Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 925# 2




 

 

 

Chương: Cộng Linh
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Nạp Lan Trường Phong mang theo mấy người đi vài bước, bỗng nhiên trước mắt sáng lên, lập tức xoay người lại.

- Đúng rồi, Mạc tiên sinh, ta có một thứ hình như có tác dụng đối với cửa địa ngục, nếu ngươi cần mà nói, ta có thể tặng miễn phí cho ngươi.

Nạp Lan Trường Phong nói xong, lấy một chiếc chủy thủ màu bạc có hoa văn tương tự trên cửa địa ngục ra.

Hơn nữa thay vì nói là một thanh chủy thủ, chẳng bằng nói là một chiếc chìa khóa dạng chủy thủ.

Chủy thủ không nhọn, đầu dẹt.

Đây là khi ông ta tới phương Tây du lịch trăm năm trước, đạt được.

Lúc ấy một vị hảo hữu phương Tây của ông ta nói, thứ này liên quan tới cánh cửa nào đó.

Hơn nữa nói với ông ta, nhất định không được mở cánh cửa này ra.

Lúc trước ông ta không biết đây là chìa khóa cánh cửa gì.

Lúc cửa địa ngục xuất hiện, ông ta mới biết tác dụng của thứ này, là vì mở ba cánh cửa kia.

Mạc Phàm có thể hủy diệt ba cánh cửa, nhưng trong hai cánh cửa này có chìa khóa của ông ta.

Mạc Phàm hủy cánh cửa, đừng nghĩ cứu bọn họ ra.

Cho nên tác dụng của thanh chìa khóa này xuất hiện rồi.

Không phải Mạc Phàm muốn cứu người sao, vậy thì cầu xin ông ta đi.

Mạc Phàm vừa phong linh khí ở Khoát Hoạt Lâm bọn họ, ông ta cho Mạc Phàm miễn phí, Mạc Phàm không biết xấu hổ lấy miễn phí sao?

Không đợi Mạc Phàm trả lời, ông ta nhìn thoáng qua đại môn.

- Các ngươi xem, hình như đại môn có một chìa khóa, không khác gì thứ trong tay ta đây.

Những người khác nhìn dao găm trong tay Nạp Lan Trường Phong, vẻ mặt đều thay đổi, nhưng lập tức hiện lên khó coi.

Vừa rồi Nạp Lan Trường Phong không lấy dao găm này ra, lại cứ lấy ra lúc này, rõ ràng là muốn Mạc Phàm mất mặt.

Mạc Phàm lấy dao găm này, thì phải trả lại linh khí như ban đầu.

Không nhận lấy, hai tiên sứ kia vẫn còn ở bên trong, hình như tạm thời Mạc Phàm không có biện pháp khác cứu bọn họ ra.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn dao găm một cái.

Trên cửa địa ngục có chìa khóa, tất nhiên là hắn biết.

Hắn vừa phân tích một phần cửa địa ngục, có hiểu biết nhất định về cửa địa ngục, quả thật dao găm trong tay Nạp Lan Trường Phong rất có khả năng là chìa khóa cửa địa ngục.

Nhưng mà…

- Ngươi không cần phải đi, nếu ta thật sự không mở ra được, có lẽ sẽ suy xét nhận chìa khóa của ngươi.

Rõ ràng là Nạp Lan Trường Phong muốn khiến hắn mất mặt, nhưng một chiếc chìa khóa thật sự có tác dụng sao?

- Hửm?

Nạp Lan Trường Phong nhíu mày, trong mắt lóe lên dị sắc.

- Dù sao lão phu cũng không có chuyện gì làm, vậy ta nhìn xem Mạc tiên sinh cứu hai vị tiên sứ đại nhân thế nào, cũng sẽ đưa chìa khóa cho đại nhân bất cứ lúc nào, cứu tiên sứ đại nhân ra.

Nạp Lan Trường Phong cười âm hiểm nói.

Ông ta không biết Mạc Phàm có biện pháp nào, nhưng đợi xem.

Nếu cửa địa ngục dễ mở như vậy, Mạc Phàm đã sớm mở ra, không cần suy tính trước cửa địa ngục.

Mạc Phàm cười nhạt, không để ý tới Nạp Lan Trường Phong nữa, mà dời mắt nhìn Nam Cung Thanh đang tính toán.

- Nam Cung sư muội, ta có biện pháp tìm được lỗ hổng trên cánh cửa này, không biết Nam Cung sư muội có thể phối hợp với ta một lát không.

Vừa rồi hắn vận khí không làm được gì, không thử tính ra lỗ hổng nữa, nhưng nghĩ tới một biện pháp khác.

- A… Biện pháp gì, Mạc sư huynh nói mau, chỉ cần Tiểu Thanh có thể làm được, nhất định sẽ giúp huynh.

Nam Cung Thanh mở to mắt, hỏi.

- Chỗ của ta có một bí pháp cộng linh từ thời thượng cổ, nếu Nam Cung sư muội không ngại, chúng ta có thể thông qua cộng linh thử tính lỗ hổng trên cánh cửa này.

Mạc Phàm nói.

- Cộng linh, không phải đã thất truyền rồi sao?

Vẻ mặt Nam Cung Thanh khiếp sợ nói.

Vạn vật thế gian, mỗi một cái đều có dao độnglinh khí của mình, dao động của mỗi cái không giống nhau.

Cộng linh, là điều chỉnh dao động linh lực của hai người đến sóng ngắn đồng nhất.

Như vậy hai người cùng chung thần thức, công pháp, trí nhớ và linh lực.

Năm đó đại thần Linh Tộc phải dựa vào bí pháp này, cộng linh với trăm vạn Linh Tộc, sau đó thi triển lực lượng vượt qua người thường.

Nhưng cuối cùng vì thiên địa biến đổi quá lớn, không có nơi thích hợp cho Linh Tộc sinh tồn, nên Linh Tộc rời khỏi lịch sử, bí pháp này cũng thất truyền sau thế hệ linh vương cuối cùng.

Nếu Mạc Phàm có bí pháp cộng linh, quả thật bọn họ có thể giải quyết vấn đề này rồi, Thiên Mệnh Huyền Thuật của Mạc Phàm quá yếu, thần thức của cô không đủ cường đại.

- Thất truyền không phải là không tồn tại, nếu Nam Cung gia muội muốn tìm mấy thứ này, sẽ đơn giản hơn nhiều.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Bí pháp này là hắn tìm được trong một bí cảnh, tốn không ít công sức.

Nhưng nếu người Nam Cung gia luôn suy tính, tìm được một số thứ thất truyền cũng không khó.

- Vậy chúng ta bắt đầu đi?

Nam Cung Thanh không do dự nói.

- Có thể, nhưng lát nữa Nam Cung sư muội đừng thử đọc trí nhớ của ta, toàn bộ do ta làm chủ, nếu không có khả năng sẽ xảy ra vấn đề.

Mạc Phàm có chút lo lắng nói.

Mạng của hắn không thể tính, trí nhớ giấu trong linh hồn cũng không thể để người khác đọc lấy.

Nhưng lúc cộng linh khó tránh khỏi chia sẻ trí nhớ, Nam Cung Thanh đọc lấy rất có khả năng sẽ gặp chuyện không may, đây là vấn đề hắn lo lắng nhất.

- Yên tâm đi, Mạc sư huynh, trong lòng ta tự có tính toán.

Nam Cung Thanh hơi nhếch miệng cười, nói.

Tình huống của Mạc Phàm, sao cô có thể không biết.

Lần trước cô vụng trộm đoán mệnh của Mạc Phàm, thiếu chút nữa mất đi cái mạng nhỏ.

Lần này cho dù trí nhớ của Mạc Phàm ở trước mặt cô, cô cũng không nhìn.

Mạc Phàm giơ tay điểm lên mi tâm Nam Cung Thanh, truyền tất cả khẩu quyết của bí pháp cộng linh cho Nam Cung Thanh.

Bí pháp này có hai đoạn chủ tớ, cũng không khó tu luyện.

Hắn vốn chỉ cần truyền bí pháp phụ cho Nam Cung Thanh là được, nhưng có khả năng sau này Nam Cung Thanh sẽ cần dùng đến, truyền cho cô hết thì hơn.

Chỉ trong phút chốc, Nam Cung Thanh quen thuộc bí pháp này.

- Có thể rồi.

Mạc Phàm gật đầu, lúc trước hắn từng dùng cộng linh, đối với bí pháp này đã vô cùng quen thuộc.

Hắn vươn một tay ra, một vòng xoáy hình linh văn màu lam xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Nam Cung Thanh niệm bí quyết, linh văn không giống lắm xuất hiện.

Linh văn này vừa xuất hiện, liền lan tràn ra toàn thân hai bọn họ.

Không lâu sau, trên người bọn họ tràn đầy linh văn.- Sư muội, sắp bắt đầu.

Một tay của Mạc Phàm nắm lấy tay Nam Cung Thanh, hào quang màu lam tỏa từ trên người hai người ra, linh văn trên người hai người lập tức lan ra toàn thân từng người.

Theo linh văn lan tràn, lam quang trên người hai người dần dung hợp vào nhau, một số trí nhớ hình ảnh, lập tức xuất hiện trước mặt hai người.

Vẻ mặt Nam Cung Thanh lạnh nhạt, trực tiếp nhắm hai mắt lại, không nhìn những trí nhớ này của Mạc Phàm.

Chỉ trong phút chốc, lam quang trên người hai người dung hợp vào nhau, linh văn khác biệt cũng ở khắp nơi trên người bọn họ.

Cũng đúng lúc này, hào quang màu lam trên người hai người chấn động, trước mắt hai người sáng lên, lộ ra vẻ mặt tương tự.

Mạc Phàm cảm nhận được khí tức của Nam Cung Thanh, khóe miệng hơi nhếch lên, nhìn về phía cửa địa ngục. Có thể thành hay không, phải dựa vào chuyện này rồi.