Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 961# 1




 

 

 

Chương: Đạo Mới
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Vô Cực sư đệ tự mình nhìn mà làm đi, không thì như ta nói lúc trước, nếu tiểu tử này gặp phải mầm tai họa gì đó, nhất mạch ta sẽ không giúp đỡ, nếu Quân Mạc Tà trở lại, hi vọng đừng thương tổn người nhất mạch ta, tự ngươi nhìn mà làm đi.

Vô Huyền hừ lạnh một tiếng, vung ống tay áo rời đi.

Lúc này tông môn khác cướp Mạc Phàm rời đi, ông ta lại để Mạc Phàm rời khỏi Thần Nông Tông, đúng là ngu không ai bằng, thậm chí sẽ trở thành trò cười ở Tu Chân giới.

Bọn họ bị Vô Cực gài vào bẫy, không cần thiết phải ở đây nữa.

Sắc mặt Vô Tàng xanh mét, không nói gì, cũng rời đi theo.

Những người khác tản đi, trong cả tòa cung điện chỉ còn lại Vô Cực, Vô Địch, Vô Ngần, Mạc Phàm và hình chiếu của đám Bạch Long.

- Vô Cực sư huynh, đây là ý gì, đang đùa giỡn bọn ta sao?

Bạch Long nhíu mày nói.

Vừa rồi ông không biết Thần Nông Tông đang đùa giỡn, nếu bây giờ ông không rõ, vậy thì chỉ có thể dùng ngu ngốc để hình dung.

Vô Cực không muốn trục xuất Mạc Phàm khỏi Thần Nông Tông, tìm bọn họ tới, đều vì đối phó Vô Huyền mà thôi.

- Bạch sư đệ hiểu lầm rồi, nếu trong các ngươi chỉ có số ít nhận Mạc Phàm, thì các ngươi có thể mang Tiểu Phàm đi, nhưng các ngươi đều cảm thấy hứng thú với Tiểu Phàm như thế, ta muốn để các ngươi dẫn Tiểu Phàm đi, cũng không đi được, nhưng ta sẽ chuẩn bị một phần lễ, đưa qua cho các vị, biểu đạt xin lỗi.

Vô Cực nói.

- Quà thì thôi, ta chỉ cảm thấy có hứng thú với tiểu tử này nhất Thần Nông Tông ngươi.

Bạch Long nói với vẻ hờ hững.

Vô Cực nói không sai, quả thật bọn họ quá sốt ruột rồi.

Bọn họ như vậy, cho dù là kẻ ngốc cũng không để Mạc Phàm đi.

- Mạc Phàm, những lời ta mới nói vẫn có tác dụng, nếu ngươi có rảnh, có thể mang Tiểu Tuyết đến Bạch gia bọn ta bất cứ lúc nào, đại môn Bạch gia bọn ta mở cho hai người.

Bạch Long nhìn Mạc Phàm nói.

- Đa tạ Bạch tông chủ ưu ái, đợi ta xong hết mọi chuyện, nhất định sẽ mang Tiểu Tuyết tới cửa bái phỏng.

Mạc Phàm cười khẽ, nói.

Bạch gia là tông gia của Tiểu Tuyết, về tình và lễ hắn đều phải đi xem.

- Những lời bọn ta nói đều có tác dụng tương tự.

Trên mặt đám Bắc Ly Nam Bình đều hiện lên tiếc nuối, nói.

Người như Mạc Phàm, nhất phi trùng thiên là chuyện sớm hay muộn.

Cho dù không chiếm được, cũng cần vươn cành oliu tới.

Nhỡ đâu ngày nào đó có cơ hội, nói không chừng có thể có được thiên tài là Mạc Phàm.

Cho dù không có, chỉ cần đạt được hảo cảm với Mạc Phàm, đối với sau này cũng là một chuyện tốt.

Bốn người nói xong, cũng không ở lâu, ngưng hẳn thông tin, biến mất trong cung điện.



Bên trong cung điện.

- Sư phụ, chỗ Vô Huyền sư bá?

Mạc Phàm nhíu mày, nói một nửa thì dừng lại.

Sư phụ hắn làm như vậy, tương đương đoạn tuyệt hoàn toàn với Vô Huyền sư bá.

Nếu hắn nhớ không nhầm, sư phụ hắn hẳn là bày một ván cờ, lấy lại quyền sở hữu trong tay những gia tộc này của Thần Nông Tông, hiện giờ còn chưa tới lúc thu lưới.

Lúc này đoạn tuyệt với Vô Huyền sư bá, sau này không dễ làm rồi.

- Chuyện này thì con không phải lo, ta tự có chủ trương, trái lại con đó, con có thể chữa trị võ đạo cho Vô Địch sư thúc sao?

Vô Cực cười nhạt một tiếng, hỏi.

Vừa rồi Mạc Phàm từng nói, muốn khôi phục thực lực của Vô Địch.

Nếu Vô Địch có thể khôi phục, kế hoạch của ông không bị ảnh hưởng bao nhiêu.

- Chữa trị đạo ban đầu vốn không cần thiết, con mang Vô Địch sư thúc tới một nơi, tu đạo khác.

Mạc Phàm nheo mắt nói.

Vô Địch sư thúc vì hắn mới bị Quân Mạc Tà phế bỏ, bởi vì phế bỏ, còn bị Vô Tàng cười nhạo một phen, tất nhiên hắn phải khôi phục thực lực cho Vô Địch sư thúc.

Hắn cũng có thể giúp Vô Địch sư thúc chữa trị võ đạo trước, nhưng chữa trị võ đạo như gương vỡ lại lành, dù thế nào vẫn có khe hở, lần sau gặp phải cao thủ khác sẽ càng dễ vỡ hơn.

Nếu bị phá, thì không phải đạo đang cần, đơn giản là đổi một đạo mới, đổi một đạo càng cường đại hơn.

- Tu một loại đạo khác, đơn giản như vậy sao?

Sắc mặt Vô Ngần thay đổi, lo lắng nói.

Mạc Phàm nói những lời này, ông không cảm thấy không có khả năng.

Nhưng một con đường đã rất khó đi, lại đi một con đường khác, đi đến trước vô địch thì càng khó khăn.

Phải biết rằng, Tu Chân giới nhiều cao thủ Đại Thừa như vậy, muốn đi đến cảnh giới của Vô Địch cũng không có mấy.

- Quả thật không đơn giản, nhưng không khó như vậy, phải xem Vô Địch sư thúc có quyết tâm ngoan độc hay không.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nói.

Đi một con đường lớn không đơn giản như vậy, nhưng hắn có thể để Vô Địch sư thúc đi đường tắt khác.

Nhưng phải trả giá nhiều hơn.

- Con dẫn ta tu đạo lợi hại hơn trước sao?

Vô Địch nhíu mày hỏi.

Nếu đạo của Vô Địch ông không phải vô địch, thật sự không cần tu lại nữa, ông muốn tu con đường đạo vô địch chân chính.

- Xem sư thúc có thể ngoan độc bao nhiêu, nếu sư thúc có thể nhẫn tâm, sẽ lợi hại hơn trước kia gấp bội lần.

Mạc Phàm không giấu diếm, nói thẳng.

Hắn muốn dẫn Vô Địch tới một nơi, là nơi kiếp trước hắn phát hiện ra.

Lúc ấy hắn phát hiện, cũng bị nơi này làm sợ ngây người.

Vốn để cho Phượng Vũ, hiện giờ đưa cho Vô Địch sư thúc cũng được.

- Nếu ta phế bỏ tu vi, trùng tu thì sao?

Vô Địch nghĩ một lát, nói.

Ông là cảnh giới Đại Thừa, chỉ riêng cấp bậc cảnh giới này đã khiến vô số người mơ ước, gần như không ai nguyện ý phế bỏ tu vi của mình trùng tu lại.

Nếu Mạc Phàm nói đạo lợi hại hơn, ông không ngại phế bỏ tu vi của mình.

- Chỉ phế bỏ tu vi còn chưa đủ, sư thúc còn cần từ bỏ càng nhiều hơn.

Mạc Phàm lắc đầu cười, nói.

- Không đủ sao?

Vẻ mặt Vô Địch sửng sốt, lập tức khôi phục như thường, đôi mắt khẽ đảo.

Nơi nào, thậm chí ngay cả ông tự phế tu vi cấp Đại Thừa cũng không đủ.

Chỉ trong phút chốc, ông nheo mắt, giống như đã có quyết định.

- Ta đi theo con.

Chỉ nơi hung hãn như vậy, mới có thể tu ra đạo càng mạnh hơn, vì sao ông không đi?

- Sư thúc đã đưa ra một lựa chọn rất sáng suốt.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Nơi như vậy chỉ cần Vô Địch sư thúc chịu đi, lại đồng ý hạ quyết tâm, tuyệt đối sẽ như ông mong muốn.

- Vô Địch sư thúc con giao cho con rồi.

Vô Cực hơi thở phào nhẹ nhõm, nói.

- Sư huynh, huynh nên lo lắng cho mình đi, đợi ta trở ra, sẽ là lúc nghiền áp huynh và tiểu tử Vô Phong kia.

Vô Địch cười đê tiện nói.

Giống như võ đạo bị phế, không ảnh hưởng chút nào tới ông.

ẩ ố- Vậy đệ phải chuẩn bị tốt bị xóa trí nhớ.

Vô Cực lắc đầu cười, nói.

- Vậy chúng ta đợi xem, tiểu tử, nơi đó là nơi nào?

Vô Địch hỏi Mạc Phàm.

- Theo con đi lấy Hồng Liên Hoàng Tử, ở cùng một chỗ.

Mạc Phàm nhếch miệng nói.

- Hồng Liên Huyết Hải?

Vô Địch nhướn mày, vẻ mặt ngẩn ra.

Hồng Liên Huyết Hải, được xưng là nơi chỉ có Hồng Liên Nhất Tộc và vong hồn có thể dừng lại, ông cũng phải đi sao?

Mạc Phàm gật đầu, tạm biệt Vô Cực và Vô Ngần, ý niệm vừa động, đại môn địa ngục Hồng Liên mở ra,hắn mang Vô Địch đi vào.

Đại đạo của Vô Địch sư thúc mới bị hủy, đi vào càng sớm càng có hiệu quả tốt.