Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 912# 2




 

 

 

Chương: Hoàng Tước Rình Sau
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Mấy tiếng sau, Mạc Phàm và Tiểu Tuyết không đến Thanh Khâu, mà đến phía trước một cây cổ thụ mười mấy người ôm không hết.

- Sư phụ và những người khác ở đây, ngươi đi giải thích cho sư phụ trước đi.

Yến Phong lạnh lùng nói.

Cô ta đánh ra một phù văn, phù văn sắp bay vào trong hư không.

- Đợi một lát.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua Yến Phong, nhíu mày nói.

- Sao thế, ngươi hối hận vì tới đây à, nhưng bây giờ muốn chạy thì muộn rồi.

Yến Phong hừ lạnh một tiếng, nói.

Lúc trước Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết có cơ hội chạy trốn, nhưng bọn họ không làm như vậy, hiện giờ muốn chạy sẽ không có cơ hội.

- Ngươi bị…

Mạc Phàm còn chưa nói xong, phù văn kia còn chưa đánh vào trong hư không, một giọng nói lạnh như băng truyền tới.

- Yến Phong, ta bảo con mang Tiểu Yến Tử trở về, sao con dẫn theo hai nhân loại trở về?

Giọng nói này mới vang lên, hư không như gợn sóng dập dờn mở ra, trên cổ thụ mở ra, một tiểu hồ xuất hiện trước người bọn họ.

Giữa tiểu hồ, có một Truyền Tống Trận rất cao đứng đó.

Bên cạnh Truyền Tống Trận, một phu nhân mặc cung trang và mấy người mặc tương tự Yến Tử, nhưng tuổi lớn hơn Tiểu Yến Tử một chút đứng bên cạnh Truyền Tống Trận.

- Sư phụ!

Tiểu Yến Tử nhìn thấy phu nhân mặc cung trang, lập tức cúi đầu, nhu thuận nói, giống như một đứa bé phạm sai lầm.

Mạc Phàm nhìn thấy phu nhân mặc cung trang kia, nhíu mày, những lời vừa nói ra khỏi miệng lập tức thu lại.

- Con biết mình đi không từ biệt, còn biết ta là sư phụ sao?

Phu nhân mặc cung trang lạnh lùng nói.

- Tiểu Yến Tử, còn không đi vào?

Yến Phong cười lạnh lùng, nói.

Tiểu hồ ly mím môi, đi vào trong cánh cửa.

- Còn các ngươi nữa, các ngươi cũng vào đi, không phải ngươi muốn đến Thanh Khâu bọn ta sao, vào Truyền Tống Trận kia, thì đến Thanh Khâu bọn ta rồi.

Yến Phong nói với Mạc Phàm.

Đây là Truyền Tống Trận một bí mật của Thanh Khâu bọn họ, thông thường bọn họ không tiến vào Thanh Khâu thông qua nơi này.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, dẫn Tiểu Tuyết đi vào trong.

Phu nhân cung trang liếc mắt nhìn Mạc Phàm và Bạch Tiểu Tuyết một cái, ánh mắt nhìn về phía Mạc Phàm.

Nhưng bà ta còn chưa mở miệng.

- Sư phụ, là tự con chạy ra tìm bọn họ, chuyện này không liên quan tới bọn họ, người để bọn họ đi đi, con trở về với người là được, sau này không có mệnh lệnh của người, con sẽ không đi nữa.

Tiểu hồ ly vội vàng nói.

Chỉ đến đây thì không sao, còn có đường sống, qua Truyền Tống Trận kia, đến Thanh Khâu, gần tinh cầu kia đều là yêu tinh, Mạc Phàm và Tiểu Tuyết thật sự không có khả năng rời đi.

- Tiểu Yến Tử, ngươi vi phạm mệnh lệnh của sư phụ, còn có mặt mũi cầu xin sư phụ, hai người kia vào đây, thì đại biểu đã biết một Truyền Tống Trận của Thanh Khâu chúng ta, sao có thể để bọn họ rời đi?

Yến Phong lạnh lùng nói.

- Sư tỷ, không phải bọn họ tàn sát người nhà của ngươi, ngươi đừng xả hết tức giận lên người bọn họ, hai bọn họ đều là người tốt.

Tiểu Yến Tử bĩu môi, bất mãn nói.

Cô biết thân thế của Yến Phong sư tỷ, chính cô cũng như vậy, người nhà bị nhân loại tàn sát, nhưng Mạc Phàm thì khác, người Mạc Phàm thích cũng khác, không phải đám liệp yêu sư, nếu không cô chưa gặp được sư phụ đã chết rồi.

Yến Phong nhíu mày, trên mặt lập tức hiện lên vẻ hung ác.

- Tiểu Yến Tử, ngươi nói cái gì, ngươi lặp lại lần nữa thử xem, có tin ta xé miệng ngươi hay không?Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lóe lên sắc bén.

- Huyền Phong tiên tử, ngươi lặp lại lần nữa thử xem, ngươi đụng vào Tiểu Yến Tử một phen, ta trảm một đuôi của ngươi.

Tiểu hồ ly bị người Thanh Khâu mang đi, đã khiến hắn bất mãn.

Tiểu hồ ly ở Mạc gia đều được người ta sủng ái, đến Thanh Khâu bị người ta bắt nạt, tất nhiên hắn sẽ không để yên.

- Nhân loại, ngươi thật to gan, bản tiên tử rất muốn nhìn xem ngươi trảm một đuôi của ta thế nào.

Yến Phong nhíu mày, lạnh lùng nói.

Nơi này xem như địa bàn của Thanh Khâu bọn họ, ngay cả sư phụ cô ta đều ở đây, cô ta giáo huấn sư muội mình là chuyện quá bình thường.

Một nhân loại như Mạc Phàm, vậy mà dám muốn ra tay trảm đuôi của cô ta, nói khoác mà không biết ngượng.

- Dừng tay, Yến Phong, con lui xuống trước đi.

Phu nhân cung trang nói.

- Dạ, sư phụ.

Yến Phong thu hồi hung ác trên mặt, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái nói.

- Ngươi là tiểu tử bảo Nam Cung Ly tới truyền tin tức à?

Phu nhân cung trang hỏi.

- Là ngươi mang Tiểu Yến Tử từ Cửu Châu Phàm Tinh đi à?

Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.

- Không sao, thế nào, ngươi có ý kiến gì?

Phu nhân cung trang nhíu mày nói.

Bà ta tình cờ đi ngang qua Cửu Châu Phàm Tinh, không ngờ cảm ứng được khí tức của Thanh Khâu Nhất Tộc, còn rơi vào trong nguy hiểm, bà ta không hề nghĩ ngợi, liền mang Tiểu Yến Tử đi.

Chỉ là thật không ngờ, vậy mà Mạc Phàm có thể từ Cửu Châu Phàm Tinh tìm tới đây.

Hơn nữa người truyền tin còn là người Nam Cung gia.

- Những chuyện này không quan trọng, ngươi dẫn cô ấy từ chỗ ta đi, hôm nay ta muốn mang cô ấy rời khỏi nơi này, sau này sinh tử của cô ấy không liên quan tới Thanh Khâu các ngươi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hắn không biết sư phụ Tiểu Yến Tử tới đây làm gì, nhưng sư tỷ của Tiểu Yến Tử đều ở đây, chỉ riêng Huyền Nguyệt tiên tử là không có.

Xem ra sau khi hắn trọng sinh, Huyền Nguyệt tiên tử thật sự xảy ra vấn đề.

Tính cách của Huyền Nguyệt tốt hơn Yến Phong vô số lần, có Huyền Nguyệt ở đây, những sư muội của cô đều sống rất tốt, kiếp trước tuy Tiểu Yến Tử bị liệp sát, nhưng cũng chỉ như vậy.

Hiện giờ chỉ có Yến Phong ở đây, Tiểu Yến Tử ở đây sẽ không có trái cây ngon để ăn.

Đơn giản là hắn mang Tiểu Yến Tử trở về, cho dù là ở Mạc gia hay Thần Nông Tông, Tiểu Yến Tử đều tốt hơn ở Thanh Khâu.

Huống chi, lập tức…

Hắn vừa nói những lời này, tiểu hồ ly sửng sốt, vẻ mặt Thanh Khâu Nhất Tộc khiếp sợ.

- Tiểu tử nhân loại, ngươi cho nơi này là nơi nào, Tiểu Yến Tử là gì của ngươi, ngươi muốn mang đi thì mang đi à, đừng tưởng rằng ngươi mời người Nam Cung gia được thì có thể làm càn ở chỗ của ta, ngươi còn kém xa lắm?

Phu nhân cung trang nheo mắt, nói.

Mạc Phàm có thể mời được Nam Cung Ly, ít nhiều cũng có chút thủ đoạn, bà ta vừa quát Yến Phong là nể mặt Mạc Phàm.

Nhưng một nhân loại như Mạc Phàm còn làm càn như vậy, dám tuyên bố muốn dẫn Tiểu Yến Tử rời đi?

- Vậy hồ chủ nói cho ta biết, người như thế nào có thể làm càn ở đây?

Mạc Phàm lắc đầu cười, nói.

Tuy phu nhân cung trang chỉ có tu vi Hóa Thần đỉnh phong, nhưng là hồ chủ thế hệ Thanh Khâu này.

Thanh Khâu hiện giờ, dựa vào thánh địa yêu tộc chỉ có thể nói là thực lực bình thường.

Mãi đến khi tu vi của Huyền Nguyệt tiên tử đến Đại Thừa, giải phong ấn vài kiện thần khí của Thanh Khâu Nhất Tộc, lúc này mới chiếm vị trí riêng ở Tu Chân giới.

Sớm biết sẽ như vậy, hắn không để Nam Cung Ly truyền một câu, mà mang tiểu hồ ly đi luôn, tránh phiền phức.

Với bối cảnh và thực lực của Nam Cung Ly, mang tiểu hồ ly đi đều là chuyện dễ dàng.

Sắc mặt phu nhân cung trang khó coi, sắc lạnh xuất hiện trong đôi mắt bà ta.

- Tiểu tử nhân loại, trừ phi ngươi là tiểu tử Mạc Phàm của Thần Nông Tông, nếu không ngươi đừng nghĩ tới chuyện mang Tiểu Yến Tử đi.

Mạc Phàm chỉ mới 20 tuổi, tu vi cũng chỉ là Nguyên Anh đỉnh phong, người mạnh nhất thế hệ này là Mạc Phàm.

Tiểu Yến Tử đi theo người như vậy, có lẽ sẽ tốt đối với Thanh Khâu.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, vừa định mở miệng, tiếng vỗ tay truyền từ lối vào đến.

- Hôm nay vận khí của ta không tệ, ngay cả hồ chủ đều để bọn ta gặp phải rồi.