Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 909# 2




 

 

 

Chương: Thập Tử Chết Toàn Bộ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Theo chú ngữ vang lên, Hồng Liên Chi Huyết mãnh liệt mà ra từ trong cơ thể Mạc Phàm, ngưng tụ thành vô số ký hiệu cổ xưa.

Những ký hiệu này hội tụ với nhau, ở trong tay Mạc Phàm nhanh chóng ngưng tụ thành một trường cung cao cỡ một người.

Toàn thân trường cung huyết sắc, giống như do khối Huyết Hồn Thạch điêu khắc ra,phía trên đầy phù văn cổ xưa, Hồng Liên Nghiệp Hỏa dấy lên trên trường cung.

Trường cung quỷ dị, khiến người ta cảm nhận được khí tức nguy hiểm, giống như tử thần hàng lâm.

Trường cung này vừa thành, trên mặt Mạc Phàm không còn chút huyết sắc, giống như mất đi tất cả tinh huyết.

Trường cung vừa thánh, Mạc Phàm chạm vào dây cung, gân xanh và bắp thịt trên cánh tay lập tức lộ ra, hai cánh tay giống như cầu long, lộ ra mười phần lực lượng, trường cung được kéo thành trăng tròn dưới lực lượng như vậy.

Linh khí trong cơ thể hắn không giữ lại trút xuống mà ra, hóa thành một loại phù văn khác, phù văn kết thành một mũi tên dài trên trường cung huyết sắc.

Thay vì nói là trường kiếm, chẳng bằng nói là một trường thương, bởi vì mũi tên này cỡ cánh tay đứa bé, giống như một long thương.

Cả quá trình nhìn rất thong thả, thực ra chưa tới một hơi đã hoàn thành.

Trường cung vừa thành, sắc mặt Ngạo Nhật Thập Tử trên bầu trời thay đổi.

Thực lực của Mạc Phàm yếu hơn bọn họ, nhưng trường cung và mũi tên kia để lộ ra thực lực, khiến bọn họ có cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Nếu phải hình dung cảm giác nguy hiểm này, đó chính là cung tiễn trong tay Mạc Phàm có thể là khắc tinh của bọn họ.

Đây là cung, đây là tên gì?

Cho dù đối mặt với tu sĩ Hợp Đạo kỳ, bọn họ cũng không có loại cảm giác này.

Phải biết rằng, mười bọn họ ở cạnh nhau, không chỉ tốc độ tu luyện, thực lực tăng cao, còn chia sẻ chịu công kích.

Công kích của tu sĩ Hợp Đạo kỳ, sau khi đến chỗ bọn họ sẽ bị suy yếu, hiệu quả kém không chỉ một chút.

Cung tiễn trong tay Mạc Phàm, không chỉ làm bọn họ cảm thấy lực công kích suy yếu, trái lại như pháp bảo vì khắc chế bọn họ mà sinh ra.

Không chỉ Ngạo Nhật Thập Tử, sắc mặt đám Long Khiếu Vũ và và Long Tại Uyên cũng thay đổi.

- Trục Thiên Cung và Lạc Nhật Tiễn?

Sao ông ta không biết hai thứ này được, thời thượng cổ, trên bầu trời bất chợt xuất hiện mười mặt trời, đến chỗ nào, tất cả tinh cầu không phải bị hòa tan thì bị hấp thu mất.

Có đại thần cầm hai thứ này trong tay, bắn rơi chín mặt trời trong mười mặt trời.

Tuy mặt trời cuối cùng không bị bắn hạ, cũng hóa thành một đám mặt trời nhỏ, phân chia tới các nơi ở Tu Chân giới.

Công pháp mà Ngạo Nhật Thập Tử tu luyện, có liên quan tới mười mặt trời ở thời thượng cổ.

Nhưng hai thanh tiên khí bắn hạ mặt trời đã sớm biến mất, sao Mạc Phàm có thể thông qua khí huyết ngưng tụ hai thứ này?

Nếu thứ trong tay Mạc Phàm có thể phát huy ra một phần uy lực của hai thứ đó, vậy thì không ổn rồi.

Trường cung nâng lên, đảo qua trên người Ngạo Nhật Thập Tử, chỉ người đứng giữa đám người này.

- Người là người đầu tiên.

Những lời này vừa vang lên, ngón tay buông ra, mũi tên dài như lưu tinh quán nhật bay về phía Ngạo Nhật Thập Tử ở giữa.

Vẻ mặt thập tử kia thay đổi, bỗng nhiên trên người đại phóng kim quang, từng vòng sáng tản ra xung quanh.

Những người khác cũng không nhàn rồi, không thể không nói bọn họ xem thường Mạc Phàm rồi.

Công kích như vậy, thật sự có khả năng sẽ chết người.

Chỉ trong phút chốc, một phiến thái dương chi môn được hình thành, chắn trước người Ngạo Nhật Thập Tử, tổng cộng là mười đạo.

Nhưng mũi tên huyết sắc đến trước những thái dương chi môn này, thái dương chi môn như thùng rỗng kêu to, hồng quang xuyên qua thái dương chi môn, trực tiếp đến trước người Ngạo Nhật Thập Tử kia.

“Phập!” Cơ thể của Ngạo Nhật Thập Tử kia run lên, mũi tên dài huyết sắc bắn vào trong cơ thể anh ta, vẻ kỳ lạ hiện lên trên mặt anh ta.

Ngạo Nhật Thập Tử kia cúi đầu nhìn, một vòng xoáy huyết sắc xuất hiện trên lồng ngực anh ta, ngực anh ta bị xuyên qua.

Vòng xoáy huyết sắc chuyển động, cơ thể anh ta biến mất luôn cùng vòng xoáy.

Ngạo Nhật Thập Tử, ít đi một người.

Ở đây, không ít người hít vào một hơi khí lạnh.

Tu sĩ Nguyên Anh kỳ như Mạc Phàm, vậy mà dùng một mũi tên bắn chết một người của Ngạo Nhật Sơn Tông.

Sắc mặt đám Long Khiếu Vũ càng khó coi tới cực hạn, Ngạo Nhật Thập Tử là bọn họ phế rất nhiều công pháp mới bồi dưỡng được.

Tuy không khủng bố như mười mặt trời thời Thượng Cổ, ít nhất cũng hi vọng thập tử có thể trở thành đại sát khí của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ, cứ như vậy bị Mạc Phàm bắn chết một người.

Bọn họ có thể bổ sung một người vào, nhưng sẽ ảnh hưởng tới uy lực của thập tử.

Bởi vì mười người là mười bào thai, người bổ sung vào chắc chắn không bằng trước kia.

- Các con còn thất thần làm gì, không nhanh luyện hóa cậu ta cho ta.

Long Tại Uyên trầm giọng nói.

Vừa rồi ông ta còn nói để Mạc Phàm ra tay trước, ai có thể ngờ được Mạc Phàm ra tay liền giết một người trong đó, nếu có người phải chịu trách nhiệm, vậy chắc chắn là ông ta.

Một mũi tên vừa rồi của Mạc Phàm đã hao hết tất cả sức lực, cho dù phục dùng đan dược cũng không có khả năng khôi phục nhanh như vậy, diệt Mạc Phàm rất đúng lúc.

Chín người còn lại trong Ngạo Nhật Thập Tử đang sửng sốt, lập tức lấy lại tinh thần.

Không cần Long Tại Uyên nói gì, bọn họ sẽ không xem thường Mạc Phàm nữa.

Lại cho Mạc Phàm thời gian thở dốc, kế tiếp chính là bọn họ.

Ý niệm của chín người vừa động, chín mặt trời đáp xuống, xẹt qua không trung một đạo cầu vồng màu vàng, rơi về phía Mạc Phàm.

- Giết!

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.

- Ta nói, cho các ngươi thấy y đạo của ta thì sẽ để các ngươi thấy.

Những lời này vừa vang lên, cơ thể hắn nhoáng lên một cái, hai cái thoát thai chi thể xuất hiện, cùng một động tác, cùng một chú ngữ.

- Hóa ngô chi huyết, kết chi vi cung, hóa ngô chi khí, ngưng nhi vi tiễn, cung vi trục thiên, tiễn khả lạc nhật…

- Hóa ngô chi huyết, kết chi vi cung…

Nhất tiền dĩ hậu, trường cung huyết sắc xuất hiện trong tay thoát thai chi thể.

Trường tiễn quán nhật, một người của Ngạo Nhật Cửu Tử ở gần Mạc Phàm còn chưa tới trước người Mạc Phàm, đã bị bắn trúng.

- Không!

Tiếng kêu không cam lòng vang lên, lại một người chết.

Sau đó, huyết tiễn trong tay thoát thai chi thể thứ hai bay ra theo, lại có một người bị bắn chết.

Dưới đài, đôi mắt Long Tại Uyên đỏ bừng.

Ba người bị Mạc Phàm bắn chết, chuyện này còn trả giá đắt hơn Long Ngạo Thiên bị giết.

So với Long Ngạo Thiên, Ngạo Nhật Thập Tử sẽ đi xa hơn một chút.

Nhưng mà…

- Nếu cậu ta còn sống, các ngươi đừng tới gặp ta.

Long Tại Uyên nghiến răng nói.

Ông ta mới nói xong, Y Đạo Trận quanh Mạc Phàm sáng lên, khí huyết của bản thể và thoát thai chi thể khôi phục với tốc độ rất nhanh.

Chỉ chưa tới một hơi, đã khôi phục như thường.

Trường cung lại kết, huyết tiễn lại ngưng.

Ba mũi tên bắn ra, lại có ba người của Ngạo Nhật Thập Tử chết.

Lần này sắc mặt Long Tại Uyên và cấp cao của Ngạo Nhật Sơn Tông xanh mét.

- Trở lại!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, Y Đạo Trận lại sáng lên, khí huyết của ba cơ thể lại khôi phục, lại có ba người bị bắn chết.

Sắc mặt người cuối cùng thay đổi, không đối phó Mạc Phàm nữa, mà bay về phía ngoài, muốn chạy trốn.

- Ngươi cảm thấy ngươi có thể thoát được trận pháp phòng ngự của cao thủ Đại Thừa bố trí à, nếu có thể thoát được, ta sẽ không giết ngươi.

Mạc Phàm thu hồi thoát thai chi thể. Trường cung mãn nguyệt, huyết tiễn hàn quang, lại quán nhật, thập tử chết toàn bộ.