Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 964# 2




 

 

 

Chương: Ta Là Hoàng Tộc
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Hai canh giờ sau, dưới dẫn dắt của Minh Phi và Minh Võ, Mạc Phàm và Hàn Nguyệt tiên tử tới trước một đảo nhỏ xung quanh toàn hồng liên.

Ngoại trừ có thể thấy được Hồng Liên ra, bởi vì được lượng lớn Hồng Liên tinh lọc, nước biển xung quanh đều đã thành màu lam, không còn là màu máu nữa.

Dưới nước biển xung quanh, huyết thực và huyết thú hình thể vô cùng to lớn tuần tra tới lui xung quanh, khí tức cường đại không phải những nơi khác có thể so sánh được.

Nếu không phải cưỡi Hồng Liên, có khả năng không nhìn thấy được hòn đảo này, đã bị những huyết thực và huyết thú tiêu diệt.

- Tiểu tử, đến Hồng Liên Đảo, ngươi đợi nhìn nữ nhân này bị ném vào Ma Hồn Trì đi, lên đảo!

Hồng Liên dừng ở bờ biển, Minh Võ cao giọng nói.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, mang Hàn Nguyệt tiên tử đi lên Hồng Liên Đảo.

Bọn họ mới lên đảo, một đội người mặc chiến giáp liên hoa đi tới.

Một nam tử mày rậm trong đó nhìn lướt qua Mạc Phàm và Hàn Nguyệt tiên tử, ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía Hàn Nguyệt.

- Người này là ngươi mang tới?

Người này mới mở miệng, Minh Phi, Minh Võ khẽ nâng mí mắt, vẻ đắc ý xuất hiện trên mặt.

Mạc Phàm tới Hồng Liên Đảo tuyệt đối là quyết định sai lầm, chỉ sợ lúc này, Mạc Phàm đã hối hận rồi.

- Nữ nhân này là tiểu tử này mang vào, bọn ta tận mắt nhìn thấy, nên dẫn bọn họ tới đây.

Minh Võ nói.

Nam tử kia liếc mắt nhìn Minh Võ một cái, nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Mạc Phàm, lặp lại:

- Người này là ngươi mang tới?

- Không sai.Mạc Phàm gật đầu.

- Ngươi có biết quy củ của địa ngục Hồng Liên, hồn phách ngoại tộc có thể tiến vào, người không thể vào, nhất là người của Thiên Tâm Cung hay không?

Nam tử mày rậm nhíu mày hỏi.

- Biết.

Mạc Phàm gật đầu.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn tới Hồng Liên Huyết Hải, tất nhiên là biết rõ quy củ của Hồng Liên Huyết Hải.

- Nếu biết, giao một giọt huyết mạch Hồng Liên của ngươi ra đây, còn giao ngoại tộc này cho ta, ta sẽ xử lý ngoại tộc này.

Nam tử mày rậm vươn tay, nghiêm túc nói.

Phàm là đệ tử của Hồng Liên Nhất Tộc phạm sai lầm, trừng phạt đều là giao huyết mạch Hồng Liên.

Huyết mạch Hồng Liên giao ra sẽ không thể khôi phục, nếu giao toàn bộ huyết mạch Hồng Liên ra, người này sẽ không còn quan hệ với Hồng Liên Nhất Tộc.

Minh Phi và Minh Võ nghe nam tử mày rậm nói vậy, hơi nhếch miệng lên.

- Tiểu tử, bây giờ hối hận chưa?

Vừa rồi Mạc Phàm không cho bọn họ huyết mạch Hồng Liên, còn đi theo bọn họ đến Hồng Liên Đảo.

Đến nơi này, không chỉ Mạc Phàm phải giao huyết mạch Hồng Liên còn phải giao nữ nhân kia ra, đội chấp pháp không nói đạo lý với người ta, cho dù là trưởng lão phạm phải sai lầm cũng như vậy.

Trừ phi Mạc Phàm là hoàng giả, nếu không chỉ có thể làm theo lời đội chấp pháp.

Trong Hồng Liên Huyết Hải, không ai dám động vào đội chấp pháp.

Mạc Phàm giống như không nghe thấy lời Minh Phi nói, cũng không thèm nhìn anh ta một cái.

- Những quy củ ngươi nói không thích hợp với ta, những trừng phạt mà ngươi nói với ta đều không cần thực hiện, bảo đại trưởng lão Minh Hải tới gặp ta.

- Hửm?

Minh Phi và Minh Võ hơi sửng sốt, lập tức bật cười.

Minh Hải là đại trưởng lão của bọn họ, nhưng Mạc Phàm muốn gặp là gặp được sao.

Nghĩ mình là ai, cho dù ở bên ngoài Mạc Phàm có thân phận gì, đến nơi này đều dưới đại trưởng lão, phải nghe đại trưởng lão an bài.

Hơn nữa, Mạc Phàm còn luôn miệng bảo đại trưởng lão tới gặp hắn.

- Tiểu tử, ngươi quá kiêu ngạo rồi đấy?

Minh Võ cười mỉa nói.

- Đây đâu chỉ quá kiêu ngạo, mà coi mình là hoàng tộc của Hoàng Liên Nhất Tộc chúng ta rồi.

Minh Phi lại nói.

Chỉ có hoàng tộc mới có tư cách như vậy.

Nhưng đã nhiều năm rồi Hoàng Liên Nhất Tộc bọn họ không xuất hiện hoàng giả.

Người nắm giữ thực quyền của Hồng Liên Nhất Tộc, đó chính là mười đại trưởng lão của Hồng Liên Nhất Tộc.

Nam tử mày rậm nhíu mày, đánh giá Mạc Phàm từ trên xuống dưới.

Không đợi anh ta nói gì, một giọng nói già nua truyền từ phía sau tới.

- Minh Thiên, xảy ra chuyện gì thế?

Nghe giọng nói này, Minh Phi và Minh Võ càng vui mừng hơn, vội vàng đi về phía người nói chuyện, đến bên cạnh lão giả này.

Lão giả này khoảng 6, 70 tuổi, mặt dài, mái tóc bạc xõa tung, chống một cây gậy gỗ bạch ngọc.

Diện mạo hơi tương tự Minh Phi và Minh Võ, giữa trán lộ ra lệ khí nồng đậm.

Lão giả này không phải người khác, đúng là nhị trưởng lão Minh Hà của Hồng Liên Nhất Tộc.

- Gia gia, là như vầy, đây hẳn là lần đầu tiên tiểu tử này tới Hồng Liên Huyết Hải, bị chúng con gặp được ở Huyết Hải, chúng con phát hiện cậu ta dẫn một nữ nhân của Thiên Tâm Cung vào, liền nói với cậu ta Hồng Liên Huyết Hải không cho ngoại tộc vào, bảo cậu ta giao nữ nhân này, ai biết tiểu tử này không cảm kích, còn phá hủy nhiệm vụ của chúng con, chúng con liền mang tiểu tử này tới đây, Minh Thiên muốn xử trí tiểu tử này dựa theo quy củ, tiểu tử này lại nói bảo đại trưởng lão tới gặp cậu ta.

Minh Phi thêm mắm thêm muối, hắt một đống nước bẩn lên người Mạc Phàm.

- Vậy sao?

Minh Hà nhướn mày, xác nhận lại.

- Đúng vậy, gia gia có thể hỏi Minh Thiên, chính xác 100%.

Minh Võ vội nói.

Minh Hà nghe thấy vậy, nhíu mày, cầm gậy đi về phía Mạc Phàm.

- Bái kiến nhị trưởng lão.

Minh Thiên và chấp hành giả khác thấy Minh Hà, vội cúi đầu khom người nói.

- Không cần đa lễ.

Minh Hà vẫy tay, bảo đám Minh Thiên đứng dậy.

- Minh Thiên, những lời Minh Phi nói là thật sao?

Minh Hà hỏi.

- Đúng là cậu ta có nói bảo đại trưởng lão tới gặp cậu ta.

Minh Thiên nhíu mày, do dự một lát nói.

Minh Hà khẽ gật đầu, đôi mắt tràn đầy lệ khí nhất chuyển, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Minh Thiên, bắt nữ nhân này lại trước, áp giải tới Ma Hồn Trì đi.

Minh Thiên hơi sửng sốt, trên mặt lộ vẻ khó xử.

Một khi ném vào Ma Hồn Trì, thật sự là thần hồn câu diệt, thân phận của Mạc Phàm còn chưa điều tra rõ ràng.

- Chuyện này…

Minh Phi và Minh Võ thì vui vẻ, trên mặt đều là đắc ý.

Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, rượu phạt tới rồi.

- Còn chưa ra tay, lời nói của ta không có tác dụng à?

Minh Hà thấy Minh Thiên không ra tay, lạnh giọng hỏi.

Minh Thiên nhíu mày, do dự một lát, vẫn vẫy tay với chấp hành giả ở phía sau.

Mấy người đi tới bên cạnh Hàn Nguyệt tiên tử, bao vây Hàn Nguyệt tiên tử lại.

Sắc mặt Hàn Nguyệt thay đổi, nhìn Mạc Phàm đứng gần đó, lạnh giọng hỏi:

- Tiểu tử, đây là mục đích ngươi dẫn ta tới sao?

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh lẽo, còn chưa mở miệng, Minh Hà đã chen vào.

- Tiểu tử, không phải ngươi muốn gặp đại trưởng lão sao, đại trưởng lão không có ở đây, nhị trưởng lão Minh Hà ta tới gặp ngươi, thế nào?

- Ngươi sao?

Mạc Phàm nhíu mày nói.

- Không sai.

Minh Hà gật đầu nói.

- Ngươi, cũng được.

Mạc Phàm mỉm cười, cao giọng nói, mấy chữ truyền từ miệng hắn ra.

- Ta là hoàng tộc!