Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 942# 1




 

 

 

Chương: Lạc Thư Hà Đồ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Chuyện gì, vào bên trong rồi nói.

Mộ Dung Bác nhướn mày, cười khẽ nói.

- Không cần, ở đây là được rồi.

Hai tay Mạc Phàm tạo thành chữ thập, miệng niệm thần chú.

Theo huyền ngữ truyền từ miệng hắn ra, một bản thạch thư cổ xưa bắt đầu ngưng tụ.

Thạch thư này do một con Huyền Vũ vác, toàn thân màu xanh, vì gắn liền với thời gian, phía trên gồ ghề, khí tức cổ xưa, tang thương và huyền ảo lập tức lộ ra.

Trên thạch thư có khắc đầy văn tự Thần Tộc, chỉ nhìn thôi sẽ khiến thần hồn người ta bị hấp dẫn.

Phía dưới thạch thư, mỗi cái còn khắc hai chữ.

- Lạc Thư!

- Hà Đồ!

Nhìn thấy bốn chữ này, không chỉ Mộ Dung Bác, sắc mặt không ít người xung quanh thay đổi.

- Đây là?

- Đây là Lạc Thư Hà Đồ sao?

Có người ngơ ngẩn nói.

Lạc Thư Hà Đồ, là Thần Tuyệt tổ truyền của Mộ Dung gia, bên trong có bộ khẩu quyết xứng với thần khí Ngự Thiên Cơ của Mộ Dung gia.

Nhưng ngàn năm trước vì tranh chấp, Bạch gia, Mộ Dung gia và mấy gia tộc dẫn phát một cuộc đại chiến, khiến Lạc Thư Hà Đồ biến mất.

Ngàn năm sau, Mộ Dung gia vẫn hoài nghi Lạc Thư Hà Đồ bị Bạch gia đánh cắp, cho nên tranh chấp không ngừng.

Tuy Bạch gia không có người sử dụng công pháp trên Lạc Thư Hà Đồ, nhưng quan hệ giữa hai nhà vẫn không tốt hơn.

Dù sao Lạc Thư Hà Đồ biến mất có liên quan tới Bạch gia, cho dù không phải bọn họ đánh cắp, cũng là một trong những người khởi xướng.

Có ai ngờ tới, Lạc Thư Hà Đồ vô số người không tìm được lại ở trong tay Mạc Phàm, còn được Mạc Phàm đưa tới.

Phải biết rằng đây là Thần Tuyệt, không có thần khí Ngự Thiên Cơ, cũng là công pháp vô cùng khó lường.

Ngay cả trận binh mà Ngọc gia đưa tới, đều kém xa thứ này.

Nghĩ như vậy, không ít người không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.

- Tiểu Phàm, con tìm thấy Lạc Thư Hà Đồ ở đâu vậy?

Mộ Dung Bác nhìn chằm chằm Lạc Thư Hà Đồ, thận trọng hỏi.

- Đây không phải là con tìm, là Bạch Khởi tìm được trong Lạc Hà, do con đưa tới, coi như là quà sinh nhật của Phi Nguyệt sư muội.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Kiếp trước thứ này do hắn và Bạch Khởi cùng tìm được ở trong Lạc Thủy, do tiên tử đi ra từ trong Lạc Thủy truyền thụ huyền ngữ cho hắn.

Cuối cùng hắn, Bạch Khởi và Phi Nguyệt sư muội cùng về, trả lại cho Mộ Dung gia, lúc này mới làm dịu đi quan hệ giữa Bạch gia và Mộ Dung gia.

Thứ này do huyền ngữ ngưng tụ hoàn toàn, chỉ có một bản.

Nếu hắn ngưng tụ ra, bản bên trong Lạc Thủy sẽ không còn tồn tại.

- Bạch Khởi, chuyện ở Lạc Thủy là như vậy sao?

Mộ Dung Bác liếc mắt nhìn Bạch Khởi cách đó không xa, hỏi.

- Đúng vậy, lão gia tử, ta ở Lạc Thủy tìm chín chín tám mươi mốt ngày, cuối cùng gặp được một tiên tử tên là Lạc Thần, tiên tử nói giày của mình bị mất, ta nhặt ba lần giúp cô ấy, cuối cùng cô ấy cho ta thứ này, gia gia ta không biết đây là thứ gì, chỉ nghe tiên tử kia nói, giao thứ này cho Mộ Dung lão gia tử, có thể lấy được Phi Nguyệt sư muội.

Bạch Khởi nghe đạo truyền âm của Mạc Phàm, tự mình thêm mắm dặm muối một chút, mặt không đỏ tim không đập nhanh nói.

Sớm biết Mạc Phàm có thứ này, sao anh ta có tìm nhiều người Bạch gia giúp như vậy.

Đó là Lạc Thư Hà Đồ, chí bảo của Mộ Dung gia đấy.

Mộ Dung Bác nhíu mày, trong mắt lóe lên bất mãn.

- Được rồi.

Lạc Thư Hà Đồ được tìm thấy trong Lạc Thủy, trái lại không có vấn đề gì, đồ trong sông Lạc Thủy vốn là được Long Quy cõng lên trong Lạc Thủy.

Lúc trước ông ta cũng có hoài nghi, Lạc Thư Hà Đồ ở trong Lạc Thủy, nhưng phái rất nhiều đi đều không tìm được, thậm chí mời người của Nam Cung gia cũng không có thu hoạch gì.

Còn đoạn sau mà Bạch Khởi nói, chắc chắn là nói linh tinh.

Lạc Thư Hà Đồ này chắc chắn không liên quan tới Bạch Khởi, có lẽ là Mạc Phàm tìm đến, chẳng qua cầu thân giúp Bạch Khởi mà thôi.

Ông ta vốn coi trọng Mạc Phàm, có ý định giới thiệu Phi Nguyệt cho Mạc Phàm, hiện giờ…

Bạch Khởi bĩu môi, vội vàng dừng lại.

- Tiểu Phàm, con nói thật sao, thứ này là Bạch Khởi tìm được à?

Mộ Dung Bác xác nhận lại.

- Thật 100%, Tiểu Phàm cũng có tham dự, chẳng qua không làm được nhiều, cuối cùng là Bạch Khởi tìm được, con lấy huyền ngữ.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Quả thật chuyện này là như vậy, trong lúc vô tình Bạch Khởi bắt được một con rùa, vốn chuẩn bị nướng ăn, thì đột nhiên xuất hiện một tiên tử, là Lạc Thần Bạch Khởi nói.

Tuy là chuyện xảy ra vào kiếp trước, nhưng hắn không lừa gạt Mộ Dung Bác.

- Vậy à.

Lông mày Mộ Dung Bác hơi giãn ra, nói.

Ông ta vốn không có hảo cảm gì với Bạch gia, cũng không có ý suy xét Bạch Khởi, cho dù Bạch gia đưa tiên khí tới cũng như vậy.

Nhưng Mạc Phàm nhìn không giống nói dối, quả thật Lạc Thư Hà Đồ có quan hệ với Bạch Khởi.

Nhưng ông ta vẫn có chút không cam lòng.

Tuy Bạch Khởi có thiên phú kinh người, gần như vững vàng trong mười đại cao thủ.

Nhưng so với Mạc Phàm, ông ta càng coi trọng Mạc Phàm hơn.

Bạch gia có quá nhiều quy củ, con người lại vô tình, trái lại Thần Nông Tông tốt hơn một chút.

- Tiểu Phàm, chuyện này con nên bàn bạc với sư thúc trước mới phải.

Mộ Dung Bác có chút oán trách nói.

Mạc Phàm ầm ĩ lớn như vậy, chẳng khác nào Mạc Phàm vô duyên với Phi Nguyệt, còn khiến Bạch Khởi đỗ trạng nguyên.

Dù sao cũng là Thần Quyết của Mộ Dung gia bọn họ, tiên khí cũng không thể so sánh được.

- Con cũng không biết có phải là thật hay không, đúng lúc hôm nay là ngày tốt, liền đưa ra, quả thật là con suy nghĩ suy nghĩ không thấu đáo, vẫn mong sư thúc tha thứ, sư thúc có cần kiểm tra xem Lạc Thư Hà Đồ này là thật hay giả không?

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Mạnh Bất Đồng bĩu môi, một tay vươn về phía Lạc Thư Hà Đồ trong tay Mạc Phàm, miệng niệm chú ngữ của Mộ Dung gia.

Ông ta vừa niệm chú ngữ, trên Lạc Thư Hà Đồ sáng lên quang mang màu xanh, bay về phía ông ta, được ông ta cất đi.

- Chúc mừng lão gia tử lấy lại được Thần Quyết.

Bạch Khởi thấy Mộ Dung Bác lấy Lạc Thư Hà Đồ, vẻ mặt anh ta thay đổi, nhạy bén nói.

Những người khác lấy lại tinh thần, vội vàng nói chúc mừng.

Thần Quyết trở lại, quả thật là chuyện đáng ăn mừng.

Mộ Dung Bác liếc mắt nhìn Bạch Khởi một cái, khẽ thở dài, lúc này ánh sáng lạnh trong mắt mới tan đi.

Chuyện của Mạc Phàm không phải ông ta không biết, Mạc Phàm đi chặn đại môn của Ngạo Nhật Sơn Tông, chỉ vì một cô gái, chắc chắn là đã có người trong lòng.

Ông ta cưỡng ép Phi Nguyệt và Mạc Phàm, dù Mạc Phàm miễn cưỡng đồng ý, Phi Nguyệt sẽ không hạnh phúc.

Trái lại Bạch Khởi này, có thể khiến Mạc Phàm lấy Lạc Thư Hà Đồ ra, chắc chắn quan hệ không tệ.

Ngoài ra tiểu tử này cũng không tệ, khác với người Bạch gia mà ông ta biết, cũng có thể quan sát một chút.

Ông ta ôm quyền với người xung quanh, xem như đáp lễ, sau đó vẫy tay với người chủ trì ở cửa.

Người chủ trì kia hiểu ý, vội vàng cao giọng nói:

- Mạc công tử Mạc Phàm của Thần Nông Tông, đưa sáu viên Ngọc Thanh Đan cực phẩm.

- Mạc công tử Mạc Phàm của Thần Nông Tông, Bạch công tử Bạch Khởi của Bạch gia tặng Thần Tuyệt Lạc Thư Hà Đồ.

- Tiểu Phàm, con và tiểu hỗn đản Bạch gia ngồi bên cạnh bàn ta đi, còn ngươi, Bạch lão tam, ngươi ngồi đâu cũng được.

Mộ Dung Bác xoay người sang chỗ khác, lập tức nói với tam thúc của Bạch Khởi.