Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 958# 1




 

 

 

Chương: Ra Tay
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Mạc Phàm vừa nói xong câu này, sắc mặt không ít người thay đổi.

Mạc Phàm nhìn như đồng ý với Quân Mạc Tà, nhưng cũng uy hiếp Quân Mạc Tà.

Phải biết rằng đây chính là Quân Mạc Tà, một trong mười đại cao thủ.

Người dám uy hiếp Quân Mạc Tà, gần như đều đã chết.

- Bất Tử, không thể vô lễ với Võ Đế.

Vô Huyền trầm giọng nói.

- Không sao, Vô Huyền chân nhân.

Quân Mạc Tà cười khinh thường, vươn một ngón tay ra.

- Mạc công tử đừng nói nghiêm trọng như vậy, ta còn cần ngươi luyện chế đan dược giúp, chỉ cần ta loại trừ hai ngươi không có uy hiếp gì với ta, ta sẽ giao tiểu hồ ly kia cho ngươi, thế nào?- Đây là chuyện của ngươi, ngươi giao Yến Thù cho ta, tính là ta nợ ngươi một ân tình, ngươi không đưa cũng được, vậy thì như ta mới nói, nếu sau này ngươi còn cần y tiên Bất Tử ta, vậy thì phải giao Yến Thù ra trước.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Quân Mạc Tà muốn luyện chế Cửu Chuyển Thần Đan, ngoại trừ hắn ra không còn ai có thể làm được.

Cửu Chuyển Thần Đan không chỉ cần Dung Đan Thuật dung hợp chín loại đan dược, còn cần cửu chuyển.

Cái gọi là cửu chuyển, đó chính là nghịch chuyển đan dược chín lần, do đó đạt tới ngưng tụ mức tận cùng.

Có thể làm được cửu chuyển đan dược nhất định phải là Bách Thảo Vạn Vật Lô và tiên khí Luân Hồi Chi Lô, thiếu một thứ cũng không được.

Điều kiện nhiều như vậy, ngoại trừ hắn thì không có ai phù hợp.

Cho nên chuyện hắn mang Yến Thù về chỉ là thời gian, trong lúc này, vì Cửu Chuyển Thần Đan, Quân Mạc Tà sẽ không làm gì Yến Thù.

- Mạc công tử đúng là ngay thẳng, nói luôn với ta giao tiểu hồ ly kia ra, đúng rồi, có phải Mạc công tử đã tính đến chuyện, ta chắc chắn sẽ tìm ngươi giúp đỡ đúng không?

Quân Mạc Tà cười khẽ nói.

- Chuyện này ngươi hỏi sai người rồi, ta chỉ là y tiên, không phải thiên mệnh thuật sĩ Nam Cung gia, có thể biết trước tương lai, nhưng phàm là sinh linh đều có sinh lão bệnh tử, cho dù là tu sĩ cũng không tránh khỏi tam tai lục nạn, thậm chí tiên nhân cũng có ngũ suy, tuy không biết là lúc nào, nhưng sẽ có lúc gặp lại, không phải sao?

Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.

Quân Mạc Tà đang thăm dò hắn, nếu hắn không nhìn ra chuyện này, chỉ sợ kiếp trước đã không sống được 500 năm ở Tu Chân giới.

Quân Mạc Tà muốn biết, tự mình đoán đi.

Quân Mạc Tà hơi nhếch miệng, trong mắt lóe lên dị sắc nhìn Mạc Phàm.

Tuy nơi này là Thần Nông Tông, nhưng cho dù là đám Vô Tàng nói chuyện với anh ta cũng phải vô cùng khách sáo.

Lá gan của Mạc Phàm không nhỏ, vậy mà dám nói chuyện với anh ta như thế.

Từ khi anh ta trở thành một trong mười đại cao thủ tới nay, không có ai dám nói chuyện với anh ta như thế, cho dù là anh ta có việc cầu xin người khác, đối phương cũng đều cung kính anh ta.

Mạc Phàm không phải không tầm thường, mà rất không tầm thường.

- Mạc công tử nói có đạo lý, nếu ta còn phải làm phiền Mạc công tử, ta nhất định sẽ mang tiểu hồ ly kia tới, đây là nguyên liệu khác luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan, Thông Tấn Phù cũng ở bên trong, Lục Đạo Luân Hồi Đan còn phải làm phiền Mạc công tử rồi.

Anh ta lấy một chiếc hộp ra, ném cho Mạc Phàm.

Mạc Phàm giống như đã sớm dự đoán sẽ như vậy, vẻ mặt lạnh nhạt nhận lấy cái hộp.

Nếu Quân Mạc Tà có thể vì hắn nói mấy câu, liền trả lại Yến Thù cho hắn, vậy không phải là Võ Đế Quân Mạc Tà.

- Nếu ngươi không có gì muốn tới tìm ta, vậy cần phải trông chừng Vô Thiên Vực, ta sẽ mang Yến Thù từ trong Vô Thiên Vực ra.

Những lời này vừa vang lên, trong mắt đám Vô Huyền và Vô Tàng hiện lên ý cười.

Thần Nông Tông chỉ cần có Vô Cực và Vô Phong ở đây, bọn họ không thể làm gì Mạc Phàm.

Nhưng Mạc Phàm đối đầu với Quân Mạc Tà, nói với Quân Mạc Tà hắn muốn mang một người từ trong Vô Thiên Vực của Quân Mạc Tà đi, lá gan này đã không có biện pháp dùng che trời để hình dung, cho dù đều là mười đại cao thủ, cũng không có mấy ai dám nói như vậy.

Quân Mạc Tà khẽ nâng mí mắt, cao giọng cười, giống như nghe được một chuyện cười.

Mạc Phàm muốn cứu tiểu hồ ly kia từ trong Vô Thiên Vực của anh ta, nghĩ hay quá nhỉ.

Đồ trong tay anh ta, cho tới bây giờ đều là anh ta cho, người khác có thể đến lấy, anh ta không cho, ai cũng đừng nghĩ lấy đi được, còn chưa có người có thể lấy đi được.

- Vậy sao, xem ra ta thật sự phải cẩn thận, Mạc công tử ngay cả Thiên Tâm Cung đều có thể nhuộm đỏ, Vô Thiên Vực của ta cũng không an toàn như vậy.

Mạc Phàm lắc đầu cười, không nói gì với Quân Mạc Tà nữa, xoay người ôm quyền với Vô Cực đạo nhân.

- Sư phụ, nếu không còn chuyện gì khác, con về trước.

- Đi đi.

Vô Cực vẫy tay với Mạc Phàm, muốn để Mạc Phàm rời đi.

Lời nói và hành động của Mạc Phàm hơi quá sắc bén, vẫn nên để Mạc Phàm rời đi thì hơn.

Mạc Phàm còn chưa rời đi, đã bị Quân Mạc Tà ngăn cản.

- Đợi một chút, Mạc công tử vội vàng rời đi như vậy làm gì, hôm nay ta tới là có hai chuyện phải làm, còn một việc chưa hoàn thành, ngươi đã muốn đi à?

- Ngươi còn chuyện khác sao?

Mạc Phàm nhướn mày hỏi.

Quân Mạc Tà cười thần bí, nhìn về phía Vô Địch cách không xa.

- Vô Địch, lần trước lúc ta tới nói, có thể cho ngươi một cơ hội, cho ngươi thể nghiệm thực lực của mười đại cao thủ, lần trước đi vội, không thể như ý nguyện của ngươi, lần này ta cho ngươi một cơ hội, ngươi dám thử không?

Trong Thần Nông Tông, bất kính với anh ta nhất là Vô Địch, mượn Vô Địch khai đao được rồi.

Xung quanh, vẻ mặt những người khác thay đổi.

Lần trước Quân Mạc Tà nói nhưng không ra tay, lần này lại nhắc lại chuyện cũ, còn ở ngay phía sau.

Vô Địch nhướn mày, âm thanh như rang xào đậu vang lên trong cơ thể ông.

- Quân Mạc Tà, ta nghĩ ngươi không có can đảm ra tay ở Thần Nông Tông cơ, đến đây đi.

Vô Địch đứng dậy, trong mắt lóe lên tinh quang nói.

So chiêu với mười đại cao thủ, luôn là chuyện ông muốn thử, nhất là cao thủ võ đạo như Quân Mạc Tà.

Quân Mạc Tà cười khẽ, vốn không để khiêu khích của Vô Địch vào mắt.

- Mạc công tử, bây giờ ngươi có thể rời đi, nhưng nếu ta không cẩn thận làm người của Thần Nông Tông ngươi bị thương, những người khác lại không chữa trị được, vậy thì không hay lắm đâu, ngươi sẽ rời đi sao?

Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt xuất hiện sắc lạnh.

Quân Mạc Tà đâu phải so đấu với Vô Địch sư thúc, rõ ràng là muốn nhân cơ hội này báo thù.

Nếu hắn ngăn cản, sẽ khiến Vô Địch sư thúc mất hết mặt mũi.

Để Quân Mạc Tà ra tay với Vô Địch sư thúc, Vô Địch sư thúc sẽ thật sự bị phế đi.

Hắn biết thực lực của Quân Mạc Tà, Vô Địch sư thúc hiện giờ ở trước mặt Quân Mạc Tà như người giấy, sinh tử đều nằm trong tay Quân Mạc Tà.

- Quân Mạc Tà, nơi này là Vô Cực Phong của Thần Nông Tông, ta đi hay không đi, người đều không giết được Vô Địch sư thúc, ngươi đã không giết được Vô Địch sư thúc, cho dù ta còn ở đây hay không, ta đều có thể chữa khỏi thương tổn trên người sư thúc ta, nếu ngươi không tin có thể thử xem.

Tông môn Thần Nông Tông được lượng lớn dược khí bao phủ, muốn giết người cũng không dễ như vậy.

Có hắn ở đây, Quân Mạc Tà muốn phế Vô Địch sư thúc, lại càng không có khả năng.

- Vậy sao, vậy ta phải xem y thuật của ngươi cao bao nhiêu.

Quân Mạc Tà cười khẽ, một tay vươn về phía Vô Địch, kiếm minh toàn thân vang lên theo.