Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 947# 1




 

 

 

Chương: Thiên Tâm Tủy
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Vô Phong thấy Mạc Phàm kiên quyết như vậy, thì không nói gì nữa.

Trái lại Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, trong mắt hiện lên hàn quang.

Vô Phong đã chuẩn bị chuyển Thiên Tâm Ấn, vậy mà tiểu tử Mạc Phàm còn dám cản trở, làm hỏng chuyện tốt của bà ta.

- Tiểu tử, ngươi đã muốn gia nhập Thiên Tâm Cung bọn ta như vậy, vậy như ngươi mong muốn.

Bà ta vung ống tay áo, cảnh tượng xung quanh lập tức thay đổi.

Không còn là sân đỗ linh hạm nữa, mà đến một tế đàn cổ xưa.

Tế đàn do một khối bạch ngọc điêu khắc mà thành, phía trên khắc đầy đường vân huyền diệu, chỉ cần hơi phóng chút thần thức, sẽ bị đường văn hấp dẫn, không thể tự thoát ra được.

Giữa tế đàn, là một cái ao có đường kính hai ba mét.

Trên không cái ao, sáu đại môn hình cửa cung đình khác nhau trôi nổi, không ngừng chuyển động xung quanh cái ao.

Một bên ao, trên một khối bia đá có khắc ba chữ Thiên Tâm Trì.

- Tiểu tử, tiến vào cái ao này, ngươi có thể tiếp nhận lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung bọn ta, thành một thành viên của Thiên Tâm Cung.

Hàn Nguyệt cười mỉa nói.

Nói xong, bàn tay trắng nõn kết ra một pháp ấn, đánh vào trong một cánh cửa trong sáu cái.

Đại môn mở ra, chất lỏng màu ngọc bạch bốc hơi nóng rơi xuống đất, rất nhanh liền rót đầy Thiên Tâm Trì.

Trong mắt Vô Phong lóe lên lam quang, nhìn Thiên Tâm Trì, một lát sau mới tắt đi.Mạc Phàm nhìn thoáng qua Thiên Tâm Trì, không chút do dự đi vào trong.

Một chân của hắn mới bước vào Thiên Tâm Trì, liền có âm thanh “xoèn xoẹt” vang lên.

- Hửm?

Hắn nhướn mày, giơ chân lên.

Giày cấp bậc linh khí trên chân hắn bị dập nát, cơ thể hắn đã đạt tới cảnh giới đạo thể lại bị chất lỏng ngọc bạch tràn đầy vết thương, giống như bị vô số thanh đao sắc bén xẹt qua.

Hàn Nguyệt thấy Mạc Phàm dừng lại, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Làm sao vậy, bây giờ hối hận rồi à?

- Không hối hận, nhưng Thiên Tâm Tủy trong Thiên Tâm Trì đúng là danh bất hư truyền.

Mạc Phàm khen.

Chất lỏng dùng để rửa tội trong Thiên Tâm Trì tên là Thiên Tâm Tủy, chỉ có ở Thiên Tâm Cung, không biết do thứ gì luyện thành, ngay cả hắn cũng không biết.

Cho dù là gì, phàm là vào trong Thiên Tâm Tủy đều được mở ra.

Cho dù là cơ thể của tu sĩ Đại Thừa, cũng như vậy.

Hắn từng thấy một vị cung chủ của Thiên Tâm Cung, sử dụng một thanh trường kiếm do Thiên Tâm Tủy cô đọng thành, gần như có thể là vô địch sức mạnh, cao thủ Đại Thừa ở dưới kiếm của người này cũng là một kiếm, giống như thái rau.

Nhưng hắn chỉ từng thấy, chưa tự mình tiếp xúc giống như hôm nay.

Nói xong, hắn không quan tâm những vết thương này, lập tức đi về phía giữa ao.

Âm thanh “xoèn xoẹt” vang lên, tuy trên người hắn vẫn mặc quần áo, nhưng phần ngâm trong Thiên Tâm Tủy, đều tràn đầy vết thương.

Máu đỏ tươi chảy từ trong vết thương ra, nhuộm đỏ Thiên Tâm Tủy xung quanh hắn.

- Vô Phong, ngươi còn không ra tay tiếp nhận lễ rửa tội thay tiểu tử này, một khi bắt đầu lễ rửa tội, ngươi lại ra tay cũng vô dụng.

Hàn Nguyệt liếc mắt nhìn Vô Phong ở bên cạnh một cái, cười mỉa nói.

Lễ rửa tội chia ra làm ba quá trình, bước đầu tiên là bị Thiên Tâm Tủy cắt hư cơ thể, khiến huyết dịch chảy ra.

Bước kế tiếp, mới là bước quan trọng nhất của lễ rửa tội.

Thiên Tâm Tủy sẽ theo miệng vết thương chảy vào trong cơ thể người tiếp nhận lễ rửa tội, thay huyết dịch của người tiếp nhận lễ rửa tội.

Một khi Thiên Tâm Tủy nhập thể, sẽ không thể loại ra được.

Đến bước này, người tiếp nhận lễ rửa tội đã một nửa trở thành người của Thiên Tâm Cung rồi.

Bởi vì huyết mạch bị thay, cơ thể không còn như trước đây.

Sau đó là bước cuối cùng, lễ rửa tội linh hồn.

Thiên Tâm Tủy trong cơ thể người tiếp nhận lễ rửa tội, sẽ phóng thích Thiên Tâm chi lực, rửa tội linh hồn của đối phương, tẩy sạch toàn bộ chuyện trước đây, cưỡng ép rót vào pháp tắc của Thiên Tâm Cung.

Sau quá trình này, kết thúc lễ rửa tội, người này hoàn toàn không còn là người trước kia.

Nhưng một khi Thiên Tâm Tủy tiến vào trong cơ thể Mạc Phàm, bước kế tiếp cô ta cũng không khống chế được.

VôPhong nhíu mày, nhưng không nói gì.

Những chuyện này ông đều biết, nhưng Mạc Phàm làm như vậy, chắc chắn là có chuẩn bị.

Ngoài ra huyết dịch trong cơ thể bị Thiên Tâm Tủy thay thế cũng không có vấn đề, linh hồn vẫn như ban đầu là được.

Trên linh hồn của Mạc Phàm, có phong ấn của ông, ông chậm rãi ra tay lần nữa cũng không muộn.

- Hàn Nguyệt, chuyện năm đó thật sự xin lỗi, nếu đời này chúng ta đều có thể không hồn phi phách tán, có thể tiến vào luân hồi, kiếp sau ta trả ngươi.

Trong mắt Vô Phong hiện lên vẻ phức tạp, nói.

Năm đó trong mắt ông chỉ có chuyện của vợ ông, mãi đến khi Hàn Nguyệt tiến vào Thiên Tâm Cung ông mới biết, nhưng đã muộn quá rồi.

Vẻ mặt Hàn Nguyệt hơi đổi, nhưng lập tức biến mất không còn, khóe miệng bà ta hơi nhếch lên nụ cười mỉa.

- Vậy sao, ngươi cảm thấy ngươi nói những lời này với một đệ tử của Thiên Tâm Cung, còn có tác dụng sao, có tâm xin lỗi, ngươi còn không bằng cầu nguyện cho tiểu tử này thật sự làm được chuyện gì đó, ngăn cản lễ rửa tội, bởi vì bước thứ hai sắp bắt đầu rồi.

Hàn Nguyệt mới mở miệng, Thiên Tâm Ấn trên tay Mạc Phàm sáng lên, Thiên Tâm Tủy liền chui vào trong cơ thể Mạc Phàm, hình thành từng vùng Ma Văn màu bạch ngọc trên người Mạc Phàm.

Giữa hồ, Mạc Phàm chau mày, trên mặt lập tức xuất hiện vẻ thống khổ.

Thiên Tâm Tủy có thể cắt phá cơ thể hắn, tiến vào trong cơ thể hắn, càng vô cùng thống khổ.

Nhất là Thiên Tâm Tủy tiến vào trong cơ thể hắn không hề thuận lợi, điều này khiến đau đớn càng tăng lên gấp bội.

Bên cạnh ao, Hàn Nguyệt thấy Ma Văn màu ngọc bạch xuất hiện trên người Mạc Phàm lại biến mất, khóe miệng hơi nhướn lên.

- Huyết mạch Hồng Liên đúng là không đơn giản, không hổ là huyết mạch Thần Tộc thời Thượng Cổ, vậy mà có thể ngăn cản Thiên Tâm Tủy, nhưng chỉ như vậy mà thôi, tiểu tử này không thể làm gì được đâu?

Nếu Thiên Tâm Tủy thuận lợi tiến vào trong cơ thể Mạc Phàm, cơ thể Mạc Phàm sẽ được chuyển hóa thành Thiên Tâm Chi Thể nhanh thôi, nhưng rất đau.

Hiện giờ huyết mạch Hồng Liên có thể chắn Thiên Tâm Tủy, Mạc Phàm đã đau đớn, chắn một ngày sẽ đau một ngày, vẫn chắn vẫn đau.

Vô Phong nheo mắt, trong mắt lộ ra lo lắng.

Ông cũng biết về Thiên Tâm Tủy, thống khổ thì không sao, Mạc Phàm ở trong Võ Đạo Trì, thống khổ không kém gì nơi này.

Chỉ dựa vào huyết mạch Hồng Liên có thể ngăn được Thiên Tâm Tủy xâm nhập sao?

Hàn Nguyệt giống như nhìn ra được chút tâm tư của Vô Phong, cười khẽ.

- Ngươi yên tâm đi, huyết mạch Hồng Liên không ngăn được Thiên Tâm Tủy đâu, chỉ là vấn đề thời gian.

Lúc trước bà ta có tìm một người có huyết mạch Hồng Liên đến tiếp nhận lễ rửa tội, tuy cuối cùng người kia tự bạo, nhưng Thiên Tâm Tủy phá nát huyết mạch Hồng Liên chỉ là vấn đề thời gian.

Mạc Phàm còn yếu hơn người có huyết mạch Hồng Liên kia một chút, sẽ kiên trì không được lâu đâu.

Sắc mặt Vô Phong vốn khó coi, hiện giờ lại càng khó coi hơn.

Trong ao, Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.

Hắn mở mắt, lạnh lùng nhìn về phía Hàn Nguyệt.

- Hàn Nguyệt tiên tử, nếu chỉ trong vào lực lượng một cung của ngươi, ta muốn kiên trì bao lâu thì sẽ được bấy lâu, muốn rửa tội ta, đều mở lục cung ra cả đi, cùng rửa tội ta, như vậy mới có thể nhanh hơn.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.