Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 936# 2




 

 

 

Chương: Trăn TrốiLúc Mạc Phàm rời đi.
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Trong rất nhiều ghế, chỗ bàn của Nạp Lan Trường Phong, Nạp Lan Trường Phong để chén rượu đến bên miệng thì dừng lại, trong mắt lóe lên dị sắc.

- Oa, Nhược Long, con có thấy nữ nhân kia rời đi không?

Tuy thế lực tiền triều ông ta không đối phó với Mạc Phàm, nhưng hôn lễ của Mạc Phàm ông ta cũng muốn tới.

Chỉ là thật không ngờ, hôn lễ của Mạc Phàm sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Tuy nhìn hôn lễ vẫn tiếp tụcdiễn ra, nhưng nữ nhân vừa gây náo loạn cho hôn lễ đã không thấy, tuy Mạc Phàm nhìn như vẫn đang ở đây, nhưng hai tiên sứ là Nam Cung Thanh và Trương Thiên Bảo cũng rời đi.

Như vậy, có khả năng không đơn giản như bọn họ nghĩ.

- Quả thật không thấy nữ nhân kia nữa, có phải bị Mạc tiên sinh ném ra ngoài rồi không?

Bên cạnh, Nạp Lan Nhược Long nhíu mày hỏi.

Vừa rồi người kia đã bị Mạc Phàm chặn ở ngoài, mỹ nữ kia bị Mạc Phàm xử lý xong cũng rất bình thường.

- Hẳn là không đơn giản như vậy đâu.

Nạp Lan Trường Phong lắc đầu, nói.

Nếu Mạc Phàm có thể bắt cô gái kia đi dễ dàng như vậy, hôn lễ sẽ không đột nhiên thay đổi, nhất định là xảy ra vấn đề chỗ nào đó, mới có chuyện như vậy.

- Chuyện này…

Nạp Lan Nhược Long nhíu mày, liếc mắt nhìn Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết trên cầu Hỉ Thước, lông mày lập tức giãn ra.

Không chỉ nữ nhân kia không thấy nữa, Bạch Tiểu Tuyết trên cầu Hỉ Thước giống như luôn khóc.

- Chuyện này là sao vậy?

Nạp Lan Nhược Long tò mò hỏi.

Cửa địa ngục không thể làm gì Mạc Phàm, văn minh cao cấp cũng như vậy, một nữ nhân đến đây phá hủy hôn lễ Mạc Phàm chuẩn bị hơn một tháng, rốt cuộc cô gái này có bối cảnh gì?

- Ta cũng không biết, chỉ là không đơn giản.

Nạp Lan Trường Phong lắc đầu, nói.

Lúc Mạc Phàm đi tới chỗ cô gái kia, liền chặn âm thanh xung quanh, ông ta không nghe thấy được gì.

Nhưng cũng không quan trọng.

Nếu có thể kết luận Mạc Phàm xảy ra vấn đề, vậy là được rồi.

- Các ngươi đoán không sai, quả thật thân phận cô gái kia không đơn giản, đệ tử của Thiên Tâm Cung, ở Tu Chân giới, hiếm có thế lực dám trêu chọc bọn họ.

Bên cạnh, một giọng nói vang lên.

- Hửm?

Nạp Lan Trường Phong và Nạp Lan Nhược Long nhướn mày, nhìn về phía người nói.

Nam tử kia nhìn khoảng 30 tuổi, mặc tây trang ngồi ở vị trí đối diện bọn họ, đang nhấp một ly rượu vang.

- Tại hạ là Nạp Lan Trường Phong, ngươi là?

Nạp Lan Trường Phong ôm quyền hỏi.

Thế lực tiền triều bọn họ chỉ có ông ta và Nạp Lan Nhược Long tới tham gia hôn lễ, cho nên cả bàn chỉ có hai bọn họ biết nhau, những người khác mặt lạ hoắc, ông ta không dám điều tra thân phận của đối phương.

Ở Hoa Hạ, cao hơn ông ta chỉ có Mạc gia, ông ta không cần phải biết đối phương là ai.

Nhưng người này nói ra được thân phận của cô gái thần bí kia, chắc chắn không đơn giản.

- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là… Các ngươi đoán đúng rồi, hơn nữa ta còn có thể nói cho các ngươi một chuyện, Mạc Phàm đã không còn ở Địa Cầu, khả năng không về được cao hơn nhiều, gần như là 100%, nếu các ngươi muốn làm gì thì ra tay đi.

Nam tử kia đi đến bên cạnh Nạp Lan Trường Phong, vỗ bả vai Nạp Lan Trường Phong, nhỏ giọng nói.

- Cái gì?

Cơ thể Nạp Lan Trường Phong chấn động, giống như bị sét đánh.

Vậy mà Mạc Phàm rời khỏi Địa Cầu, còn có khả năng không thể trở về được, như vậy không phải quá tốt ư.

Có Mạc Phàm ở đây, rất nhiều chuyện ông ta không dám gióng trống khua chiêng.

Nhưng Mạc Phàm rời đi không về, còn ai có thể hạn chế ông ta?

- Thật sao?

Nạp Lan Trường Phong xác nhận lại.

- Có phải thật hay không, các ngươi chậm rãi xác nhận đi, ta chỉ có thể nói tới đây thôi.

Nam tử kia cười nhạt, chỉnh quần áo, cười thần bí xoay người rời đi.

Nạp Lan Trường Phong nhìn nam tử thần bí kia rời đi, lại nhìn “Mạc Phàm” trò chuyện trên cầu Hỉ Thước, ông ta im lặng một lát, tươi cười âm hiểm xuất hiện trên mặt ông ta.

Mạc Phàm phân ra hai phần ba Phong Thiên Chi Địa, nhưng không cho thế lực tiền triều bọn họ một chút.

Không chỉ như vậy, bọn họ tốn sức chống cự cửa địa ngục, Mạc Phàm còn hủy phong thủy ở Khoái Hoạt Lâm của bọn họ, khiến bọn họ không có linh khí để dùng.

Có thể nói, Mạc Phàm khiến thế lực tiền triều bọn họ mất sạch thể diện.

Ông ta vốn tưởng rằng không có nhiều cơ hội báo thù, dù sao thực lực của Mạc Phàm quá mạnh rồi.

Ai biết trời cho cơ hội tốt như vậy, lúc này mới một tháng, Mạc Phàm đã bị cường giả mang đi, còn ở ngay trong hôn lễ.

- Chúng ta đi, Nhược Long.

Nạp Lan Trường Phong cười đứng dậy nói.

Không có Mạc Phàm, Mạc gia tương đương với con rồng không còn đầu, không mạnh hơn thế lực tiền triều bọn họ bao nhiêu.

- Dạ, gia gia.

Nạp Lan Nhược Long nhướn mày, đứng dậy rời đi theo Nạp Lan Trường Phong, tươi cười cũng xuất hiện trên mặt anh ta.



Lúc ông cháu Nạp Lan Trường Phong rời đi.

Đám Mạc Phàm đi theo Băng Giác tiên tử và một nữ tu sĩ khác thông qua Truyền Tống Trận, trở về Tu Chân giới.

- Mạc sư huynh, ta về Nam Cung gia trước, có cần ta thông báo cho Vô Phong sư thúc hoặc Vô Cực sư bá không?

Nam Cung Thanh hỏi.

Chuyện này liên quan tới sự việc trọng đại, nếu Mạc Phàm thật sự đến Thiên Tâm Cung, có khả năng cho dù Vô Cực và Vô Phong ra mặt, cũng không có tác dụng.

- Không cần làm phiền Nam Cung sư muội, chuyện này ta tự giải quyết được.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hiện giờ đã về Tu Chân giới, tự hắn có thể giết Băng Giác tiên tử và nữ tu sĩ kia.

Nhưng làm vậy không có tác dụng gì, Thiên Tâm Ấn khắc trên người hắn, không tới Thiên Tâm Cung sẽ không xóa bỏ được.

Không xóa bỏ được Thiên Tâm Ấn, với tính cách của Hàn Nguyệt tiên tử, vẫn sẽ phái người tới Địa Cầu, hắn vội vàng kết thúc hôn lễ tới Tu Chân giới là không có ý nghĩa.

Nếu là như vậy, hắn sẽ đi cùng hai người một chuyến.

- Thông báo cho Vô Phong và Vô Cực cũng không có tác dụng, trên người có Thiên Tâm Ấn của Thiên Tâm Cung bọn ta, chẳng khác nào nửa thân thể đã tiến vào Thiên Tâm Cung bọn ta.

Băng Giác tiên tử lạnh lùng nói.

Vậy mà Mạc Phàm từ chối việc báo cho Vô Phong Vô Cực, dựa vào Vô Phong và Vô Cực cũng vô dụng, một mình Mạc Phàm, càng đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi Thiên Tâm Cung.

- Thiên Bảo, ngươi trở về cùng Nam Cung sư muội đi, trên đường đi nhớ chiếu cố lẫn nhau.

Mạc Phàm giống như không nghe thấy lời Băng Giác tiên tử nói, nói.

- Dạ, Mạc sư thúc, sư thúc còn gì phân phó không?

Trương Thiên Bảo thành thật một cách kỳ lạ, lại hỏi.

- Có rảnh thì mang một số sư huynh đệ đến Địa Cầu dạo.

Mạc Phàm nghĩ một lát nói.

Hắn rời đi như vậy, có một số người sẽ phát hiện ra được, Thiên Bảo cách Địa Cầu gần hơn một chút, có anh ta dành chút thời gian đi xem, sẽ tốt hơn nhiều.

Thực lực của Trương Thiên Bảo kém một chút, nhưng vẫn vô địch trên Địa Cầu.

- Đúng rồi, đây là dược dịch dùng để Tôi Thể ta đồng ý cho ngươi, ngươi tặng phương thuốc này cho sư nương ngươi, sau đó cầu sư nương luyện chế giúp, có lẽ sư nương ngươi sẽ không từ chối đâu.

Mạc Phàm lấy một ngọc giản ra đưa cho Trương Thiên Bảo.

Hắn vốn định tự mình luyện chế dược dịch này cho Trương Thiên Bảo, nhưng trong khoảng thời gian ngắn hắn không có thời gian rảnh.

Y thuật của Bất Diễm sư tỷ cũng tạm, đủ để luyện chế dược dịch này.

Ngoài ra phương thuốc này là thứ hiếm có, có thứ này Bất Diễm sư tỷ sẽ không từ chối Trương Thiên Bảo.

Hắn lại công đạo một phen, liền tiễn Nam Cung Thanh và Trương Thiên Bảo.

Ở một bên, Băng Giác tiên tử thấy Nam Cung Thanh và Trương Thiên Bảo rời đi, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Mạc Phàm, đây là di ngôn cuối cùng của ngươi rồi.