Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 934# 1




 

 

 

Chương: Đại Náo Hôn Lễ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Hiên Viên Vô Kỳ cũng là cao thủ Nguyên Anh kỳ, lại là người nắm giữ ngọc tỷ truyền quốc, cả Đông Hải đều nằm trong bao trùm của thần thức ông ta.

Động tĩnh vừa rồi ở hồ Đình Tâm, chỉ trong chớp mắt đã lọt vào mắt ông ta.

Ông ta nhíu mày, trong mắt lóe lên chút dị sắc, liền biến mất luôn, giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Thi Vũ, Phỉ Phỉ, hai đứa nói chuyện với chú rể một lát, ta ra ngoài một phen.

Hiên Viên Vô Kỳ nói.

- Dạ, Hiên Viên gia gia đi thong thả.

Lý Thi Vũ nhu thuận nói.

- Ta đi với ngươi xem.

Mạc Phàm khẽ thở dài một cái, nói.

Nếu Hiên Viên Vô Kỳ thấy được chuyện ở đình Hồ Tâm, tất nhiên cũng không thể gạt hắn.

Hôn lễ của hắn, hắn càng phải cẩn thận hơn những người khác.

Phải biết rằng, đây là cơ hội hắn đợi hơn 500 năm mới có.

- Nếu chỉ là chút việc nhỏ, không cần Mạc tiên sinh ra tay, tự ta giải quyết được.

Hiên Viên Vô Kỳ cười lấy lòng nói.

- Làm sao vậy, Tiểu Phàm?

Lý Thi Vũ nhíu mày, tò mò hỏi.

Hôn lễ của Mạc Phàm được tổ chức ở Đông Hải, cả Đông Hải đều được tu sĩ bảo hộ.

Tháng này, gần như trên đường đi, đều có thể thấy một số tu sĩ bảo vệ trị an, có khi là Mạc gia, có Long Tổ, cũng có tông môn ẩn thế và hội ngũ lão.

Trừ chuyện đó ra, Mạc Phàm, ngũ lão, Ngao Thiên đều là cường giả ở Đông Hải, hôm nay còn có người dám tới gây chuyện?

- Không có gì, cùng đi xem đi, ở đây chỉ có khẩn trương.

Mạc Phàm cười nhạt, nói.

Hắn vung tay, mấy người biến mất khỏi phòng.

Khi xuất hiện lần nữa, bọn họ đã tới đình Hồ Tâm.

Bởi vì đình Hồ Tâm quá nhỏ, Mạc Phàm không chỉ dùng pháp thuật ngưng tụ thành thủy tinh dựng nơi bày trí yến hội, còn có chín cây cầu nối thẳng tới đình Hồ Tâm.

Những cây cầu và nơi đặt chân nhìn như thủy tinh, nhưng cá chép trong hồ có thể tự do bơi lội ở bên trong.

Ngoài ra dưới ánh đèn, cả đình Hồ Tâm nhìn vô cùng rực rỡ.

Lúc này không ít người đã nhập tọa, đợi bắt đầu hôn lễ.

Nhưng giữa đình Hồ Tâm, một đám người bị đám A Hào vây lại, có mấy người còn bị ném vào trong nước, gợn sóng vừa rồi là vì những người này bị ném.

- Sao lại thế này, A Hào?

Mạc Phàm nhìn A Hào, hỏi.

- Mạc tiên sinh, người này là ông chủ của đình Hồ Tâm, vừa rồi bỗng nhiên mang theo đám người nói hồ Đình Tâm không thể cho chúng ta thuê, bảo chúng ta rời đi, tìm nơi khác cử hành hôn lễ.

A Hào thấy Mạc Phàm đến, do dự một lát mới nói.

- Hả?

Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt hắn lóe lên lam quang, nhìn về phía giữa, nhìn một nam tử trung niên đeo kính, đầu trọc.

Ông chủ hồ Đình Tâm là người của gia tộc nổi tiếng Giang Nam, nếu không cũng không có khả năng chiếm lấy hồ Đình Tâm.

Nhưng lúc trước người này đồng ý rồi, bỗng nhiên lúc này mới bảo bọn họ rời đi.

Ánh mắt hắn đảo qua nam tử này, lập tức khôi phục như thường.

Trên người nam tử này không có dao động pháp lực, không phải bị người ta khống chế.

Nhưng thần hồn của ông ta dao động rất mạnh, trái lại như mới trải qua sợ hãi.

- A Hào, mang toàn bộ bọn họ đi đi.

Hiên Viên Vô Kỳ thấy Mạc Phàm không nói lời nào, nói thẳng.

Hôm nay là ngày đại hỉ của Mạc Phàm, trên người người này chắc chắn có vấn đề, nhưng cho dù là tình huống gì, vậy mà bảo Mạc Phàm đổi địa điểm, đó là chuyện không có khả năng, mang người này đi luôn thì hơn, sau đó lại điều tra thêm cũng không muộn.

Tóm lại, hôn lễ của Mạc Phàm không thể xảy ra vấn đề gì.

- Dạ.

A Hào gật đầu, muốn dẫn người đi.

Người kia thấy A Hào đi tới, sắc mặt thay đổi, vội vàng mở miệng.

- Mạc tiên sinh, ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, ta không có biện pháp so được với ngươi, nhưng hồ Đình Tâm là của ta, chỗ của ta do ta quyết định, ngươi làm như vậy, ngươi không thấy mình sai sao?

Mạc Phàm không trả lời câu hỏi này, câu hỏi này không quan trọng đối với hắn.

- Có người đứng sau uy hiếp ngươi đúng không, nói cho ta biết, ta có thể giải quyết giúp ngươi.

Người này tạm thời thay đổi chủ ý, không quan tâm nguy hiểm mất mạng muốn từ chối hắn làm hôn lễ ở đây, nếu không bị người ta dùng pháp thuật khống chế, thì bị người ta áp chế.

Hắn vừa quét một vòng, không tìm được khí tức nguy hiểm nào.

Nhưng như vậy mới là nguy hiểm lớn nhất.

Có khả năng người tới, càng thêm nguy hiểm, ngay cả hắn cũng không cảm nhận được.

Trong số người hắn đắc tội ở Tu Chân giới, ngoại trừ Mạnh sư huynh và Vô Huyền sư bá ra, thì là Ngạo Nhật Sơn Tông.

Sẽ là ai tới đây, đại náo hôn lễ của hắn.

- Mạc tiên sinh, ta không biết ngươi đang nói gì, ta chỉ muốn ở với vợ của mình, cho nên bỗng nhiên không muốn cho Mạc tiên sinh thuê nơi này, cho nên mong Mạc tiên sinh rời đi, nếu không sẽ chỉ khiến hôn lễ của Mạc tiên sinh không thoải mái.

Nam tử kia vô cùng bi thương, kiên quyết nói.

Nam tử này mới nói xong, không ít người xung quanh lập tức nhìn lại, bàn tán xôn xao.

- Sao lại thế này, chuyện của Mạc tiên sinh, vậy mà còn có người tới quấy rối?

- Người này bị sao vậy, không muốn sống nữa sao?

Mạc Phàm nhìn không nhiều tuổi, nhưng người chết trên tay hắn có thể nói là nhiều hơn bất luận kẻ nào ngồi đây.

Chỉ cần một ý niệm trong đầu Mạc Phàm, có thể giết chết ông ta.

- Mạc tiên sinh, cứ đưa tên này đi thôi, không cần thiết phải nhiều lời làm gì, hôn lễ sắp bắt đầu rồi, chuyện sau đó, ta sẽ điều tra.

Hiên Viên Vô Kỳ nói với Mạc Phàm.

Nhiều người ở đây như vậy, bắt mấy người này trước để tránh gây hỗn loạn.

- Chỉ sợ không đơn giản như vậy.Trong mắt Mạc Phàm hiện lên nghiêm túc, nói.

Trong mắt Hiên Viên Vô Kỳ lóe lên dị sắc, ý niệm vừa động, muốn dùng sơn hà chi lực của ngọc tỷ truyền quốc.

Nhưng lông mày ông ta nhíu chặt lại.

Cho dù là cả hồ Đình Tâm, ông ta cũng có thể di chuyển đi.

Nhưng mấy người này, vậy mà ông ta không có biện pháp di chuyển đám người đi.

Chuyện như vậy, chưa bao giờ từng xảy ra.

- A Hào, dẫn bọn họ đi.

Trong lòng Hiên Viên Vô Kỳ thầm kêu không hay rồi, nói với A Hào.

A Hào liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, Mạc Phàm khẽ gật đầu, lúc này A Hào mới dẫn người đi.

Nhưng mà…

Giống như mấy người vừa rơi xuống nước, A Hào vừa đến bên cạnh người kia, bỗng nhiên kình khí phóng thích ra, A Hào vốn đã đến Nguyên Anh kỳ, nhưng vẫn bay về phía sau.

Nhưng anh ta chỉ quay vòng trong không trung, liền ổn định thân hình, vững vàng hạ xuống.

Lần này, sắc mặt không ít người xung quanh lập tức thay đổi.

- Đây, đây là tình huống gì thế?

- Có người đại náo hôn lễ của Mạc tiên sinh sao?

Vừa rồi bọn họ còn không hiểu, nhưng hiện giờ đã hiểu.

Không chỉ có người nháo hôn lễ của Mạc Phàm, còn là người không đơn gỉn, nếu không sẽ không phải như thế này.

Giữa mọi người, Mạc Phàm nhìn dao động trên người người kia, đôi mắt hắn hơi nheo lại, sắc bén tỏa từ trong mắt hắn ra.

- Nếu đã đến đây rồi, thì xuất hiện đi.