Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 926# 1




 

 

 

Chương: Như Ngươi Mong Muốn
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Cách đó không xa, Nạp Lan Trường Phong thấy Mạc Phàm ra tay, cũng không sốt ruột.

- Mạc tiên sinh, cầu chúc các ngươi thành công.

Nam Cung Thanh và Tần Vô Nhai nghiên cứu cánh cửa này rất lâu, đều không mở ra được.

Mạc Phàm không cần chìa khóa trong tay ông ta, chưa chắc có thể mở ra được.

- Nạp Lan Trường Phong, ngươi đủ rồi đấy, đừng tưởng rằng ngươi là người Hoa Hạ, thì không có ai ra tay với ngươi.

Ngao Thiên tức giận nói.

Nạp Lan Trường Phong mới bị Mạc Phàm giáo huấn, vậy mà còn ở đây nói mát.

- Ngao Thiên, ta chỉ chúc Mạc tiên sinh thành công, chuyện này có vấn đề gì sao?

Nạp Lan Trường Phong nói với vẻ khinh thường.

- Ngươi!

Ngao Thiên nắm chặt tay, trong mắt tràn đầy lửa giận.

- Ngao Thiên, lui ra đi.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

- Mạc tiên sinh?

Trong mắt Ngao Thiên đều là không cam lòng.

Ông ta nhịn Nạp Lan Trường Phong rất lâu, sớm đã không thể nhịn được nữa, nếu đổi thành ông ta, đã sớm ra tay với Nạp Lan Trường Phong, vậy mà Mạc Phàm còn để Nạp Lan Trường Phong ở bên cạnh nhảy tưng tưng.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không đáp lại.

Để Nạp Lan Trường Phong cười một lát đi, ông ta không cười được lâu đâu.

Đôi mắt hắn nheo lại, nhìn chăm chú cửa địa ngục.

Thần thức bao dung như biển đột nhiên ngoại phóng, trực tiếp bao lấy cánh cổng.

Trên đại môn do mỗi Ma Văn tạo thành khế ước, lập tức xuất hiện ở trong mắt hắn.

Cùng lúc đó, Nam Cung Thanh mở mắt.

Lúc trước cô chỉ có thể nhìn thấy một phần Ma Văn rất nhỏ, nhưng sau khi cộng linh với Mạc Phàm, rõ ràng cô vẫn là cô, nhưng lúc này, tầm nhìn của cô lập tức tăng lên gấp vô số lần, từ hồ nhỏ biến thành biển rộng mênh mông, chưa bao giờ có cảm giác tốt như vậy.

Không thể không nói, tu vi của cô kém Mạc Phàm quá nhiều, chỉ riêng thần thức cô không thể so sánh được.

Ý niệm này chợt lóe lên, cô nín thở ngưng thần, dùng thần thức khủng bố của Mạc Phàm nhìn về phía Ma Văn trên đại môn.

Ý niệm của cô vừa động, những Ma Văn này được cô tính ở trong mắt.

Lần này không chỉ cảm quan của cô lập tức lớn hơn nhiều, lúc cô vận chuyển Thiên Mệnh Huyền Thuật và Tạo Hóa Chúng Sinh Ấn, tốc độ cũng nhanh hơn vô số lần.

Nếu nói vừa rồi cô cầm máy tính 32 vị trí tính toán, vậy bây giờ chiếm được một bàn máy tính siêu cấp dùng để tính toán số liệu, tốc độ tính toán lập tức biến từ vận tốc âm thanh thành vận tốc ánh sáng, vô cùng nhanh.

Theo Mạc Phàm và Nam Cung Thanh tính lỗ hổng, cửa địa ngục lập tức sáng lên hào quang màu bạc, Ma Văn phía trên không ngừng khởi động, giống như muốn chống cự lại tính toán của hai người.

Mạc Phàm không sốt ruột, dằn lại tâm tư cung cấp thần thức cường đại cho Nam Cung Thanh.

Tà ác chi môn lúc trước có môn linh, trật tự chi môn còn mạnh hơn tà ác chi môn, tuy hắn chưa từng đối thoại với cánh cửa này, nhưng cánh cửa này chắc chắn có linh tính của mình.

Chống cự tính toán của bọn họ, đã nói lên một điểm, tin tức Trớ Chú Chi Môn cho hắn là đúng.

Quả thật khế ước trên cánh cửa này có lỗ hổng, nếu không cửa địa ngục sẽ không có phản ứng như vậy.

Một canh giờ, hai người duy trì nguyên dạng.

Hai canh giờ, vẫn như vậy.

Ba canh giờ, vẫn không thấy có gì khởi sắc.

Bốn canh giờ, lo lắng xuất hiện trên mặt đám ngũ lão, Ngao Thiên.

Mạc Phàm và Nam Cung Thanh cộng linh lâu như vậy, vậy mà vẫn chưa có phản ứng gì, xem ra cánh cửa này không dễ mở ra như vậy.

Phải biết rằng, lúc trước Mạc Phàm đối phó thứ như vậy, còn không lâu như thế.

Lúc sắc mặt đám Ngao Thiên khó coi, Nạp Lan Trường Phong cười ha ha, vẻ đắc ý càng đậm hơn.

- Lâu như vậy còn chưa mở ra được, ta thấy chúng ta nên đi xuống uống vài cái, đợi Mạc tiên sinh mở ra rồi lại trở về?

- Nạp Lan Trường Phong, không có rượu, trái lại có hai quả đấm, ngươi có muốn thử một chút không?

Ngao Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Nạp Lan Trường Phong, tức giận nói.

- Ngao Thiên, ngươi là người Mạc gia, ta không dám ra tay với ngươi, nếu ngươi chỉ là Long Vương U Châu, trái lại ta có thể phụng bồi bất cứ lúc nào, đã lâu rồi ta không nếm thử long chưởng, có chút hoài niệm rồi.

Nạp Lan Trường Phong cười nói.

Ông ta còn lâu mới ngu ngốc như thế, ra tay với Ngao Thiên.

Đả thương Ngao Thiên, chẳng khác nào đả thương người Mạc gia, như vậy sẽ khiến Mạc Phàm có cớ ra tay với ông ta.

- Vậy Ngao Thiên ta lấy thân phận Long Vương U Châu…

Ngao Thiên nhíu mày nói.

Nhưng không đợi ông ta nói hết câu, đã bị Hiên Viên Vô Kỳ ngăn lại.

- Long Vương, thôi đừng để ý tới ông ta.

Lúc tiền triều nhập quan, Nạp Lan Trường Phong dựa vào thực lực mạnh, tụ tập không ít cao thủ trung nguyên.

Tuy bọn họ được Mạc Phàm giúp đỡ, thực lực đột phá đến Nguyên Anh kỳ.

Nhưng Nạp Lan Trường Phong tiến vào Nguyên Anh kỳ còn sớm hơn bọn họ một chút, thực lực không kém bọn họ.

Ngoài ra Nạp Lan Trường Phong cầm hơn nửa bảo tàng của tiền triều, nếu thực sự ra tay, có khả năng Ngao Thiên bị chém hai cái đầu.

Nạp Lan Trường Phong bảo Ngao Thiên lấy thân phận Long Vương U Châu ra tay, rõ ràng là muốn Ngao Thiên chui vào bẫy.

“Hừ!” Ngao Thiên lạnh lùng liếc mắt nhìn Nạp Lan Trường Phong một cái, không để ý tới ông ta nữa.

- Nạp Lan tiền bối, Mạc tiên sinh còn đang tìm cách mở cửa địa ngục, nếu ngươi không còn chuyện gì có thể rời đi, đừng quấy rầy đến Mạc tiên sinh, nếu muốn ở lại nơi này, mong giữ yên lặng.

Hiên Viên Vô Kỳ lại nói với Nạp Lan Trường Phong.

- Ta chỉ tốt bụng nhắc nhở mà thôi, không cần phải phản ứng gay gắt như vậy chứ?

Nạp Lan Trường Phong cười khinh thường nói.

Ông ta còn chưa nhìn thấy cảnh Mạc Phàm cầu xin ông ta đưa chìa khóa mở cửa địa ngục, sao ông ta có thể rời đi.

- Phàm là chuyện ảnh hưởng tới Mạc tiên sinh, đều không phải là chuyện nhỏ, nếu lại có lần sau, ta sẽ dùng ngọc tỷ truyền quốc chuyển đám Nạp Lan tiền bối rời đi, nếu đắc tội chỗ nào đó, vẫn mong tiền bối tha thứ.

Hiên Viên Vô Kỳ không nhiều lời với Nạp Lan Trường Phong, nói thẳng.

- Hiên Viên Vô Kỳ, quả nhiên ngươi không thể như Mạc tiên sinh, nếu là Mạc tiên sinh, cho dù ta nói gì, đều không làm ảnh hưởng tới Mạc tiên sinh.

Nạp Lan Trường Phong cười nói.

- Ta vẫn nên đưa đám Nạp Lan tiền bối rời đi thì hơn.

Hiên Viên Vô Kỳ nhíu mày nói.

Nhưng không đợi ông ta ra tay, Mạc Phàm buông lỏng tay Nam Cung Thanh ra, bỗng nhiên lam quang trên người nhạt đi, hai người dừng tính.

Mạc Phàm chậm rãi xoay người lại, trong mắt hắn lóe lên tinh quang, liếc mắt nhìn Nạp Lan Trường Phong một cái.

- Ông ấy là Hiên Viên Vô Kỳ, không cần trở thành Mạc Phàm, còn nữa, ta nói cho ngươi biết một chuyện, chìa khóa trên tay ngươi không thể mở cánh cửa này ra, cũng không mở được cánh cửa ở Giang Nam, cánh cửa mà chìa khóa trên tay ngươi mở được bị ta đánh nát rồi.

Ngay vừa rồi hắn và Nam Cung Thanh tìm được lỗ hổng của khế ước, hắn còn thuận tiện tính thử chìa khóa trong tay Nạp Lan Trường Phong.

Ba cánh cửa có ba chìa khóa, thanh chìa khóa kia của ông ta thuộc về tà ác chi môn, cho nên không thể mở trật tự chi môn, cho dù đưa cho hắn cũng vô dụng.

- Ta không tin.

Tươi cười trên mặt Nạp Lan Trường Phong lập tức cứng đờ, lạnh lùng nói.

Sao có thể trùng hợp như vậy, chiếc chìa khóa trong tay ông ta không thể mở được cánh cửa này.

- Ngươi có thể không tin, nhưng ngươi có thể thử một lần, nếu ngươi mở được cánh cửa này, ta có thể để ngươi ở bất cứ nơi nào trên Địa Cầu, nếu không mở được, để chìa khóa kia và 100 viên linh thạch thượng phẩm lại, ngươi cảm thấy thế nào?

Mạc Phàm lắc đầu cười, hỏi.