm.

Nói xong, ông ta chắp tay với Mạc Phàm.

- Hoàng tử, cho nên mong ngươi có thể hiểu cho.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, trên mặt không có một chút dao động.

Minh Hà không chỉ thành công khiến hắn không thể từ chối, còn thành công mượn một số người làm đệm lưng.

- Một việc nhỏ mà thôi.

- Vậy để chấp pháp đường mang vị tiên tử kia đi trước nhé?

Minh Hà giống như dự đoán được Mạc Phàm sẽ nói như vậy, hỏi tiếp.

Mạc Phàm nhíu mày, nhìn về phía Minh Thiên.

- Minh Thiên, ngươi có thể mang vị tiên tử này đi, nhưng đợi bọn họ nghiệm chứng xong, ngươi phải mang tiên tử này hoàn hảo trở về, không mang về được, tự ngươi tới Huyết Hồn Động của đại trưởng lão đi.

Minh Thiên là người của đại trưởng lão Minh Hải, trong Hồng Liên Nhất Tộc, không giống nhất mạch của nhị trưởng lão, tư tâm ít hơn một chút.

Giao Hàn Nguyệt tiên tử cho Minh Thiên, hắn có thể yên tâm.

- Dạ, hoàng tử.

Trong mắt Minh Thiên hiện lên chút dị sắc, ôm quyền với Mạc Phàm, mang Hàn Nguyệt tiên tử đi với đội chấp pháp của anh ta.

Mạc Phàm nhìn Hàn Nguyệt tiên tử được mang đi, ánh mắt nhìn về phía Minh Hà.

- Đóa Hoàng Liên mà ngươi nói không được, biện pháp khác, ngươi nói ra thử xem, muốn nghiệm chứng máu hoàng tộc có rất nhiều phương pháp.

- Không thành vấn đề, dù sao hoàng tộc cũng có chín mạch, nếu không phải nhất mạch của tổ tiên ta, quả thật không thể làm sống lại Hoàng Liên kia, như vậy được rồi, nếu là Hồng Liên Nhất Tộc giá y, trên người sẽ có vết thương, nhất là trên mắt, chỗ của ta có một pháp thuật, có thể xem xét vết thương ở mắt ngươi hay không, phương pháp vừa rồi không được, phương pháp này hẳn là không thành vấn đề đúng không?

Minh Hà cười khẽ nói.

Mạc Phàm nhíu mày, lạnh lùng nhìn Minh Hà một cái.

Minh Hà này đúng là tìm đủ biện pháp, phương pháp vừa rồi không thể thực hiện được.

Phương pháp hiện giờ, cũng không có khả năng.

Hắn không lấy mắt của người khác, nhưng mắt hắn đã lấy ra cấy cho Tiểu Vũ.

Tuy mắt mới mọc ra, nhưng vết thương vẫn còn có thể nhìn ra.

- Sao thế, không phải biện pháp này cũng không thể nghiệm đấy chứ?

Minh Phi thấy Mạc Phàm không trả lời, khóe miệng hơi nhếch lên, cười hỏi.

- Làm sao có thể, hoàng tử nói rồi mà, ta là hoàng tử, không có khả năng không thể nghiệm.

Minh Võâm dương quái khí nói.

- Nếu ngươi muốn nghiệm, thì nghiệm đi.

Mạc Phàm lắc đầu cười, nói.

- Vậy đắc tội rồi, hoàng tử.

Minh Hà cười khẽ, kết ra một pháp ấn, đánh vào trong mắt Mạc Phàm.

Mạc Phàm không phản kháng, mặc cho pháp ấn tiến vào trong mắt.

Pháp ấn mới đi vào, từng đạo vết thương xuất hiện xung quanh mắt hắn.

Nhìn thấy những vết thương này, sắc mặt không ít người ở đây thay đổi.

- Chuyện này là sao đây?

Có người hoang mang lo sợ hỏi.

- Có vết tích bị thương, cậu ta là nội gián, là Thần Nông Tông phái tới!

Có người cao giọng nói.

- Thần Nông Tông là một trong mười đại danh môn có địa vị cao quý, vậy mà dám làm chuyện như vậy, giết người của Hồng Liên Nhất Tộc, cấy cho đệ tử nhà mình, đúng là làm bẩn hai chữ chính phái.

Minh Phi cười lạnh lùng, giả bộ phẫn nộ nói.

Huynh đệ bọn họ vốn sắp xong đời rồi, thật không ngờ chỗ Mạc Phàm lại xảy ra sai sót.

Nói như vậy, không chỉ bọn họ không sao, trái lại có việc là Mạc Phàm rồi.

- Hoàng tử đại nhân, mời giải thích một phen, mắt ngươi xảy ra vấn đề gì, đừng nói cho bọn ta biết, mắt ngươi cho người khác, mắt này mọc ra một lần nữa.

Minh Hà cười khẽ, lùi về sau hai bước, cách xa Mạc Phàm một chút nói.