Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 916# 1




 

 

 

Chương: Gian Tế Yến Phong
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Bóng dáng kia rời khỏi bí cảnh không xa, liền dừng phía trước một cự thạch màu trắng.

Cô ta nhặt một tảng đá trên đất lên, gõ vài cái có quy luật lên tảng đá này.

Một lát sau, trên tảng đá vĩ đại lập tức nứt ra một đường nhỏ, bóng đen này cảnh giác nhìn trái nhìn phải, nhoáng lên một cái đi vào cung điện trong tảng đá.

Bên trong cung điện, Lục Trầm bị Mạc Phàm lấy pháp khí, đuổi đi lúc trước ngồi trên ghế do tảng đá mài thành, bất mãn nhìn chằm chằm bóng dáng này.

- Sao giờ mới tới, ta đợi ngươi lâu tới mức hoa cúc vàng đều héo rồi?

Bóng dáng kia lạnh lùng liếc Lục Trầm một cái, tay lướt qua mặt, lộ ra gương mặt thật của cô ta.

Không phải người khác, đúng là Yến Phong sư tỷ của tiểu hồ ly.

- Ngươi nói xem vì sao, còn không phải tại ngươi hạ Truy Tung Phù lên người ta bị tiểu tử kia phát hiện, thiếu chút nữa khiến ta bị bại lộ sao?

Yến Phong lạnh lùng nói.

Vốn dựa theo kế hoạch mà bọn họ đã sắp xếp, cô ta dẫn Lục Trầm vào trong bí cảnh kia, Lục Trầm bắt lấy toàn bộ bọn họ, cuối cùng thả cô ta ra.

Cô ta thân là đại đệ tử của Yến Cơ, nếu thực lực đến Hóa Thần kỳ, còn mang theo tàn kiếm trở về, hồ chủ kế tiếp sẽ là cô ta.

Nhưng kết quả hiện giờ là, Lục Trầm không gặp may được chút nào, còn nguyên khí đại thương.

Không chỉ như vậy, cô ta cái gì cũng không có được, trở về phải cố gắng giải thích một phen, lúc này mới lấy được tin tưởng của sư phụ lần nữa.

Cũng may sư phụ cô ta có vẻ tin tưởng cô ta, nếu không cô ta đừng nghĩ tới chuyện ra ngoài.

- Tên tiểu tử kia đúng là đáng ghét.

Lục Trầm đánh mạnh lên trên tay vịn, tức giận nói.

Đồ tới tay đều bị Mạc Phàm phá hỏng hết toàn bộ, là ai cũng không thể cao hứng nổi.

- Đáng ghét thì đáng ghét, ngươi định làm gì cậu ta đây?

Yến Phong khinh bỉ nói.

ổ ế ầ ố ầ ầMột người còn trẻ tuổi đã khiến Lục Trầm thành ra như vậy, cô ta thực sự hối hận lúc trước bị Lục Trầm tóm được, khinh địch mà nương thân vào Lục Trầm.

Nếu dụ dỗ tiểu tử Mạc Phàm, cô ta chắc chắn sẽ thoải mái hơn bây giờ nhiều.

Phải biết rằng, Mạc Phàm chỉ nhấc tay là lấy ra ấn ký của Thanh Khâu Chi Kiếm, ngay cả sư phụ cô ta đều rất động tâm.

- Phu nhân, ngươi đừng xem thường ta, ta thật sự có biện pháp đối phó cậu ta.

Lục Trầm cười nham hiểm, như dự liệu trước nói.

- Hửm?

Yến Phong nhướn mày, trong đôi mắt lộ ra dị sắc.

- Biện pháp gì, nói nhanh lên một chút xem.

- Ngươi không nhớ rõ, tiểu tử kia giết hai đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông ở Đại Bỉ, còn chặn ở sơn môn Ngạo Nhật Sơn Tông, cuối cùng bắn chết Ngạo Nhật Thập Tử?

Lục Trầm cười nói.

- Vậy thì thế nào?

Yến Phong nói với vẻ khinh thường.

Mạc Phàm là đệ tử của Thần Nông Tông, tuy hai trận đấu đều là Mạc Phàm thắng, nhưng Ngạo Nhật Sơn Tông sẽ không trắng trợn đối phó Mạc Phàm.

- Ngươi cho rằng tiểu tử này làm nhiều chuyện như vậy, Ngạo Nhật Sơn Tông sẽ tha cho cậu ta sao?

Lục Trầm cười âm hiểm nói.

- Ngươi nhận được tin tức gì sao?

Yến Phong nheo mắt, hỏi.

Cô ta ở cạnh Lục Trầm không phải ngày một ngày hai, không chỉ biết rõ bất luận chỗ nào trên người Lục Trầm, đối với tính cách ông ta cũng biết rất rõ.

Nếu không có tin tức gì, Lục Trầm sẽ không nói như vậy.

Trừ chuyện đó ra, nếu không thu phục tên tiểu tử Mạc Phàm kia, e rằng hồ chủ kế tiếp không phải là cô ta, mà là Tiểu Yến Tử.

Dù sao Tiểu Yến Tử có quan hệ với thiên tài như Mạc Phàm, đối với sư phụ cô ta tuyệt đối là hi vọng của Thanh Khâu Nhất Tộc.

- Ta mới nhặt được một nhiệm vụ, Ngạo Nhật Sơn Tông đang âm trầm điều tra Mạc Phàm, phàm là tin tức liên quan tới Mạc Phàm, chỉ cần là thật, đều có thể nhận được khen thưởng xa xỉ.

Trong mắt Lục Trầm lóe sáng tinh quang, nói.

Ông ta rời khỏi bí cảnh vẫn luôn suy nghĩ báo thù thế nào, nghĩ đến Mạc Phàm đắc tội Ngạo Nhật Sơn Tông, liền dạo một vòng quanh Hắc Thị mà ông ta thường nhận nhiệm vụ.

Ai biết, thật sự khiến ông ta tìm được một nhiệm vụ liên quan tới Mạc Phàm.

Trấn Yêu Chung và Phục Yêu Võng đều bị hủy, ông ta vốn đang suy nghĩ công dạo với Ngự Yêu Tông như thế nào, xem ra chuyện này không là vấn đề nữa rồi.

- Phu nhân, ngươi có tin tức liên quan tới tiểu tử kia không?

Lục Trầm nhìn Yến Phong, cười nói.

Mạc Phàm ở trong bí cảnh lâu như vậy mới đi, chắc chắn sau đó còn nói gì đó.

- Trái lại có một tin, nhưng không biết có tác dụng không.

Yến Phong hơi nhếch miệng, nghĩ một lát nói.

- Tin gì?

- Tên tiểu tử kia ngoại trừ tìm Tiểu Yến Tử, còn tìm một người của Thanh Khâu Nhất Tộc tên là Yến Thù.

Yến Phong nhíu mày nói.

Chuyện này Mạc Phàm nhắc không chỉ một lần, từng nhắc với cô ta một lần, còn tìm sư phụ cô ta xác nhận, cuối cùng mới rời đi.

Hơn nữa lần thứ hai Mạc Phàm xác nhận là lấy ấn ký của Thanh Khâu Chi Kiếm trao đổi, đủ để thấy Yến Thù này rất quan trọng đối với Mạc Phàm.

Nếu nói tin tức này cho Ngạo Nhật Sơn Tông, Ngạo Nhật Sơn Tông tìm được người tên Yến Thù, đó là một phương pháp đối phó Mạc Phàm, có lẽ đây là tin tức Ngạo Nhật Sơn Tông cần tìm.

- Yến Thù, Thanh Khâu các ngươi có người này à, hình như ta nhớ Thanh Khâu không có người này mà?

Lục Trầm tò mò hỏi.

Ông ta ở bên Yến Phong lâu như vậy, Thanh Khâu có ai ông ta gần như nắm rõ, chỉ riêng tên này ông ta chưa từng nghe nói tới.

- Không có.

Yến Phong lắc đầu chắc chắn.

- Không có người này, nói tin tức này cho Ngạo Nhật Sơn Tông có tác dụng sao, ngươi còn tin tức khác liên quan tới Mạc Phàm nữa không, ví dụ như là tiểu hồ ly kia.

Lục Trầm bĩu môi, nói.

Một người không có khả năng tồn tại, tin tức như vậy Ngạo Nhật Sơn Tông chắc chắn biết là vô căn cứ.

- Ta cảm thấy tin này sẽ càng đáng giá hơn Tiểu Yến Tử.

Tp nhíu mày, trong mắt lóe lên tinh quang, thận trọng nói.

Tuy cô ta không biết vì sao, nhưng dựa vào trực giác, quan hệ giữa Mạc Phàm và người tên Yến Thù kia hẳn là không giống bình thường.

Hơn nữa tộc nhân Yến Thù này chắc chắn có tồn tại, nếu không sẽ không khiến Mạc Phàm để tâm như vậy, mạo hiểm tới Thanh Khâu xác nhận một phen.

Phải biết rằng, chưa từng có nhân loại nào có thể còn sống rời khỏi Thanh Khâu.

Ngoài ra Thanh Khâu Nhất Tộc bọn họ trải qua đại họa lâu dài, phân đông phân tây, có không biết bao nhiêu người phân tán khắp nơi, sư phụ cô ta tốn rất nhiều sức lực mới tìm được một ít.

Rất có khả năng, trong số những người không được sư phụ cô ta nhặt về, có một người là Yến Thù mà Mạc Phàm tìm.

- Được, ta tin tưởng ngươi, chúng ta chơi một lát trước, rồi ta đi nói tin này cho Ngạo Nhật Sơn Tông.

Trong mắt Lục Trầm hiện lên dâm quang, tiến đến bên cạnh Yến Phong, một tay vươn ra muốn cởi quần áo của Yến Phong.

Nếu không phải Mạc Phàm quấy rối, hiện giờ hầu hạ ông ta là Yến Cơ và những Thanh Khâu Nhất Tộc ông ta thèm muốn đã lâu.

Nhưng hiện giờ, ông ta chỉ có thể tiếp tục chơi đùa Yến Phong chơi lâu rồi này.

- Ngươi đi nộp nhiệm vụ trước, tránh để đêm dài lắm mộng, ta cũng phải lập tức trở về Thanh Khâu, tránh để sư phụ và sư muội hoài nghi.

Yến Phong lấy tay Lục Trầm ra, lạnh lùng nói.

Phải giải quyết tên tiểu tử kia trước, có Mạc Phàm ở đây, toàn bộ đều là chuyện xấu.

Ngay cả việc cô ta muốn thành hồ chủ kế tiếp, đều có khả năng sẽ thất bại, càng không nói tới chuyện khác.

- Được rồi, nghe lời ngươi, phu nhân, làm việc trước.

Vẻ mặt Lục Trầm mất hứng, mặc xong quần áo, rời khỏi cung điện.