Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 961# 2




 

 

 

Chương: Kết Luận
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Cực Bắc Chi Địa, trong cung điện của Quân Mạc Tà.

Quân Mạc Tà ngồi trên vương tọa, bên cạnh là chín mỹ nữ dị tộc, hầu hạ trước sau phải trái.

Quân Mạc Tà lắc chén ngọc, bộ dạng đăm chiêu.

Phía dưới vương tọa, Hắc Ảnh nửa quỳ trên đất, cười nói:

- Chủ nhân, lá gan của tên tiểu tử kia đúng là không nhỏ, dám làm càn với chủ nhân như vậy, nhưng thực lực quá yếu, chủ nhân phế Vô Địch, mới khiến tiểu tử kia thành thật một đoạn thời gian dài.

Quân Mạc Tà híp mắt, lắc đầu cười.

- Không đơn giản như vậy đâu.

- Sao thế, chủ nhân, tên tiểu tử kia còn có thể chữa khỏi võ đạo cho Vô Địch sao?

Hắc Ảnh cười nói.

Võ đạo không phải những thứ khác, đây là một thứ huyễn hoặc khó hiểu, có thể chữa trị được là gần như không thể, y tiên của Thần Nông Tông lợi hại như thế, nhưng chưa từng nghe qua Thần Nông Tông có thể chữa võ đạo.

- Võ đạo chữa rất khó, có mấy nơi vẫn có thể, nhưng không phải nơi dành cho người bình thường.

Quân Mạc Tà cười khẽ nói.

Những người cảm thấy võ đạo không thể chữa trị, đều là người chưa hiểu rõ về võ đạo.

- Chủ nhân phế Vô Địch, là muốn dò xét tiểu tử kia sao?

Hắc Ảnh nhíu mày, hỏi.

Nếu không phải nơi người bình thường có thể đến, vậy Mạc Phàm chữa trị được đạo cho Vô Địch, nói lên có khả năng Mạc Phàm sẽ đối địch với bọn họ.

- Tên tiểu tử kia đã không cần thăm dò rồi.

Quân Mạc Tà cười nói.

- Chủ nhân đã có kết luận rồi ạ?

Hắc Ảnh nhíu mày, hỏi.

- Vô Cực phối hợp rất tốt với tiểu tử kia, nhưng muốn lừa gạt được ta không dễ như vậy, nhất là tên tiểu tử kia.

Quân Mạc Tà cười mỉa nói.

Anh ta đã tới Thần Nông Tông hai lần, nếu vẫn không thể được thứ mình muốn biết, danh hiệu Võ Đế này đúng là uổng phí rồi.

Ở trong mắt Vô Cực, anh ta thấy được đề phòng anh ta.

Tuy những người khác cũng có, nhưng Vô Cực đang không ngừng che giấu loại đề phòng này, giống như không muốn để anh ta phát hiện.

Vô Cực đối mặt với anh ta, vốn nên có đề phòng.

Từ trên người Mạc Phàm, anh ta cảm nhận được địch ý rất sâu.

Nếu anh ta nhớ không nhầm, đây là lần đầu tiên anh ta gặp Mạc Phàm, lần đầu tiên đã như vậy, cho dù anh ta tóm tiểu hồ ly cũng không nên như thế.

Hơn nữa loại địch ý này, giống như có thù oán rất sâu.

Một người đề phòng, một người địch ý, vậy tiểu hồ ly nghịch thiên tả mệnh chắc chắn liên quan tới anh ta.

- Vậy chủ nhân cảm thấy, tiểu tử này sẽ thành chướng ngại vật của chủ nhân sao?

Hắc Ảnh hỏi.

- Chướng ngại vật, ngươi cảm thấy một con kiến có thể trở thành chướng ngại vật của ta không?

Quân Mạc Tà lắc đầu cười, hỏi.

Mạc Phàm và tiểu hồ ly kia, cho dù cộng thêm Vô Cực, ở trong mắt anh ta cũng chỉ là con kiến, loại như vậy chỉ có thể làm nô dịch của anh ta, sao có thể trở thành chướng ngại vật của anh ta được?

- Chủ nhân nói đúng lắm, cho dù những người đó chọc thủng trời, có năng lực làm gì chủ nhân?

Hắc Ảnh cười nịnh nọt nói.

Quân Mạc Tà uống một hơi cạn sạch chén rượu, không nói gì thêm.

Tiểu hồ ly kia còn ở trong tay anh ta, cho dù là mấy người khác trong mười đại cao thủ, muốn xâm nhập Vô Thiên Vực mang tiểu hồ ly này từ bên trong ra, cũng không dễ dàng như vậy.

Có tiểu hồ ly này, Mạc Phàm càng không thể tạo nên sóng gió gì, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe anh ta, làm việc cho anh ta.

Đợi Mạc Phàm làm xong chuyện kia giúp anh ta, giải quyết hết những người liên quan là được rồi.

- Đúng rồi, chủ nhân, người phế Vô Địch, tên tiểu tử kia sẽ không động tay động chân vào Lục Đạo Luân Hồi Đan đấy chứ?

Bỗng nhiên Hắc Ảnh nghĩ tới đan dược, nói.

Quân Mạc Tà bảo Mạc Phàm luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan, cho dù Quân Mạc Tà là Võ Đế, Mạc Phàm động tay động chân vào đan dược, Quân Mạc Tà sẽ không thể phát hiện ra, dù sao khác nghề như cách núi.

- Yên tâm đi, đám người Thần Nông Tông sẽ không động tay động chân vào đan dược tự luyện chế đâu.

Quân Mạc Tà cười tự tin nói.

Thần Nông Tông là môn phái y tiên lớn nhất hiện giờ, nếu bọn họ động tay động chân lên đan dược, vậy đợi thân bại danh liệt đi.

Cho nên cho dù có cừu oán, Luyện Đan Sư của Thần Nông Tông cũng sẽ tuân thủ quy tắc.

- Ngoài ra, ngươi cảm thấy ta muốn luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan sao?

Quân Mạc Tà hỏi tiếp.

Lục Đạo Luân Hồi Đan có thể đạt được một chút Lục Đạo Luân Hồi Chi Lực, anh ta đã có tiên khí cổ Thông Thiên Môn, vốn không cần chút lực lượng đó trên đan dược.

- Chủ nhân là muốn để tiểu tử kia luyện chế đan dược đó sao, chủ nhân đã chuẩn bị xong hết nguyên liệu…

Hắc Ảnh nói đến đây thì dừng lại, cả người phủ phục trên đất.

Trong mắt Quân Mạc Tà chớp lóe tinh quang, cười khẽ.

- Thứ cần đã chuẩn bị gần hết rồi, cần 10 năm nữa là có thể mở lô luyện chế, hiện giờ gần như là thiếu một Luyện Đan Sư có thể luyện chế Cửu Chuyển Thần Đan.

Kế hoạch của anh ta vốn phải đợi hơn năm trăm năm sau, mới có thể tập hợp tất cả nguyên liệu.

Nhưng ba năm nay, vận khí của anh ta không tệ, tìm được liên tục một số thuốc chính rất hiếm thấy, vài lần cơ duyên xảo hợp này giảm bớt thời gian luyện đan.

Nếu anh ta phải đợi tới 500 năm sau, nguyên liệu anh ta cần mới thu thập được gần hết, anh ta sẽ không chút do dự đánh chết Mạc Phàm, mà không phải phế đi Vô Địch.

500 năm, có thể tạo nên rất nhiều nhân tố nguy hiểm, anh ta không cho phép nguy hiểm như vậy tồn tại.

Nhưng 10 năm, Thần Nông Tông không thể đối đầu anh ta, Mạc Phàm ở dưới tay anh ta cũng không thể phản kháng được, người bên cạnh Mạc Phàm cũng như vậy.

- Chúc mừng chủ nhân.

Hắc Ảnh kích động nói.

- Ha ha, ngươi theo dõi tiểu tử kia cho ta, nếu có hành động gì, lập tức nói cho ta biết.

Quân Mạc Tà cười khẽ, nói.

Trong 10 năm này, Mạc Phàm không có bất luận uy hiếp gì với anh ta, nhưng 10 năm này anh ta muốn Mạc Phàm không có bất luận uy hiếp gì đối với Cửu Chuyển Thần Đan của anh ta, vẫn nên nhìn chằm chằm thì hơn.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Mạc Phàm sẽ là người luyện chế Cửu Chuyển Thần Đan giúp anh ta.

- Dạ, chủ nhân, có cần ta bắt tất cả người liên quan tới tiểu tử kia, ném vào trong Vô Thiên Vực hay không.

Hắc Ảnh hỏi.

- Bắt thì không cần, khống chế những người liên quan tới tiểu tử kia là được, nếu cần lại bắt cũng không muộn, dù sao cậu ta là người luyện chế thần đan giúp ta, không thể hơi quá đáng, nếu cậu ta chịu luyện chế giúp ta, ta không chỉ không bắt người của cậu ta, còn có thể thả tiểu hồ ly ra.

Quân Mạc Tà cười nham hiểm, nói.

- Chủ nhân nói đúng lắm, ta lập tức đi làm.

Hắc Ảnh gật đàu nói.

- Đi đi.

Quân Mạc Tà vung tay lên, Hắc Ảnh biến mất tại chỗ.

Hắc Ảnh rời đi, ngón tay Quân Mạc Tà khẽ búng, hình ảnh một nhà tù trong Vô Thiên Vực xuất hiện trước mắt anh ta.

Trong phòng giam, giam giữ không phải ai khác, đúng là Huyền Nguyệt tiên tử Yến Thù.

Quân Mạc Tà nhìn Yến Thù bị xích xắt quấn lấy, khóe miệng hơi nhếch lên tươi cười tà dị.

ế ắ ề ế ể ầYến Thù chỉ là bị anh ta tiện tay bắt về, thật không ngờ giúp anh ta tìm được người luyện chế Cửu Chuyển Thần Đan.

Nhân quả luân hồi, thật sự khiến người ta vỗ tay khen hay.