Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 963# 2




 

 

 

Chương: Tình Cờ Gặp Trong Huyết Hải
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Hẳn là ở ngay bên này rồi?

Một người trong đó nói.

Một người khác nhìn thoáng qua liên hoa trong tay, lông mày hơi giãn ra.

- Hẳn là kề bên này, nhưng hồn phách này đúng là kỳ lạ, vậy mà một đường từ địa ngục Hồng Liên, chạy tới Hồng Liên Huyết Hải.

Một người khác nói.

Bọn họ vốn giúp người ta tìm một linh hồn, chuyện này vốn không phải chuyện rất phiền phức, hai người làm là được.

ế ồ ầ ồ ẩ ồAi biết bọn họ tìm được linh hồn kia ở trên tầng địa ngục Hồng Liên, đang chuẩn bị mang linh hồn rời đi.

Ai biết linh hồn kia bay về phía Hồng Liên Huyết Hải, khiến bọn họ mãi mà không tóm được.

- Đi thôi, bắt được linh hồn kia, chúng ta có thể trở về báo cáo công việc rồi.



Mạc Phàm khẽ nâng mày, nhìn nơi phát ra âm thanh.

Chỉ thấy trong sương mù ở nơi xa, hai người cưỡi một đóa Hồng Liên bay tới.

Hai người đều là người của Hồng Liên Nhất Tộc, một người trong đó còn cầm một đóa liên hoa huyền ảo, giống như đang tìm gì đó.

Mạc Phàm nhìn thấy hai người này, đồng thời hai người này cũng phát hiện ra Mạc Phàm và Hàn Nguyệt tiên tử, hai người này dừng lại.

- Ngoại tộc sao?

Hồng Liên Nhất Tộc rất dễ phân biệt, hai người đều nhận ra huyết mạch Hồng Liên trên người Mạc Phàm.

Nhưng trong địa ngục Hồng Liên, không cho phép để ngoại tộc tiến vào.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn hai người một cái, nhíu mày, liền khôi phục như thường.

Hai người này không chỉ là người của Hồng Liên Nhất Tộc, còn là hai người hắn quen.

Kiếp trước, hắn gặp một số kẻ địch, sau khi đánh chết, sẽ đánh linh hồn bọn họ vào trong địa ngục Hồng Liên.

Hai người kia sẽ bất chấp tất cả, chỉ cần ra giá thích hợp, sẽ mang những linh hồn này ra khỏi địa ngục Hồng Liên, đổi lấy thù lao.

Không chỉ là hắn cho vào, linh hồn do Hồng Liên Nhất Tộc khác nhốt vào cũng vậy, đều được hai người này mang ra ngoài.

Thông thường linh hồn được đánh vào, đều vì ngăn cản đối phương có thể sống lại.

Nhưng sau khi những linh hồn này được mang ra ngoài, trả thù là chuyện không thể tránh khỏi.

Bởi vì chuyện này, hắn đã ra tay dạy dỗ hai tộc nhân này.

Nhưng hai người này ỷ vào tổ phụ mình là trưởng lão, vốn chẳng quan tâm.

Cuối cùng, hai người kia vì một nhiệm vụ mà tăng giá, đối phương không đồng ý, không chỉ đoạt linh hồn đi, còn đánh chết hai người.

Thật không ngờ, vậy mà hắn gặp hai người ở đây.

- Chúng ta đi.

Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, sử dụng Hồng Liên muốn rời đi.

- Đứng lại, tiểu tử, ngươi là người mù à, không thấy hai bọn ta sao?

Hai người nhíu mày, người cầm hồng liên huyền ảo tức giận nói.

Anh ta mới mở miệng, sóng biển huyết sắc quay cuồng, mười mấy đóa hoa phóng lên trời, tạo thành nửa vòng tròn, chặn con đường phía trước của Mạc Phàm.

- Hai người muốn làm gì?

Sắc mặt Mạc Phàm thay đổi, nói.

- Hẳn là ngươi mới tới Hồng Liên Hải Tộc, chẳng lẽ không biết, trong địa ngục Hồng Liên, không thể mang ngoại tộc vào sao?

Một người khác nói.

- Người mới, xem như là vậy.

Mạc Phàm lắc đầu cười, lạnh nhạt nói.

Kiếp trước hắn tới nơi này không ít lần, quả thật đời này tới lần đầu tiên.

- Giao ngoại tộc kia ra đây, theo ta tới Hồng Liên Đảo lĩnh phạt.

Hồng Liên Đảo là hòn đảo lớn nhất trong Hồng Liên Huyết Hải, xung quanh mọc đầy Hồng Liên, không ít Hồng Liên Nhất Tộc đến Huyết Hải, phần lớn sẽ đi vào trong đó.

Dần dần, nơi đó thành nơi tụ tập Hồng Liên Nhất Tộc, trưởng lão của Hồng Liên Nhất Tộc cũng ở nơi đó.

- Nếu ta không giao thì sao?

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.

Quả thật địa ngục Hồng Liên không cho phép mang ngoại nhân tiến vào, nhưng chỉ là người bình thường.

Giống như hai người này, muốn dẫn người tiến vào địa ngục Hồng Liên là chuyện khó có khả năng, càng không nói tới chuyện dẫn người đến Hồng Liên Huyết Hải.

Hai người chỉ có thể mang một số hồn phách, rời khỏi Hồng Liên Huyết Hải mà thôi.

- Không giao cũng không phải không thể được, đưa huyết mạch Hồng Liên của ngươi cho bọn ta một phần, ta có thể coi như không nhìn thấy, tha cho hai ngươi rời đi.

Nam tử cầm liên hoa huyền ảo mỉm cười, nói.

Ở trong Hồng Liên Huyết Hải, trân quý nhất không phải linh thạch, cũng không phải thứ đặc biệt trong Huyết Hải, mà là huyết mạch trên người từng Hồng Liên Nhất Tộc.

Những huyết mạch này, có thể nói là thứ tốt nhất trong Hồng Liên Huyết Hải.

Thông thường, không ai nguyện ý giao huyết mạch của mình cho tộc nhân khác.

Nhưng Mạc Phàm là một người mới tới nơi này, không biết nhiều về Hồng Liên Huyết Hải, người như vậy dễ lừa nhất, có thể lấy được huyết mạch Hồng Liên cũng không biết chừng.

Ngoài ra Mạc Phàm mang theo nữ nhân tới, tuy tuổi tác hơi lớn một chút, nhưng vô cùng đẫy đà, chắc chắn quan hệ không tầm thường, tỷ lệ vơ vét được tài sản của Mạc Phàm sẽ cao hơn một chút.

- Huyết mạch Hồng Liên?

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên sắc lạnh, liếc mắt nhìn hai người một cái.

Hai người này đúng là coi hắn như người mới tiến vào Hồng Liên Huyết Hải, huyết mạch Hồng Liên là thứ trân quý nhất trong Huyết Hải, nhưng bình thường không ai lấy huyết mạch của mình làm giao dịch.

Bởi vì huyết mạch đại diện cho mình có thể sử dụng Hồng Liên Huyết Hải bao nhiêu, cho người khác, chẳng khác nào cho lĩnh hải đối phó mình.

Hơn nữa là của hắn, huyết mạch Hồng Liên hoàng tộc, mỗi một giọt đều tương đương với mảng lớn Hồng Liên Huyết Hải, hai người này kém xa mới bằng được.

- Không sai, đây là giới hạn thấp nhất của bọn ta, nếu ngươi muốn giữ nữ nhân này, chỉ có thể làm như vậy, đây cũng xem như là nể mặt đồng tộc rồi, nếu không thì ngươi phải đưa cho ta huyết mạch Hồng Liên toàn thân, sau đó đưa nữ nhân này cho ta chơi mấy ngày, bọn ta chỉ có thể dẫn người này đi.

Một người khác ra vẻ hiền lành nói.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lắc đầu cười.

Hắn còn chưa mở miệng, Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày.

- Hai ngươi muốn chết à?

Hai người không tức giận, trái lại nhướn mày, cười đùa giỡn.

- Ôi, một ngoại tộc đúng là có cá tính, vậy mà dám nói chuyện với bọn ta như vậy, ngươi có biết đây là nơi nào không?

Cho dù cao thủ Đại Thừa tới nơi này, bọn họ cũng không sợ, huống chi là một phụ nữ.

- Đại ca, nữ nhân này hơi kỳ lạ?

Người cầm Hồng Liên huyền ảo nhìn chằm chằm Hàn Nguyệt tiên tử, tò mò nói.

Trong mắt một người khác lóe lên hồng quang, nhìn thoáng qua Hàn Nguyệt tiên tử, sắc mặt thay đổi.

- Bà ta là người của Thiên Tâm Cung.

- Tiểu tử, vậy mà ngươi mang người của Thiên Tâm Cung tiến vào, lá gan của ngươi không nhỏ đâu?

Người cầm Hồng Liên huyền ảo nhíu mày, nói.

Theo lời đồn, Hồng Liên Huyết Hải là khắc tinh duy nhất của Thiên Tâm Cung, Thiên Tâm Cung cũng là khắc tinh của Hồng Liên Huyết Hải.

Cho nên Hồng Liên Nhất Tộc rất mẫn cảm đối với người của Thiên Tâm Cung.

Cũng chính vì như vậy, lúc này mới không cho phép ngoại nhân tiến vào địa ngục Hồng Liên.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, trên mặt vốn không có một chút lo lắng.

- Bà ta là người của Thiên Tâm Cung.

- Nếu biết, ngươi có biết ngươi phạm phải sai lầm gì không?

Một người khác hỏi.

Mạc Phàm giống như không nghe thấy, nhìn thoáng qua xung quanh, cuối cùng nhìn cách đó không xa.

Ngón tay của hắn khẽ điểm, một quang đoàn tự nhiên xuất hiện.

- Hai ngươi đến nơi này, hẳn là tìm anh ta đúng không?