Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 947# 2




 

 

 

Chương: Đại Cung Chủ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Thiên Tâm Cung có tổng cộng lục cung, cũng có sáu cung chủ, phân biệt là tiến hành rửa tội linh hồn, lỗi lầm và trách phạt, thưởng và ban cấm chế, hình phạt và trách nhiệm.

Thông thường, chỉ cần một cung rửa tội là được.

Nhưng đối với một số người đặc biệt, cần tiến hành lễ rửa tội nhiều cung.

Chỉ một cung của Hàn Nguyệt, muốn rửa tội hắn, cũng không dễ dàng như vậy.

- Lục cung?

Vô Phong nhíu mày, đôi mắt khẽ đảo.

Thiên Tâm Cung có lục cung, Hàn Nguyệt chỉ là một cung chủ trong đó.

Nếu cung chủ của lục cung cùng ra tay, đến lúc đó ông cũng không có biện pháp.

Hàn Nguyệt nhướn mày, đôi mắt bà ta nheo lại.

Lễ rửa tội của một cung Mạc Phàm còn thấy chưa đủ, vậy mà muốn lục cung, đúng là không biết sống chết.

- Tiểu tử, ngươi muốn thử uy lực lục cung của Thiên Tâm Cung bọn ta đúng không, ta cho ngươi một cơ hội, nhưng có thể khiến sáu cánh cửa cùng mở ra hay không, phải xem ngươi có tư cách này không?

Bà ta chỉ chưởng quản một cánh cửa, muốn mở các cánh cửa khác cần câu thông với các cung chủ khác mới được.

Khóe miệng bà ta hơi nhếch lên, một số chú ngữ truyền ra.

Những chú ngữ này hóa thành phù văn màu bạch ngọc, bay về phía năm cánh cửa khác.

Chỉ trong phút chốc, phù văn giống vậy bay từ trong năm cánh cửa kia ra.

Hàn Nguyệt hơi nhếch miệng cười nham hiểm, liếc mắt nhìn Vô Phong ở bên cạnh một cái.

- Tiểu tử, ngươi không có đủ tư cách mở ra lục cung, nhưng bọn ta vẫn có thể cho ngươi cơ hội này, nhưng nếu ngươi được rửa tội xong, Thiên Tâm Ấn trên người ngươi sẽ tới người Vô Phong, kết quả thế nào, hẳn là ngươi đã biết, hiện giờ, ngươi còn muốn mở lục cung không?

Chỉ là một tiểu tử Nguyên Anh kỳ, cho dù có huyết mạch Hồng Liên thì thế nào, cũng muốn mở lục cung, chuyện này gần như là chuyện không có khả năng.

Muốn mở lục cung cũng được, phải trả giá rất đắt.

- Ta không có vấn đề, nếu Tiểu Phàm bị rửa tội, các ngươi có thể in Thiên Tâm Ấn với ta.

Vô Phong nhìn Mạc Phàm, nghĩ một lát nói.

Mạc Phàm làm như vậy, chắc chắn là có mục đích.

Tuy ông còn chưa biết, nhưng tuyệt đối không phải hành động lỗ mãng.

- Ngu ngốc, vậy còn ngươi, tiểu tử?

Hàn Nguyệt không thèm nhìn Vô Phong một cái, hỏi tiếp.

- Vậy ngươi tiếp tục rửa tội ta đi, ta có rất nhiều thời gian.

Mạc Phàm lắc đầu cười, nói.

Hắn cho Hàn Nguyệt một cơ hội, để bọn họ dùng lực lượng lục cung rửa tội.

Đám Hàn Nguyệt này, vậy mà còn muốn đặt cược với hắn.

Nếu như vậy, hắn cũng chậm rãi đợi, đợi cung chủ khác ngồi không yên, một đám mở cửa cung ra rửa tội hắn.

Ý ắ ế ể ắ ẩÝ niệm của hắn vừa động, hít sâu một hơi, Thiên Tâm Tủy tiến vào trong cơ thể hắn bị đẩy ra không ít.

Không chỉ như vậy, cơ thể hắn khẽ bay lên, rời khỏi Thiên Tâm Trì, ngồi khoanh chân trôi nổi trên Thiên Tâm Trì.

Hàn Nguyệt nhíu mày, bên trong năm cánh cửa khác cũng truyền ra từng tiếng a nhẹ.

Mạc Phàm đến nơi này thực lực nên bị áp chế nhiều mới phải, Mạc Phàm có thể kháng trụ Thiên Tâm Tủy, chỉ dựa vào lực lượng cấp bậc Nguyên Anh, chuyện này không bình thường rồi.

- Thế nào, các ngươi muốn mở không?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười hỏi.

Âm thanh xì xào bàn tán vang lên, truyền từ trong sáu cánh cửa ra, rất lâu không dừng lại.

- Các ngươi muốn kéo sư thúc ta xuống nước, không phải không thể được, ta có thể cho các ngươi cơ hội này, nhưng đánh cược đều là hai bên cùng đặt, các ngươi kéo sư thúc ta xuống nước, vậy nếu lục cung các ngươi không thể rửa tội ta, ta muốn một người của Thiên Tâm Cung các ngươi.

Mạc Phàm thấy đối phương mãi mà không quyết định, cười khẽ nói.

- Ngươi muốn người nào?

Hàn Nguyệt nhíu mày hỏi.

- Nếu các ngươi không rửa tội được ta, ngươi, Hàn Nguyệt tiên tử, sẽ theo ta về Thần Nông Tông, đây là trừng phạt vì Thiên Tâm Cung các ngươi hủy hôn lễ của ta, thế nào, dám chơi không?

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên điên cuồng, hỏi.

Nếu Vô Phong sư thúc muốn chơi, hắn sẽ chơi với Thiên Tâm Cung một chút.

Vô Phong sư thúc nợ Hàn Nguyệt tiên tử, hắn không mang Hàn Nguyệt tiên tử ra khỏi Thiên Tâm Cung, sớm muộn gì Vô Phong sư thúc cũng ra tay, nếu không đạo tâm của Vô Phong sư thúc không thể qua được cửa ải này.

Đúng lúc nhân cơ hội này, mang Hàn Nguyệt tiên tử đi.

- Cái gì?

Vẻ mặt Hàn Nguyệt ngẩn ra, nhìn thoáng qua Mạc Phàm, lại nhìn về phía Vô Phong.

- Ngươi dám chơi không, Hàn Nguyệt, ta có thể chơi tới cùng với ngươi.

Trong mắt Vô Phong lóe lên quyết tâm, nói.

- Chuyện này?

Hàn Nguyệt nhíu mày, trong mắt hiện lên do dự.

- Chuyện này chỉ sợ sáu cung chủ các ngươi, cũng không làm chủ được.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Sáu cung chủ của Thiên Tâm Cung ai có chức nấy, đã có được quyền lợi rất cao, nhưng chuyện liên quan tới sáu cung chủ, phải cần đại cung chủ của Thiên Tâm Cung ra mặt quyết định.

- Đại cung chủ, ngươi muốn rửa tội người có huyết mạch Hồng Liên như ta để củng cố Thiên Tâm của Thiên Tâm Cung các ngươi, dám ra mặt đánh cược một lần không, lấy Hồng Liên Tộc Nhân ta và Vô Phong sư thúc người có tạo nghệ cao nhất đối với Diễn Thiên Thần Quyết, tới đổi một cung chủ của Thiên Tâm Cung ngươi không?

Mạc Phàm cao giọng hỏi.

Hắn không biết Thiên Tâm Cung muốn rửa tội người có huyết mạch đặc biệt để làm gì, nhưng chắc chắn là có mục đích đặc biệt.

Giọng nói mới vang lên, trong Đại Nguyệt Điện phía sau Thiên Cung, một đạo bạch quang bắn ra, chiếu về phía trước Thiên Tâm Trì chỗ Mạc Phàm.

Trong chớp mắt sáu cánh cửa xoay tròn trên bầu trời dừng lại, Thiên Âm vang lên theo.

Trong Thiên Âm nhiếp tâm hồn người khác, một đám ca vũ cơ thổi các loại nhạc khí, nhảy vũ đạo động lòng người đi tới dọc theo đạo bạch quang.

Giữa những ca vũ cơ này, là nữ tử mặc cung trang văn ngọc bạch y.

Nữ tử này đeo mạng che mặt như Hàn Nguyệt, nhưng cho dù đeo mạng che mặt, cũng vẫn cảm nhận được khí tức vương giả và oai phong của đế quân trên người bà ta.

Chỉ uy thế này, khiến cho người ta có kích động muốn quỳ xuống.

Nữ tử này vừa xuất hiện, trên năm cánh cửa khác chớp lóe quang ảnh, năm cung chủ khác cũng xuất hiện theo.

- Bái kiến đại cung chủ.

Hàn Nguyệt và năm cung chủ khác vội vàng hành lễ.

Nữ tử kia nâng bàn tay trắng nõn lên, lực lượng nhu hòa đỡ sáu người này dậy, sau đó bà ta nhìn về phía Mạc Phàm.

- Mạc Phàm, ngươi vừa nói cái gì, ta không nghe rõ lắm, làm phiền ngươi lặp lại lần nữa.

- Ta không thích nói hai lần một câu, nếu ngươi không nghe rõ, có thể hỏi sáu cung chủ thuộc hạ của ngươi, hẳn là bọn họ đều nghe thấy rõ ràng.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Đại cung chủ thì thế nào, hắn không phải người của Thiên Tâm Cung, không cần thiết phải nghe lời bà ta.

- Lớn mật, tiểu tử, ngươi nghĩ rằng ta không dám giết ngươi sao?

Trong sáu cung chủ, một nữ tử trong đó nhướn mày, lạnh lùng nói.

- Giết ta sao?

Mạc Phàm cười khẽ, liếc mắt nhìn cung chủ kia một cái.

Bên trong lục cung, tính tình của cung chủ Đông Ly tiên tử chưởng quản hình cung là tệ nhất.

- Vậy ngươi thử xem đi, nhìn xem Thiên Tâm có cho phép hay không?

Mạc Phàm để lộ Thiên Tâm Ấn trên cánh tay mình, cười mỉa nói.

Thiên Tâm Cung giống như Thiên Đạo Cung, đều nắm giữ lực lượng bất phàm, nhưng là một đám người phải sống dựa theo quy tắc, phá hủy quy tắc, không cần những người khác ra tay, trước khi bọn họ chết, giống như máy móc chỉ có thể làm một số chuyện cố định, người vượt quy củ sẽ phải chết.

Đại cung chủ của Thiên Tâm Cung cũng như vậy, muốn đè hắn, phải quyết tâm sẽ phải chết.