Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 930# 1




 

 

 

Chương: 12 Hỏa Thần Quả
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Ở tại chỗ, trên mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ xuất hiện lo lắng.

Không phải bọn họ chưa từng đối phó sinh vật ngoài hành tinh, những người trên Địa Cầu thường xuyên chụp ảnh được UFO cũng không phải là tin đồn vô căn cứ, mười cái thì tám chín cái đều là thật.

Bọn họ ra tay quá nhiều lần, đều không thể bắt được mấy ngoại lai này.

Tóm được một số ít, phần lớn là thực lực yếu.

Những người yếu kém này tương đương với khách từ ngoài tới không bị tóm được, đối với bọn họ mà nói, những khách từ ngoài tới bị bắt không hề quan trọng.

- Mạc tiên sinh, thực lực của văn minh cao cấp thế nào, Nguyên Anh kỳ có thể đối phó được không?

Hiên Viên Vô Kỳ do dự một lát, nói.

Mạc Phàm có thể lo cho Mạc gia, ông ta phải phụ trách cả Hoa Hạ.

- Chỉ là văn minh thông thường mà thôi?

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Dị tộc vẫn chia ra làm tam lục cửu đẳng, thông thường, càng là văn minh cao cấp càng ít.

Một số văn minh có khả năng chỉ có mấy người, những văn minh này mới khủng bố nhất, mỗi một người đều có thể thôn phệ mặt trời.

A Ba Khôn Tộc cho dù là gen hay khoa học kỹ thuật, đều không tính là cao cấp, chủ yếu là số lượng chiếm ưu thế, hơn nữa thường trung thành với mệnh lệnh của trùng hoàng, cho nên miễn cưỡng được cho là văn minh thông thường.

- Văn minh thông thường, bọn ta đối phó được không?

- Ngươi đi rút người mình về đi, Rios không cần những người đó xử lý, văn minh cao cấp này cũng không cần ngươi đối phó, đợi bọn họ đến đây, ta sẽ thu phục bọn họ, các ngươi có thể đợi lấy một số chiến hạm, đề cao cấp bậc văn minh Địa Cầu.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Có A Ba Khôn Tộc, thì không cần phái người đi giết đám Rios.

Không phải Rios dùng cửa địa ngục đối phó Hoa Hạ sao, phái sát thủ quá tiện nghi cho ông ta, để bọn họ chân chính thể nghiệm cảm giác bị người ngoài hành tinh xâm lấn đi.

Còn chuyện hắn bảo A Ba Khôn Tộc mang chiến hạm mạnh hơn, là vì muốn lấy mấy chiến thuyền cho Hoa Hạ.

Có linh khí ở đây, gen người Hoa Hạ sẽ đề thăng không ít.

Đây là chuyện không thể gấp, cũng không gấp được.

Những dược dịch đề thăng gen, trái lại hắn có thể tạo ra được không ít, nhưng đều hạn chế cực hạn của tu sĩ.

Chẳng bằng để bọn họ được tẩm bổ dưới linh khí, tự thức tỉnh và trưởng thành.

Vấn đề gen được giải quyết, vậy chỉ còn lại văn minh khoa học kỹ thuật.

Văn minh khoa học kỹ thuật của Địa Cầu quá thấp, chỉ là văn minh hạt nhân, muốn xuyên các vì sao, ít nhất phải đợi 200 năm.

Hắn lấy mấy chiến thuyền cấp hành tinh, thậm chí là hằng tinh, có thể lập tức khiến văn minh khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ tăng cao, chuyện này có ý nghĩa đối với lớn dần của Hoa Hạ.

Hiện giờ toàn bộ chuyện này, phải đợi A Ba Khôn Tộc tới.

Đám Hiên Viên Vô Kỳ khẽ nâng mí mắt, lập tức yên tâm không ít.

Mạc Phàm nói như vậy, chắc chắn nắm chắc 100%, vậy không còn gì phải lo lắng rồi.

- Vậy bọn ta cáo từ trước, chuyện văn minh cao cấp toàn bộ phải dựa vào Mạc tiên sinh rồi.

Hiên Viên Vô Kỳ thở phào nhẹ nhõm, ôm quyền nói.

Có Mạc Phàm ở đây, rất nhiều chuyện không cần bọn họ nhúng tay.

Mạc Phàm khẽ gật đầu, cúng mang đám Ngao Thiên đi về phía Phong Thiên Chi Địa.

Hắn mới hạ xuống, một bóng dáng chớp lóe, liền nhảy lên trên người hắn, giọng bất mãn của Tiểu Vũ vang lên.

- Ca, không phải huynh bảo ta ngủ một lát, sao ta lại ngủ liền một năm vậy?

Cô trúng độc kia, vốn tưởng rằng chỉ ngủ một hai ngày, cô vừa tỉnh dậy mới biết được, cô ngủ cả một năm trời.

Hơn nữa trong một năm này xảy ra không ít chuyện, đều bị cô bỏ lỡ mất rồi.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười vui vẻ.

Một năm này, hắn ở Tu Chân giới gặp trắc trở nhiều lần, cuối cùng cũng khiến Tiểu Vũ tỉnh lại.

- Thân là tu sĩ, ai mà chẳng có cảm giác ngủ vài năm, đây mới là bắt đầu.

- Thật hay giả vậy?

Tiểu Vũ nhíu mày hỏi.

- Không tin, muội hỏi Thiên Bảo đi.

Mạc Phàm liếc mắt ra hiệu với Trương Thiên Bảo, nói.

- Sư thúc nói không sai, lần trước ta ngủ 10 năm mới tỉnh lại, ngủ có một năm là quá ngắn rồi.

Trương Thiên Bảo cười nịnh nọt nói.

- Tiểu ca ca này, ngủ lâu như vậy, vậy chẳng phải bỏ qua không ít đồ ăn ngon và thứ tốt sao?

Tiểu Vũ nhìn Trương Thiên Bảo, cảm thấy khó hiểu nói.

- Có phải không, Thiên Bảo?

Mạc Phàm cười hỏi.

Trong giọng nói mang theo ý uy hiếp.

Không thể không nói, Tiểu Vũ đúng là biết chọn người.

Tuy Nam Cung Thanh xuất thân từ Nam Cung gia, nhưng nếu luận về xuất thân, chỉ sợ không so được với Trương Thiên Bảo.

Nếu hắn không có thanh ngọc kiếm Vô Phong, cũng không so được với Trương Thiên Bảo, thực ra thứ đáng giá nhất trên người hắn là trí nhớ kiếp trước.

Vẻ mặt Trương Thiên Bảo mơ màng, anh ta vừa tới cửa địa ngục không lâu, đã bị cửa địa ngục hút vào, nhốt lâu như vậy.

Lúc này mới được Mạc Phàm cứu ra, thì gặp phải chuyện như vậy.

Anh ta nhìn thoáng qua Mạc Phàm, rất không nỡ lấy một cái hộp ra.

Nếu anh ta nói Tiểu Vũ đã bỏ lỡ, anh ta không nghi ngờ một chút nào, Mạc Phàm sẽ ném anh ta vào trong cửa địa ngục.

- Đương nhiên là không bỏ lỡ, những thứ tốt của muội trong một năm này, ta đều cất giúp muội rồi, muội xem, 12 Hỏa Thần Quả, không chỉ phù hợp với thuộc tính hỏa của muội, mỗi một quả đều khác nhau.Trương Thiên Bảo lấy một hộp ngọc ra, nói.

Chiếc hộp mở ra, bên trong là 12 quả có hình dạng không giống nhau nằm ở bên trong, linh khí thuộc tính hỏa khác biệt tỏa từ trên quả ra.

12 Hỏa Thần Quả này hiếm gặp, chỉ có thể tìm thấy ở nơi rất đặc biệt, một lần chỉ có 12 quả.

12 quả này chín cần ít nhất 1200 năm, người bình thường, rất khó tìm thấy một cây chín 12 Hỏa Thần Quả.

Anh ta vốn định tự mình ăn, hiện giờ chỉ có thể cho Tiểu Vũ rồi.

Tiểu Vũ nhìn thấy trái cây xinh đẹp như vậy, trước mắt sáng lên, cất cái hộp đi.

- Cảm ơn Thiên Bảo ca ca.

- Đừng khách sáo, đừng khách sáo.

Trương Thiên Bảo cười nói.

Ngoài miệng thì hào phóng, nhưng trái tim không ngừng rỉ máu.

Đó là 12 Hỏa Thần Quả đó, không biết còn tìm được thứ như vậy không.

Mạc Phàm cười nhạt, liếc mắt nhìn Trương Thiên Bảo đầy thương hại.

Tiểu Vũ còn chưa tiến vào Tu Chân giới, lấy một số thứ chỉ có ở Tu Chân giới là được rồi, vậy mà Thiên Bảo lại lấy ra thứ trân quý như vậy.

- Ca thì sao, ta muốn ăn KFC, ta muốn ăn hết KFC một năm nay chưa được ăn.

Tiểu Vũ véo mũi Mạc Phàm, hỏi.

- Được, ta mang muội đi ăn KFC.

Mạc Phàm lắc đầu nói.

Thứ này đúng là có độc, mới tỉnh lại liền muốn ăn thứ này.

- Sư thúc, KFC là gì, rất trân quý sao?

Trương Thiên Bảo tò mò hỏi.

Anh ta đến nơi này không lâu, đã bị phong vào trong cửa địa ngục, vốn không có cơ hội tìm hiểu Địa Cầu.

Nếu KFC là thứ rất trân quý, Mạc Phàm bổ sung một năm, anh ta vẫn không tính là quá thảm, bởi vì có Mạc Phàm làm đệm lót.

- Là một đồ ăn đặc biệt chỉ có ở Địa Cầu, ăn cũng tạm, ta mang mọi người đi ném thử.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Chỉ có ở đây là được, vậy nhất định rất trân quý, đi thôi.

Trương Thiên Bảo không khách sáo nói.

Vừa rồi tặng đồ trân quý như thế, anh ta nhất định phải ăn cho Mạc Phàm phá sản.

Mạc Phàm lắc đầu, mang theo đám Tiểu Tuyết, Nam Cung Thanh và Trương Thiên Bảo rời khỏi Phong Thiên Chi Địa.

Văn minh cao cấp còn chưa tới, nhân cơ hội này, dẫn bọn họ tới Giang Nam dạo chơi, cơ hội như vậy cũng không có nhiều.