Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 904# 2




 

 

 

Chương: Trừng Phạt
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




- Chuyện này…

Sắc mặt Thượng Quan Phi khó coi, lập tức không biết phải nói gì.

Nhưng nếu ông ta không mở miệng, Thượng Quan Triển có thể xong rồi.

Đến Luật Pháp Đường của Thần Nông Tông, Thượng Quan Triển không có khả năng ra ngoài.

- Cho nên ngươi đừng nên mở miệng thì hơn, nếu không ta cảm thấy đây là ý của Thượng Quan Phi ngươi và Thượng Quan gia.

Mạc Phàm mặt không chút thay đổi, nói.

Trái tim Thượng Quan Phi đập thình thịch, tâm tình lập tức chìm vào đáy cốc.

Nhưng ông ta không cầu tình với Mạc Phàm, trái lại nhìn về phía Thượng Quan Ngưng bên cạnh.

- Ngưng Nhi?

Mạc Phàm có quan hệ không tệ với con gái ông ta, nếu con gái ông ta cầu xin, có lẽ cứu được Thượng Quan Triển.

Ông ta chỉ có một đứa con trai, nếu Thượng Quan Triển chết, ai kế thừa hương khói Thượng Quan gia ông ta?

Thượng Quan Ngưng nghe thấy giọng Thượng Quan Phi, trong đôi mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Tất nhiên là cô hiểu rõ ý của cha cô, nhưng Thượng Quan Triển đối xử với cô như thế, không phải cha cô không biết.

Lúc Thượng Quan Triển đối phó cô, cha cô không nói chuyện nhiều thay cô.

Nhưng mà…

- Mạc đại sư, quả thật em trai ta hơi quá đáng, nhưng ngươi có thể cho em trai ta cơ hội làm người mới được không.

Thượng Quan Triển nghe thấy lời Thượng Quan Ngưng nói, lúc này sắc mặt mới tốt hơn một chút, tươi cười âm hiểm xuất hiện trên mặt anh ta.

Phụ nữ đúng là dễ mềm lòng, cha nói một câu, Thượng Quan Ngưng không thể không cầu xin giúp anh ta.

Phụ nữ lòng dạ như vậy, sao có thể thành gia chủ của Thượng Quan gia?

Lúc Thượng Quan Triển cười đắc ý, Mạc Phàm lấy ba viên Tứ Tượng Càn Khôn Đan ra, đưa về phía Thượng Quan Triển.

- Thượng Quan Triển, thứ này, ngươi còn cần không?

Thượng Quan Triển không dám nhìn Tứ Tượng Càn Khôn Đan trong tay Mạc Phàm, vội vàng nói:

- Thượng Quan Triển không dám, đó là thứ Mạc đại sư nên được.

Lúc này anh ta dám tìm Mạc Phàm lấy Tứ Tượng Càn Khôn Đan, vậy không khác gì muốn chết.

ấ ổ- Ngươi đã không dám lấy, vậy ta phải tính toán sổ sách của ta.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, nói.

- Cái gì?

Lần này, Thượng Quan Phi và Thượng Quan Triển mới thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt không khỏi vô cùng khó coi.

Xem ra lời Thượng Quan Ngưng nói không có tác dụng gì, nếu như vậy không được, vậy có khả năng không ai cứu được bọn họ rồi.

- Thứ nhất, dựa theo đánh cược vừa rồi, hẳn là sau này ngươi gặp Thượng Quan Ngưng, đều phải quỳ xuống?

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Đúng vậy, Mạc đại sư.

- Vậy mắt ngươi không được tốt, không nhìn thấy Thượng Quan Ngưng à?

Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.

Thượng Quan Triển liếc mắt nhìn Thượng Quan Ngưng một cái, do dự một lúc lâu, vẫn không quỳ xuống.

Ở trong mắt anh ta, cho đến nay Thượng Quan Ngưng đều là một công cụ, bảo anh ta quỳ xuống với một công cụ, sao anh ta có thể cam tâm?

Ngoài ra sở dĩ anh ta đánh cược với Mạc Phàm, chỉ vì cảm thấy Mạc Phàm không có khả năng luyện thành Tứ Tượng Càn Khôn Đan.

- Nghiệt tử, vừa rồi tỷ tỷ ngươi cầu xin giúp ngươi, ngươi còn không quỳ xuống?

Thượng Quan Phi thấy Thượng Quan Triển không nhúc nhích, một tay ấn lên vai Thượng Quan Triển.

“Phịch!” Thượng Quan Triển quỳ xuống.

Mạc Phàm không quan tâm Thượng Quan Triển có tình nguyện hay không, tiếp tục nói:

- Thứ hai, vừa rồi ngươi còn muốn ra tay với ta, nể mặt Thượng Quan Ngưng, ngươi có thể không cần đến Luật Pháp Đường của Thần Nông Tông lĩnh tội, nhưng Không Vân, ngươi đưa Thượng Quan Triển tới Vạn Yêu Quật, chưa tới 10 năm không thể đi ra.

Loại người như Thượng Quan Triển, kiếp trước hắn gặp nhiều rồi, nếu cứ thả như vậy, không chỉ sẽ không hối cải làm người mới, trái lại có khả năng bị cắn ngược một cái, Vạn Yêu Quật là nơi tốt nhất chứa loại người như thế.

- Dạ, sư thúc.

Không Vân vội vàng nói.

- Tuy ngươi là đồ đệ của Mạnh Bất Đồng sư huynh, nhưng hẳn là ngươi sẽ không thả anh ta đúng không?

Mạc Phàm hỏi.

- Sư thúc yên tâm, Không Vân nhất định làm được.

Sắc mặt Không Vân thay đổi, cúi người nói.

Mạc Phàm không nhiều lời, Không Vân đã chịu khổ bởi cha con Thượng Quan Triển, như vậy sẽ không làm chuyện ngu ngốc.

- Vạn Yêu Quật, chuyện này…

Thượng Quan Triển nghe thấy mấy chữ này, trên mặt lập tức không có huyết sắc, cả người giống như bị phán tử hình.

Không nói đến anh ta có thể còn sống ra ngoài hay không, ở bên trong 10 năm, có khả năng vị trí gia chủ Thượng Quan gia không tới lượt anh ta rồi.

Trong mười năm này, Thượng Quan Ngưng đã san bằng toàn bộ rồi.

Nói như vậy, tuy anh ta không bị giết chết, nhưng cũng xong rồi.

- Sao thế, ngươi không muốn đi à?

Mạc Phàm thấy Thượng Quan Triển bất mãn thì nói.

Không đợi Thượng Quan Triển mở miệng, vẻ mặt Thượng Quan Phi nịnh nọt, vội mở miệng.

- Vạn Yêu Quật, đó không phải là nơi chỉ có đệ tử của Thần Nông Tông mới có thể đến, người của Thượng Quan gia bọn ta không thể đi vào sao, chuyện này không thích hợp lắm?

Thông thường Vạn Yêu Quật là nơi chứa một số đệ tử Thần Nông Tông phạm sai lầm, cho dù là đệ tử Thần Nông Tông cũng có thể gặp nguy hiểm, chết không ít bên trong.

Thượng Quan Triển được thả vào đó, không khác gì tới Luật Pháp Đường.

- Ngươi hiểu biết về Thần Nông Tông thật, nếu không đổi đến Thần Ma Động đi, nơi đó có đệ tử không thuộc Thần Nông Tông.

Mạc Phàm cười lạnh lùng, nói.

Lúc này Thượng Quan Phi còn muốn giở trò với hắn.

Thần Ma Động là nơi giam tội phạm cấp cao của Thần Nông Tông, bên trong không phải yêu tộc, mà là Thần Tộc phương Tây và Ma Tộc, còn nguy hiểm hơn Vạn Yêu Quật nhiều.

- Chuyện này không cần, Vạn Yêu Quật là được rồi.

Sắc mặt Thượng Quan Phi thay đổi, vội vàng nói.

Ở Vạn Yêu Quật, Thượng Quan Triển còn có khả năng ra ngoài, dù sao bên trong đều là yêu tộc, Thượng Quan gia ông ta chuyên thu phục yêu thú, bảo mệnh không phải là vấn đề.

Đến Thần Ma Động, Thượng Quan Triển thật sự không về được.

-Còn ngươi nữa, Thượng Quan Phi, ngươi không cần về Thượng Quan gia, đi tìm Vô Phong sư thúc đi, sư thúc có chuyện muốn nói với ngươi.

Mạc Phàm lại nói tiếp.

Chuyện Thượng Quan gia, Vô Phong sư thúc gặp Thượng Quan Phi sẽ hiểu rõ.

Bảo Thượng Quan Phi qua đó tìm, không cần Vô Phong sư thúc phái người đi tìm Thượng Quan Phi.

- Mạc đại sư, không biết Vô Phong trưởng lão tìm ta có chuyện gì?

Sắc mặt Thượng Quan Phi thay đổi, hỏi.

Ông ta biết chỗ ở của Vô Phong trưởng lão, địa vị của Vô Phong ở Thần Nông Tông, còn trên Mạnh Bất Đồng.

Bỗng nhiên Vô Phong trưởng lão tìm ông ta, là muốn làm gì?

- Ngươi đến nơi đó, tự nhiên sẽ biết.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Dạ, Mạc đại sư.

Thượng Quan Phi gật đầu, nhìn thoáng qua Thượng Quan Triển quỳ trên mặt đất, không nói gì nữa.

Mạc Phàm đã quyết tâm đưa Thượng Quan Triển đến Vạn Yêu Quật, nếu ông ta lại mở miệng, nói không chừng Mạc Phàm sẽ ném Thượng Quan Triển đến Thần Ma Động.

Với thân phận và địa vị của Mạc Phàm, hắn hoàn toàn có thể làm được chuyện này.

- Các ngươi rời đi đi, Thượng Quan tiểu thư ở lại, ta có việc muốn bàn với ngươi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Bất Tử sư thúc, vậy Không Vân cáo lui.

Không Vân ôm quyền với Mạc Phàm, dẫn theo đám Thượng Quan Triển và Thượng Quan Phi rời đi.

Bọn họ đều phải đến Thần Nông Tông, vừa vặn có thể đi cùng.

Chỉ trong phút chốc, chỉ còn lại Mạc Phàm và Thượng Quan Ngưng.

Thượng Quan Ngưng thấy chỉ còn lại hai bọn họ, thì quỳ một gối xuống, một mảng lớn tuyết trắng lộ ra trước mặt Mạc Phàm.

- Ngưng Nhi đa tạ Mạc đại sư ra tay cứu giúp.