Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 931# 1




 

 

 

Chương: Thực Lực Không Cho Phép
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Huynh ấy là vị hôn phu của ta, tên là Mạc Phàm, bọn ta sắp kết hôn rồi.

Tiểu Tuyết hơi nhếch miệng cười, nói.

- Mạc Phàm, không phải là Mạc Phàm thanh danh hiển hách kia đây chứ?

Lạp Văn khẽ nâng mí mắt, che miệng cười hỏi.

Tên Mạc Phàm ở trong tai người bình thường, vẫn không có mấy người biết lắm, nhưng không giấu diếm được đệ tử phú gia bọn họ.

- Lạp Văn, huynh đừng nói linh tinh, chắc chắn là trùng tên, sao Mạc tiên sinh có thể để ý người bình thường như chúng ta được.

Thiên Hạc cười nói.

Cô ta cũng muốn gả cho Mạc Phàm, nếu có thể gả cho Mạc Phàm, cả Địa Cầu gần như là của cô ta.

Sao Tiểu Tuyết có thể có phúc khí này, gả cho Mạc Phàm kia.

- Đúng vậy, là ta lắm miệng, hiện giờ có nhiều người tên Mạc Phàm lắm.

Lạp Văn cười nói.

Bởi vì sự tồn tại của Mạc Phàm, không ít người muốn dính cơ duyên của Mạc Phàm, sinh đứa bé đặt tên là Mạc Phàm, ngay cả sủng vật và cây cối nuôi dưỡng cũng đặt tên là Mạc Phàm.

Ở một bên, Mạc Phàm cười khẽ, nhưng không nói gì.

- Tiểu Tuyết, hai người tới mua váy à?

Thiên Hạc liếc mắt nhìn Lạp Văn một cái, không chào hỏi Mạc Phàm, hỏi.

- Đúng lúc ăn ở đối diện, thấy cửa hàng áo cưới này, cho nên tới đây nhìn một chút.

Tiểu Tuyết không để ở trong lòng, hờ hững nói.

Chuyện như vậy thấy nhiều rồi, cô sớm đã quen.

- Đối diện sao?

Thiên Hạc nhìn thoáng qua đối diện, lông mày lập tức nhíu lại, trong mắt lộ ra vui mừng.

Bên phía đối diện, chỉ có một tiệm bán đồ ăn, đó chính là cửa hàng KFC.

Loại nơi này chỉ có người bình thường tới, người có thân phận như bọn họ, sẽ không tới nơi như thế.

Tiểu Tuyết không chỉ tìm bạn trai như Mạc Phàm, vậy mà còn đến nơi như vậy ăn cơm, xem ra địa vị của Bạch gia giảm xuống quá nhiều rồi.

- Vậy sao, áo cửa ở cửa hàng này rất đắt tiền, mỗi một kiện đều có giá trên trời, còn cần phải hẹn trước, mẹ Lạp Văn tìm người hẹn trước một năm mới được, các ngươi không có khả năng vào trong được rồi?

Thiên Hạc cười hỏi.

- Vậy sao.

Tiểu Tuyết thản nhiên nói.

- Không bằng như vầy, đúng lúc ta thiếu một phù dâu phù rể, ta mang hai người đi vào, Tiểu Tuyết, hai người làm phù dâu và phù rể của ta nhé?

Thiên Hạc chớp mắt, nói.

Mạc Phàm muốn làm phù rể cho bọn họ, cô ta vốn chướng mắt.

Cô ta nể mặt Bạch Tiểu Tuyết, người từng là mỹ nữ số một Giang Nam.

Nếu có Tiểu Tuyết làm phù dâu cho cô ta, vậy phong cách của đám phù dâu sẽ lập tức lên cao rồi.

Tiểu Tuyết nhíu mày, nhìn về phía Mạc Phàm.

Thiên Hạc thấy Tiểu Tuyết không đưa ra quyết định, khóe miệng hơi nhếch lên, nhìn về phía Lạp Văn vị hôn phu ở bên cạnh.

- Thân ái, huynh cảm thấy thế nào?

- Không phải chuyện này…

Lạp Văn liếc mắt nhìn Mạc Phàm với vẻ khinh bỉ.

Bạch Tiểu Tuyết làm phù dâu không còn gì tốt hơn, mỹ nữ như vậy làm phù dâu, anh ta còn có thể nhân cơ hội xơ múi được chút ít.

Nhưng tên hai lúa Mạc Phàm này, trở thành phù rể của anh ta, thật sự sẽ làm giảm phong cách của anh ta.

- Thân ái, có vấn đề gì sao, Tiểu Tuyết là bạn tốt nhất của ta, chẳng lẽ chút yêu cầu đó mà huynh cũng không đồng ý được sao?

Thiên Hạc nhíu mày hỏi.

- Được rồi, thân ái, muội nói gì ta đều nghe theo ý muội, mời bọn họ làm phù dâu phù rể cho chúng ta.

Vẻ mặt Lạp Văn sủng nịnh nói.

Thiên Hạc thấy vậy, lập tức vui vẻ hơn.

- Tiểu Tuyết, hai người cảm thấy thế nào, nếu hai người làm phù dâu phù rể cho ta, lát nữa ta có thể mang hai người đi vào, hơn nữa có thể giúp hai người lựa chọn lễ phục áo cưới coi thành trang phục phù dâu phù rể cho bọn ta, chi phí sẽ do bọn ta trả, như vậy được không?

Thiên Hạc hỏi nhân viên phục vụ bên cạnh.

- Mỗi một bộ áo cưới và lễ phục đều đi kèm trang phục của phù dâu và phù rể, nếu hai vị là phù dâu phù rể của Thiên Hạc tiểu thư, quả thật có thể đi vào chọn lựa với hai người, không cần hẹn trước, chuyện này không thành vấn đề.

Phục vụ kia nói.

- Tiểu Tuyết, ngươi cảm thấy thế nào, bây giờ các ngươi muốn hẹn trước, nếu không có ai giúp đỡ mà nói, chỉ sợ phải đợi hai ba năm mới được, đến lúc đó các ngươi chỉ có thể lựa chọn áo cưới khác.

Thiên Hạc nói.

Hẹn trước ở cửa hàng áo cưới này, không phải ai cũng có thể, cần thân phận nhất định mới được.

Không nói tới thân phận, chỉ riêng giá của mỗi kiện áo cưới cũng không phải người như Mạc Phàm có thể trả nổi, cô ta đây là giúp Mạc Phàm và Tiểu Tuyết giảm đi số tiền lớn.

Nếu là cô ta, cô ta nhất định sẽ không từ chối.

- Tiểu Phàm, huynh cảm thấy thế nào?

Tiểu Tuyết cười nhạt, hỏi Mạc Phàm.

- Đa tạ ý tốt của hai ngươi, chuyện này bọn ta sẽ tự giải quyết.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Hửm?

Thiên Hạc nhíu mày, lập tức nở nụ cười.Bên cạnh cô ta, Lạp Văn cũng nở nụ cười.

- Thiên Hạc, xem ra bọn họ vẫn không biết rõ về cửa hàng áo cưới này lắm.

- Đừng nói vậy chứ, Tiểu Tuyết là bạn tốt nhất của ta, còn là đại tiểu thư của Bạch gia, sao có thể không biết gì về cửa hàng áo cưới này?

Thiên Hạc âm dương quái khí cười nói.

- Cũng phải, từng là đại tiểu thư của Bạch gia mà, quả thật không có khả năng không biết.

Lạp Văn gật đầu.

- Tiểu Tuyết, ngươi muốn suy nghĩ một phen không?

Thiên Hạc không để ý tới Mạc Phàm, mà nói với Tiểu Tuyết.

Nam nhân đều có sĩ diện của mình, nhưng Tiểu Tuyết biết áo cưới này rất quan trọng đối với nữ nhân, hẳn là sẽ không từ chối như vậy.

- Cảm ơn ý tốt của ngươi, Thiên Hạc, nhưng ta nghe Tiểu Phàm nhà ta.

Tiểu Tuyết không tức giận, nói.

Thiên Hạc định nói gì đó, nhưng đúng lúc này, một nhân viên phục vụ đi từ trong cửa tiệm ra, đi đến bên cạnh Thiên Hạc, cung kính hành lễ với hai người.

- Lạp Văn tiên sinh, Thiên Hạc tiểu thư, đến lượt hai người rồi.

- Được, bọn ta biết rồi.

Thiên Hạc cười khẽ, dời mắt nhìn về phía Tiểu Tuyết.

- Tiểu Tuyết, ngươi thật sự không suy nghĩ về chuyện này sao?

- Thôi, Thiên Hạc, dù sao Bạch tiểu thư cũng là đại tiểu thư của Bạch gia, trước kia là mỹ nữ đứng đầu Giang Nam, bọn họ nhất định sẽ có biện pháp.

Lạp Văn kéo Thiên Hạc, cười nói.

- Được rồi, nếu các ngươi không có biện pháp, trước khi bọn ta kết thúc lựa chọn, có thể bảo người phục vụ nói cho bọn ta biết, đúng rồi, còn chuyện làm phù dâu, những lời ta mới nói vẫn có tác dụng, ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ, ta thật sự hi vọng có thể thấy ngươi trong hôn lễ của ta.

Thiên Hạc lại nói tiếp.

Tiểu Tuyết vừa định mở miệng, Mạc Phàm nhíu mày, kéo Tiểu Tuyết lại.

- Ngươi chắc chắn muốn mời Tiểu Tuyết làm phù dâu của ngươi đúng không?

- Có vấn đề gì sao, Mạc tiên sinh?

Lạp Văn cười hỏi.

- Vậy ta cho các ngươi nhìn xem, các ngươi có tư cách này hay không?

Mạc Phàm lắc đầu cười.

- Thôi, Tiểu Phàm, chúng ta trở về đi, đám Tiểu Vũ sắp ăn xong rồi.

Tiểu Tuyết nắm lấy tay Mạc Phàm, nói.

- Được rồi.

Mạc Phàm nhíu mày, nói.

Hắn vốn định dẫn Tiểu Tuyết rời đi, bỗng nhiên trên bầu trời chấn động.

“Rầm rầm rầm…” Giống như vô số lôi điện nổ tung trên bầu trời.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua bầu trời, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.

Hắn muốn khiêm tốn một chút, nhưng thực lực không cho phép.