Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 909# 1




 

 

 

Chương: Giá Phải Trả
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Sơn trọng thủy phục nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.

Ông ta vốn đang lo lắng làm thế nào mới đối phó được Mạc Phàm, ai biết Mạc Phàm tự mình dâng tới cửa.

Khiêu chiến Ngạo Nhật Thập Tử, chuyện tốt đưa tới cửa như vậy, sao ông ta có thể từ chối?

- Long Tại Uyên, nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức bảo Ngạo Nhật Thập Tử ra khỏi vực sâu, tránh để ta hối hận.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Chỉ có hắc ám vô tận, mới càng có thể biểu lộ rõ quang mang của mặt trời.

Ngạo Nhật Thập Tử vì trở nên càng mạnh hơn, quanh năm ở trong vô tận thâm uyên của Ngạo Nhật Sơn Tông, không có chuyện gì sẽ không đi ra.

- Tiểu tử, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới, cho dù ngươi đoạt lại được Bạch Tiểu Tuyết thì thế nào, ta xem ngươi ra khỏi sơn môn của Ngạo Nhật Sơn Tông ta thế nào?

Long Tại Uyên cười lạnh lùng, lấy một cái Thông Tấn Phù ra, một đạo linh khí được rót vào trong, một cánh cửa nhỏ lập tức bay từ Thông Hành Phù lên.

- Mười các con có thể đi ra, có đệ tử của Thần Nông Tông muốn khiêu chiến các con.

Long Tại Uyên nói với Thông Tấn Phù.

- Dạ, sư phụ.

Giọng nói này mới vang lên, trên bầu trời, một đám mặt trời chậm rãi dâng từ sau Ngạo Nhật Sơn Tông lên, có tổng cộng mười cái, cho dù là ở bên ngoài Ngạo Nhật Sơn Tông, trên sân này cũng có thể thấy được.

Mười mặt trời nhoáng lên một cái, xẹt qua trong không trung, đến trên sân chỗ Mạc Phàm.

Từng mặt trời có một người ở bên trong, toàn thân tỏa ra kim quang và hỏa diễm, giống như thái dương chi thần viễn cổ.

Màn hào quang trên sân vốn ngăn cách thái dương chi diễm ở bên ngoài, nhưng mặt trời này vừa tới, nhiệt độ khiến người ta khó chịu hơn thái dương chi diễm lập tức xuất hiện.

Sắc mặt không ít đệ tử thay đổi, vội vàng vận linh khí bố trí một tầng phòng hộ ở bên ngoài cơ thể.

Nhưng cho dù ở bên trong phòng hộ, hơi nóng kia vẫn như xâm nhập vào hồn phách, không có biện pháp đánh tan toàn bộ.

Bạch Khởi cũng tạo pháp ấn, bảo vệ Tiểu Tuyết ở bên trong.

- Tiểu tử, ngươi đã cứu người yêu mình được rồi, tuy phương pháp cứu người không quang minh chính đại lắm, dùng tà môn ma đạo, không phải dựa vào thực lực, nhưng mà coi như thành công, bây giờ ngươi hối hận còn kịp, nếu không lúc này sẽ là lần gặp mặt cuối cùng của các ngươi.

Long Tại Uyên cười mỉa nói.

- Long Tại Uyên, ngươi còn lời nào muốn nói với Ngạo Nhật Thập Tử không, nếu không có, câu vừa rồi của ngươi sẽ là câu nói cuối cùng với bọn họ.

Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.

Lúc này, Long Tại Uyên vẫn còn có thái độ như vậy với hắn, tông chủ của Ngạo Nhật Sơn Tông thật sự khiến người ta thất vọng.

Nếu hắn hối hận, hắn đã không đề xuất khiêu chiến đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông.

Long Tại Uyên nhíu mày, trong mắt ông ta lóe lên dị sắc, vẫn nói với thập tử trong mặt trời:

- Đừng lơ là, Ngạo Thiên chết ở trong tay tiểu tử này.

Thập tử nhìn Mạc Phàm, toàn bộ đều gật đầu.

Mạc Phàm lắc đầu, dời mắt nhìn Chân Hư và Long Khiếu Vũ.

- Sư tổ, Long Khiếu Vũ tiền bối, mời hai người thêm trận pháp vào.

Câu này vừa vang lên, đám Long Tại Uyên, Long Tại Thiên nở nụ cười.

Long Khiếu Vũ nhướn mày, cũng nở nụ cười.

Quả thật thực lực của Mạc Phàm rất mạnh, nhưng chỉ so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác của Ngạo Nhật Sơn Tông.

So với bất luận một người trong Ngạo Nhật Thập Tử, Mạc Phàm đều kém không ít.

Nếu không có trận pháp phòng hộ che lôi đài, Chân Hư còn có cơ hội cứu người.

Hai bọn họ đều thêm trận pháp, Mạc Phàm bị thua, ai cũng không cứu được hắn.

Mạc Phàm làm như vậy, chẳng khác nào mua dây buộc mình.

Nhưng Long Khiếu Vũ cười nói:

- Chuyện này thì không cần, ngươi là khiêu chiến vượt cấp, mọi người dừng đúng lúc là được, không cần phải không chết không ngừng.

Tuy ông ta rất muốn Mạc Phàm chết ở đây, nhưng vẫn phải xác nhận lại đã.

- Đã phân cao thấp, cũng tuyệt sinh tử, đây mới là lôi đài.

Vẻ mặt Chân Hư lạnh nhạt, nói.

Ông vung tay lên, quang cầu màu xanh được ông lấy ra lúc trước lập tức bay về phía lôi đài.

Thanh quang hạ xuống, bao trọn lôi đài ở bên trong.

- Nếu Chân Hư sư huynh nói như vậy, vậy ân oán này lấy lôi đài giải quyết, cho dù ai thắng ai thua, sau này không được nhắc tới chuyện này nữa, cũng không có ai vì chuyện này mà tìm đối phương gây phiền phức, có nghe thấy không, Tại Uyên.

Long Khiếu Vũ ra lệnh.

Có những lời này của Chân Hư, ông ta an tâm rồi.

Chân Hư luôn nói một không hai, ông nói tuyệt sinh tử thì sẽ tuyệt sinh tử, cho dù Mạc Phàm chết trên lôi đài, ông cũng không ra tay.

Như vậy không còn gì tốt hơn.

- Không thành vấn đề, cha, sau lôi đài này, toàn bộ ân oán đều xóa bỏ.

Long Tại Uyên cười khẽ nói.

Thực ra cho dù Mạc Phàm không tìm biện pháp khác cứu Bạch Tiểu Tuyết, chỉ cần Mạc Phàm dám chiến sinh tử với Ngạo Nhật Thập Tử, ông ta sẽ thả Bạch Tiểu Tuyết.

Bởi vì Mạc Phàm chết, Bạch Tiểu Tuyết không có lợi gì với bọn họ.

Hiện giờ Mạc Phàm cứu Bạch Tiểu Tuyết, còn khiêu chiến với Ngạo Nhật Thập Tử, còn chủ động yêu cầu thêm phòng hộ.

Mạc Phàm không chỉ đang chịu chết, thậm chí còn đưa đầu người đến dưới chân ông ta, chỉ cần ông ta nâng chân lên là giẫm chết được Mạc Phàm.

- Được rồi!

Long Khiếu Vũ mỉm cười, lấy một viên cầu như tiểu thái dương ra, phóng lên không trung.

Viên cầu này bay tới bên cạnh viên cầu màu xanh của Chân Hư, một đạo kim quang hạ xuống, bao Ngạo Nhật Thập Tử và Mạc Phàm ở bên trong.

- Bây giờ các ngươi có thể bắt đầu.

Long Khiếu Vũ cười nói.

Trong lúc này, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía lôi đài.

Trong lôi đài, thập tử khẽ nâng cằm, giống như thần linh nhìn Mạc Phàm.

- Tiểu tử, tu vi của ngươi thấp nhất, ngươi ra tay trước đi, nếu không ngươi không có cơ hội ra tay liên tục đâu.

Thực lực của mười bọn họ đều cao hơn Mạc Phàm thì không nói, mười bọn họ còn cùng hợp lực lại, thập nhật đồng thiên, cho dù là tu sĩ Hợp Đạo kỳ cũng phải tránh đi, giết chết Mạc Phàm càng không nói chơi.

So với lập tức giết Mạc Phàm, bọn họ càng thích nhìn Mạc Phàm vùng vẫy giãy chết hơn.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, nhìn thoáng qua Ngạo Nhật Thập Tử bay trong không trung.

- Các ngươi, hẳn là nên nghe lời Long Tại Uyên nói một chút.

- Đối phó ngươi, bọn họ có thể không cần nghe ta, chuyện này, ngươi thử một lần thì biết.

Dưới đài, Long Tại Uyên cười nói.

So với lúc ở Đại Bỉ, thực lực của Mạc Phàm không tăng lên.

Cho dù Mạc Phàm lấy bán tiên khí trận binh ra, có thể giết chết Long Ngạo Thiên, nhưng đối phó thập tử thì không có nhiều tác dụng.

Mạc Phàm lắc đầu cười, rất rõ ràng, y tiên Bất Tử hắn bị xem thường.

- Vậy được rồi, lần trước ở Xạ Nhật Sơn, các ngươi thấy ta không sử dụng lực lượng y thuật, nhưng không ở Xạ Nhật Sơn, ở Ngạo Nhật Sơn Tông này, các ngươi hãy xem một y tiên sử dụng lực lượng y thuật sẽ thế nào.

Nói xong, đôi mắt hắn nheo lại, dưới chân vừa động.

Một Y Đạo Trận xuất hiện dưới chân hắn, dâng lên, bao tất cả ở bên trong.

Bên trong Y Đạo Trận, trong chớp mắt khí tức hắn phát ra điên cuồng không ít, bỗng nhiên hai mắt của hắn sáng lên hồng quang chói mắt.

Đồng thời, chú ngữ cổ xưa, tang thương, u oán truyền từ miệng hắn ra.- Hóa ngô chi huyết, kết chi vi cung, hóa ngô chi khí, ngưng nhi vi tiến, cung vi trục thiên, tiễn khả lạc nhật…