Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 960# 2




 

 

 

Chương: Giành Mua
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Mấy Thông Tấn Phù kia sáng lên, mấy hư ảnh xuất hiện trong cung điện.

Bạch Long gia chủ của Bạch gia, Vô Trần tông chủ Đạo Môn, Bắc Ly Nam Bình của Chân Võ Tiên Cung, Vong Chân Tử một nam tử trung niên như nhà thông thái thánh chủ của Thánh Môn.

Mấy người nhìn thoáng qua, nhướn mày, lập tức nhìn về phía Vô Cực trên đài cao.

- Vô Cực, tìm bọn ta có chuyện gì?

Bạch Long nhíu mày, bất mãn hỏi.

- Chỗ của ta có một đệ tử, có khả năng không có biện pháp ở Thần Nông Tông ta nữa, không biết mấy vị sư huynh sư đệ có hứng thú, thu nhận một phen hay không?

Vô Cực cười khẽ hỏi.

- Không có biện pháp ở Thần Nông Tông, đệ tử gì thế, vậy mà Thần Nông Tông rộng lớn như vậy không chứa được, còn cần trận trượng lớn như vậy để phán quyết?

Bắc Ly Nam Bình cười lạnh lùng, hỏi.

Tông môn y tiên vô cùng quan trọng, không ít tông môn cầu đệ tử của Thần Nông Tông, nhưng gần như không thành công, hiện giờ Vô Cực gọi bọn họ tới, tặng không một đệ tử, chuyện này không tầm thường.

- Nếu gây ra họa lớn, Vô Cực sư huynh đừng mở miệng, đương nhiên nếu Vô Cực sư huynh thật sự cần bọn ta giúp đỡ, như vậy sẽ cho bọn ta bồi thường nhất định.

Bắc Ly Nam Bình lại nói.

Tuy ba người khác không nói gì, nhưng không phản bác lời Bắc Ly Nam Bình nói, rõ ràng là cùng chung ý kiến.

Nghe thấy lời Bắc Ly Nam Bình nói, khóe miệng Vô Tàng hơi nhếch lên, nở nụ cười đắc ý.

Vừa rồi Vô Cực đã nói, sẽ không giao Mạc Phàm cho Quân Mạc Tà và Thiên Tâm Cung.

Vô Cực muốn đưa Mạc Phàm cho đám Bắc Ly Nam Bình, cơ hội không lớn.

Mạc Phàm gây họa, sao có thể có người thu nhận cái hố này?

Cho nên Mạc Phàm muốn sống, chỉ có thể cúi đầu trước ông ta.

- Bồi thường thì không thành vấn đề, chỉ cần các ngươi đồng ý thu nhận là được.

Vô Cực cười nhạt nói.

- Vô Cực sư huynh, huynh muốn đưa đệ tử nào thế?

Vô Trần tò mò hỏi.

- Mạc Phàm đệ tử của ta.

- Mạc Phàm?

Vẻ mặt Bắc Ly Nam Bình sửng sốt, trên mặt hiện lên khiếp sợ.

Đám Bạch Long cũng có biểu cảm tương tự, nhao nhao nhìn về phía Mạc Phàm.

- Vô Cực sư huynh, ngươi có nhầm hay không, ngươi muốn giao tiểu tử này cho bọn ta à?

Mạc Phàm ngoại trừ y thuật đứng thứ nhất thứ hai Thần Nông Tông ra, tu vi cũng không yếu, ngoài ra còn có hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, thân phận như vậy, cho dù đến nơi nào, đều là nhân vật chạm tay có thể bỏng.

Cho dù Mạc Phàm ở đây, ngay từ lúc bắt đầu, ông cũng không nghĩ là Mạc Phàm.

- Không sai, là Mạc Phàm.

Vô Cực lắc đầu nói.

- Nếu là cậu ấy mà nói…

Bắc Ly Nam Bình nhíu chặt mày, nhìn về phía Mạc Phàm, đôi mắt cẩn thận đảo qua Mạc Phàm.

Một lát sau, lông mày ông không chỉ không giãn ra, trái lại nhíu chặt hơn.

Trên người Mạc Phàm không xảy ra vấn đề gì, vậy mà Thần Nông Tông muốn trục xuất Mạc Phàm khỏi sư môn?

Cho dù Mạc Phàm đắc tội Thiên Tâm Cung, cũng không nên như vậy được.

Trái lại Bạch Long, trong mắt chớp lóe bạch quang, sau đó nhanh chóng tắt đi.

- Vô Địch, vết thương trên người ngươi là bị Quân Mạc Tà đả thương đúng không?

Mạc Phàm không có vấn đề, nhưng Vô Địch xảy ra vấn đề, còn bị thương không nhẹ.

Đám Bắc Ly Nam Bình nghe thấy vậy thì nhìn về phía Vô Địch, trong chớp mắt đã hiểu ra.

- Thì thế nào, Tiểu Bạch Nhãn.

Vô Địch nhíu mày nói.

Bạch Long không tranh cãi với Vô Địch, nhìn về phía Mạc Phàm.

- Vợ của ngươi là người Bạch gia ta đúng không, đi theo Bạch gia ta, Quân Mạc Tà sẽ không dám thương tổn ngươi, ngươi cũng không cần sửa họ, thế nào?

Bạch Long không do dự nói.

Thần Nông Tông không có mười đại cao thủ, không làm gì được Quân Mạc Tà, nhưng Bạch gia bọn họ có, hơn nữa không lâu sau, còn đứng ở vị trí thứ hai.

Nói không chừng Mạc Phàm sẽ thành thứ ba trong mười đại cao thủ của Bạch gia bọn họ.

Hơn nữa Mạc Phàm cũng là đại cao thủ y võ song toàn.

Thần Nông Tông là y đạo đỉnh phong của Tu Chân giới, Mạc Phàm có thể giải quyết chuyện Vô Cực không làm được, y thuật đã không kém.

Bạch Long mới mở miệng, Vô Tàng lập tức không cười nổi.

- Chuyện này…

Ông ta tưởng rằng sẽ không có ai nhận Mạc Phàm, dù sao đối diện là Quân Mạc Tà, ai biết Bạch Long không cần suy nghĩ, liền vươn cành về phía Mạc Phàm.

Không chỉ như vậy, ở rể Bạch gia, nhất định phải sửa họ, đây là quy củ, Bạch Long phá lệ cho Mạc Phàm, đủ để thấy coi trọng Mạc Phàm thế nào.

Vô Tàng chưa lấy lại tinh thần, Vô Trần cười khẽ.

- Tiểu Phàm, con theo Đạo Môn chúng ta đi, ta có thể nhận con làm đệ tử quan môn, đạo tuyệt, thuật pháp của Đạo Môn tùy con lật xem, vấn đề an toàn, con không cần suy xét, chuyện này ta sẽ giải quyết.

Nếu là những người khác, ông phải suy nghĩ cẩn thận, Thần Nông Tông trục xuất Mạc Phàm, giống như ném một bảo vật tuyệt thế đi, không chỉ không cần làm gì, còn cướp được Mạc Phàm đi.

- Cái gì?

Lần này không chỉ sắc mặt Vô Tàng khó coi, Vô Huyền cũng nhíu mày, giống như bị người ta tát một cái.

Vừa rồi ông ta còn nghi ngờ, vì sao Vô Cực dễ nói chuyện như vậy, hóa ra là có mục đích này.

Vô Cực muốn nói cho bọn họ biết, Mạc Phàm trân quý biết bao nhiêu.

Nhưng chuyện này còn chưa xong, Vong Chân Tử và Bắc Ly Nam Bình cũng mở miệng.

- Mạc Phàm, trên người ngươi có tâm pháp của Thánh Môn bọn ta, coi như là có duyên với Thánh Môn ta, theo ta đi, ta có thể khiến ngươi thành thánh tử của Thánh Môn bọn ta, ngươi không cần suy nghĩ làm gì, cứ làm việc ngươi thích là được.

Những lời này vang lên, cơ thể Vô Tàng run rẩy, xung quanh thì hiện lên vẻ khiếp sợ.

Thánh tử của Thánh Môn không tầm thường, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, gần như là thánh chủ kế nhiệm tiếp theo, mỗi ngày bên người đều có thánh giả bảo vệ.

- Tiểu tử, ngươi tới Chân Võ Tiên Cung ta, ta có thể gả con gái cho ngươi, ngươi sẽ là môn chủ kế tiếp của Chân Võ Tiên Cung bọn ta, ta giúp ngươi tìm người dạy dỗ Quân Mạc Tà, thế nào?

Bắc Ly Nam Bình vội vàng nói, giống như sợ nói muộn, sẽ bị người ta cướp mất.

Tuy Chân Võ Tiên Cung bọn họ không có mười đại cao thủ, nhưng bọn họ có hai bạn là một trong mười đại cao thủ, hai vị này nợ ân tình của Chân Võ Tiên Cung, một vị trong đó hiện giờ còn ở trong tinh hải của Chân Võ Tiên Cung bế quan.

Để vị kia ra tay giúp Mạc Phàm, không có vấn đề gì.

Cho nên Chân Võ Tiên Cung bọn họ kém hơn tông môn khác một chút, nhưng không sợ Quân Mạc Tà.Lần này ở đây ngoại trừ Vô Cực, Vô Địch và Vô Ngần ra, sắc mặt những người khác đều âm tình bất định.

Nhất là Vô Huyền và Vô Tàng, giống như bị người ta đạp mấy cái trước mặt mọi người.

Bọn họ cảm thấy Mạc Phàm là củ khoai lang phỏng tay muốn ném ra ngoài, ở trước mặt Bạch gia, Đạo Môn, Thánh Môn và Chân Võ Tiên Cung thì như thứ chạm tay là bỏng, đều muốn cướp lấy.

Có lẽ cho dù bọn họ không đề xuất yêu cầu, bốn nhà này cũng không từ chối, vẫn lựa chọn mang Mạc Phàm đi.

Vô Cực thấy bốn người đều mở miệng đưa ra ý kiến, cười nhạt một tiếng.

- Vô Huyền sư huynh, Vô Tàng sư đệ, bây giờ hai người còn muốn trục xuất Mạc Phàm khỏi sư môn nữa không?

Vô Huyền và Vô Tàng nhíu mày, trong chớp mắt sắc mặt khó coi tới cực hạn.