Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 939# 2




 

 

 

Chương: Rút Lui
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Mạc Phàm, ngươi thực đáng chết!

Cửu Trọng nhíu mày thành chữ “hỏa”, nghiến răng nói.

Chữ “chết” vừa ra khỏi miệng, chín cái đầu rồng khủng bố đều đến bên cạnh Mạc Phàm, chuẩn bị nuốt sống Mạc Phàm bất cứ lúc nào.

Không thể động vào Mạc Phàm còn chưa tính, vậy mà Mạc Phàm có thể biến thân xác to nhỏ, bảo hộ cửa vào này.

Nếu anh ta ra tay với cửa vào này, sẽ giống như vừa rồi, không biết phải tổn thất bao nhiêu yêu binh.

Có khả năng anh ta chưa thể phá vỡ phòng ngự của đại trận phòng hộ, 20 vạn yêu binh bên cạnh anh ta đã chết cả rồi.

Lúc này nếu có thể giết Mạc Phàm, anh ta sẽ không do dự xé nát Mạc Phàm.

Nhưng rõ ràng là không thể, trừ phi anh ta muốn từ bỏ tất cả yêu binh yêu tướng.

Nếu từ bỏ tất cả yêu binh yêu tướng mà nói, anh ta giết được Mạc Phàm cũng thua.

- Ngươi có thể thử điều yêu tộc bên cạnh ngươi đến, nhưng ta nói cho ngươi biết, ngươi điều bọn họ đi cũng không có biện pháp ra tay với ta.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Hiệu quả của Lê Minh là như vậy, phàm là trong phạm vi dược khí hoặc sinh vật hấp thu dược khí, một khi chủ động tấn công, tấn công sẽ chuyển dời đến người những sinh vật này.

Những yêu tộc này hấp thu không ít dược khí của hắn, trốn xa tới mấy, cũng không thể thoát khỏi Lê Minh.

- Tiểu tử, ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu.

Cửu Trọng trầm giọng nói.

Mạc Phàm chỉ là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, duy trì cơ thể vĩ đại này chắc chắn tiêu hao không ít.

Phải biết rằng, có thể biến hóa ra hình thể to lớn này, đã vượt qua phạm vi cơ thể Mạc Phàm, càng không nói tới chuyện duy trì trạng thái này.

- Quả thật đạo thể của ta chống đỡ không được lâu, có lẽ chỉ được năm sáu canh giờ, nhưng lúc này như vậy đủ rồi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Nếu chỉ dựa vào pháp lực duy trì cự thể, không dễ dàng đạt tới hình thái này của hắn, ngoài ra tiêu hao cũng rất lớn, chỉ sợ một lát nữa sẽ tiêu hao hết linh khí.

Nhưng cơ thể hắn là đạo thể, không phải lấy tiêu hao linh khí để duy trì.

Như vậy tiêu hao sẽ nhỏ đi nhiều.

- Năm sáu canh giờ?

Sắc mặt Cửu Trọng khó coi, sắc mặt gần như bầu trời trước cơn giông bão.

Chưa tới năm sáu canh giờ, cao thủ Đại Thừa bị anh ta vây khốn sẽ tới, đến lúc đó, anh ta chỉ có thể bị tàn sát.

Tuy thực lực của anh ta mạnh, Hợp Đạo kỳ thông thường đứng trước mặt anh ta như gà đất chó kiểng, nhưng so với cao thủ Đại Thừa thì kém nhiều.

Sở dĩ có thể vây khốn cao thủ Đại Thừa, cũng là dựa vào trận pháp của yêu tộc và hiến tế sinh linh mới làm được.

- Không đủ thời gian sao, nếu không đủ, thông qua Y Đạo Trận, ta còn có thể kiên trì lâu hơn nữa.

Mạc Phàm cười quỷ dị, lại nói tiếp.

- …

Cửu Trọng nắm chặt tay, sau đó buông lỏng ra.

Y Đạo Trận lúc trước Mạc Phàm sử dụng anh ta không biết là gì, nhưng y tiên nổi tiếng là khó chơi, cả Tu Chân giới đều biết, so thời gian với y tiên, ít có ai tiêu hao được.

Như vậy gần như có thể chắc chắn, anh ta muốn đạt được cửa vào này là không thể rồi.

ể ố- Tiểu tử, ngươi làm hỏng chuyện tốt của ta, món nợ này sớm muộn gì ta cũng tính với ngươi, ngươi đợi đó cho ta.

Cửu Trọng do dự một lát, quyết tâm trong lòng nói.

Nếu không vì Mạc Phàm, cửa vào này đã đến tay anh ta.

Nhưng chỉ cần còn lượng lớn yêu binh yêu tướng, anh ta vẫn còn hi vọng.

- Lên linh hạm, chúng ta rút!

Cửu Trọng giơ tay lên, ra lệnh.

Tất cả yêu binh yêu tướng hơi sửng sốt, rút lui lên linh hạm như thủy triều rút, linh hạm chớp lóe hào quang biến mất từng cái trong tinh không.

Cửu Trọng trừng Mạc Phàm đầy hung dữ, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng.

Rất lâu sau, anh ta và bản thể Thôn Thiên Thú cửu đầu vô cùng khổng lồ cùng rời khỏi cửa vào.

Mạc Phàm xác nhận Cửu Trọng và những yêu binh kia rút hoàn toàn, hơi thở phào nhẹ nhõm, cơ thể nhanh chóng khôi phục lại bình thường.

Dược khí tràn ngập ở xung quanh, cũng được hắn thu trở về.

Theo dược khí thu về y phục trên người hắn dần biến từ đen thành trắng, tóc cũng từ trắng biến thành đen, khí tức trên người cũng khôi phục thành như ban đầu.

Chẳng qua gương mặt hắn trắng bệch.

Tuy cơ thể hắn có thể duy trì hình thể kia rất lâu, nhưng tiêu hao quá nhiều dược khí.

Mạt Nhật Hoàng Hôn và Lê Minh đều tiêu hao rất nhiều dược khí, mỗi lần sử dụng đều tiêu hao một phần ba dược khí của hắn, hiện giờ dược khí toàn thân hắn chỉ còn lại chưa tới một phần ba.

Nếu Cửu Trọng thử tấn công lần hai, sẽ phát hiện tấn công lần hai không còn Lê Minh xuất hiện.

Đáng tiếc, Cửu Trọng không dám đánh cược tiếp.

Cũng chính vì như vậy, hắn thắng.

Hắn lắc đầu cười, đi vào trong đại trận phòng ngự, hạ xuống trên huyền thạch.

Trên mặt đất, mấy quan quân mặc chiến giáp vội vàng tới đón.

- Đa tạ Mạc công tửra tay, bảo vệ cửa vào này.

Người đứng đầu vô cùng cung kính nói.

Vừa rồi nếu không có Mạc Phàm, nơi này không chỉ thất thủ, bọn họ cũng sẽ bị tàn sát.

- Đây là chuyện phải làm, nhanh liên lạc với cao thủ Đại Thừa gần đây đi, cao thủ Đại Thừa tới đổi ca sẽ không đến đây nhanh đâu.

Mạc Phàm hờ hững nói.

Nếu lúc này Cửu Trọng giết trở về, vẫn còn cơ hội cướp được.

Chỉ có cao thủ Đại Thừa tới, nơi này mới xem như an toàn.

- Ta đã báo cho Quân Đình, cao thủ Đại Thừa sẽ tới nhanh thôi, đồng thời ta cũng báo cáo nhanh chuyện này cho Quân Đình, đến lúc đó Quân Đình tất có thưởng, ngoài ra nếu Mạc công tử có chuyện gì ta có thể làm được, Mạc công tử cứ việc mở miệng.

Sĩ quan kia nói.

Tuy gần như là Mạc Phàm dựa vào thực lực của bản thân, chặn Cửu Trọng.

Nhưng bọn họ cũng coi như ra tay, chắc chắn có khen thưởng không nhỏ, tất nhiên không thể không bày tỏ như Mạc Phàm.

- Ừm…

Mạc Phàm suy nghĩ một lát, lông mày hơi nhướn lên.

- Nếu có thể, đợi cao thủ Đại Thừa đến, hi vọng các hạ có thể tạm đổi thông đạo tới Cửu Châu Phàm Tinh thành một chiều, chỉ có thể đến Thượng giới, trừ phi có được ấn ký của ta, nếu không không thể trở về Phàm giới.

Cửu Trọng chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, đối phó hắn hắn không sợ, nhưng nếu Cửu Trọng sắp xếp một số yêu tộc đến Địa Cầu, thậm chí là Cửu Trọng tới Địa Cầu, vậy thì phiền phức rồi.

Do cao thủ Đại Thừa đổi thành một chiều, Cửu Trọng muốn đến Địa Cầu cũng không đi được.

- Chuyện này không thành vấn đề, đợi cao thủ Đại Thừa đến đây, ta lập tức xử lý chuyện này.

Sĩ quan kia nói.

Chuyện này cũng không phải chuyện khó, hoàn toàn nằm trong phạm vi năng lực của ông ta.

- Vậy các hạ đi làm việc của mình đi, ta muốn nghỉ ngơi một lát.

Mạc Phàm mỉm cười nói.

- Được, Mạc tiên sinh cần gì cứ tìm ta.

Sĩ quan kia cũng không quấy rầy nữa, mang theo người xoay người rời đi.

Mấy người vừa rời đi, Băng Giác tiên tử đi tới.

- Thật không ngờ, vậy mà ngươi còn có bản lĩnh.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khinh thường, tìm một tảng đá ngồi xuống, rồi hắn lấy mấy viên đan dược ra nuốt vào.

Nếu hắn không có chút bản lĩnh, làm sao có thể trở thành y tiên Bất Tử?

Rất lâu sau, lúc này hắn mới mở miệng.

- Băng Giác tiên tử còn mang ta đến Thiên Tâm Cung không, hiện giờ rất nguy hiểm.