Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

Trang 898# 2




 

 

 

Chương: Thượng Quan Triển
Shared by: banlong.us
=== oOo ===




Chuyện này, tất nhiên là Mạc Phàm không biết.

Ba ngày sau.

Mạc Phàm đổi thành dáng vẻ Ngô Danh, trải qua mấy ngày truyền tống, cuối cùng cũng tới Chu Tước Tinh.

Hắn nhìn thoáng qua xung quanh, khẽ gật đầu.

Lúc trước hắn tới Chu Tước Tinh một lần, nơi này ngoại trừ gần Truyền Tống Trận ra, đều là địa bàn của Chu Tước.

Hơn nữa cả tinh cầu gần như do hỏa tinh tạo thành, nếu loại bỏ hết thứ ở mặt ngoài Chu Tước Tinh, cả tinh cầu chỉ còn một tảng đá màu đỏ vĩ đại.

Phía trên hỏa tinh cũng chỉ có một loại thực vật, đó chính là Hỏa Ngô Đồng.

Loại cây này có ở khắp nơi Chu Tước Tinh, toàn thân đều màu hỏa hồng, giống như hỏa diễm thiêu đốt.

Cho nên nhìn từ đằng xa, Chu Tước Tinh giống như một viên hỏa tinh.

Hắn mới ra khỏi Truyền Tống Trận, Thượng Quan Ngưng đi vào trong trận pháp phòng ngự của Truyền Tống Trận đón.

- Ngô tiên sinh, cuối cùng ngươi cũng tới rồi.

Ngoại trừ Thượng Quan Ngưng ra, phía sau còn có một đám người.

Trong đó có mấy người có vài phần tương tự Thượng Quan Ngưng, có mấy người mặc trường bào luyện đan, tu vi không cao, nhưng toàn thân tràn đầy dược khí, rõ ràng là Luyện Đan Sư.

Mấy người còn lại thì tu vi không thấp, trong mắt lóe sáng tinh quang, toàn thân lộ ra khí tức nguy hiểm.

Mạc Phàm vừa mới tới, thần thức của mấy người này lập tức quét hắn.

Mạc Phàm nhíu mày, trên người chớp lóe thanh quang, liền không để ý những người này, ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Ngưng.

- Thượng Quan cô nương, Chu Tước vạn năm kia tỉnh dậy chưa?

- Vẫn chưa, nhưng cũng nhanh thôi, ta giới thiệu cho ngươi một phen, đây là cha ta Thượng Quan Phi gia chủ của Thượng Quan gia…

Thượng Quan Ngưng giới thiệu từng người cho Mạc Phàm.

- Lần này Tứ Tượng Càn Khôn Đan có thể luyện thành hay không, làm phiền Ngô công tử nhiều rồi.

Thượng Quan Phi là một nam tử hơi mập nhưng không phải không uy nghiêm, ôm quyền với Mạc Phàm nói.- Thượng Quan tiên sinh yên tâm đi, ta lấy Vạn Thọ Đan của các ngươi, tất nhiên sẽ tận tâm làm việc giúp.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hắn mới mở miệng, một giọng nói chói tai truyền từ bên cạnh đến.

- Nếu ngươi không có bản lĩnh đó, thì đừng làm hỏng chuyện của Thượng Quan gia bọn ta?

Mạc Phàm nhíu mày, nhìn người mới nói chuyện, ánh mắt lập tức nhìn về phía một thanh niên.

Thanh niên này có vài phần tương tự Thượng Quan Phi, khoảng 20 tuổi, mày kiếm mắt sáng, quần áo hoa lệ, nhưng mí mắt hơi rủ xuống, trong đôi mắt mang theo tà khí khiến người ta không thoải mái.

Không đợi anh ta mở miệng, Thượng Quan Phi nhíu mày, quát lớn:

- Triển Nhi, không được vô lễ với Ngô công tử.

Tuy là quát lớn, nhưng giọng điệu nhu hòa không nghe ra được chút phẫn nộ nào.

- Cha, anh ta chỉ là người chúng ta mời giúp đỡ mà thôi, còn là đan sư cao cấp, không cần phải khách sáo với anh ta như vậy đâu?

Thượng Quan Triển nói với vẻ khinh thường.

Nói dễ nghe là Mạc Phàm ra tay giúp, nói không xuôi tai, Mạc Phàm chỉ bán mạng vì Thượng Quan gia bọn họ mà thôi.

Anh ta mỉa mai một người bán mạng vài câu, cũng là chuyện bình thường.

Để Mạc Phàm biết mình là ai, nên lấy tư thái gì làm việc.

- Tiểu Triển, đệ đủ rồi đấy, Ngô công tử là ta mời tới, tốt nhất là đệ nên tôn trọng Ngô công tử một chút.

Thượng Quan Ngưng ở bên cạnh lạnh lùng nói.

Tuy cô không rõ Mạc Phàm tới đây với thân phận gì, nhưng cô có cảm giác, Mạc Phàm tuyệt đối không đơn giản.

Nếu chỉ coi Mạc Phàm là đan sư cao cấp để đối đãi, thật sự sai lầm rồi.

Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, thực lực của Mạc Phàm tăng từ Kim Đan kỳ đến Nguyên Anh đỉnh phong, còn không phải Nguyên Anh thông thường, chắc chắn không phải người bình thường.

Thượng Quan Triển lắc đầu, cười lạnh lùng.

- Đại tỷ, ta chỉ đang giúp tỷ mà thôi, tỷ muốn đưa Vạn Thọ Đan cho anh ta trước, nhưng nhỡ đâu anh ta thất thủ thì sao, viên Vạn Thọ Đan kia là toàn bộ tài sản của tỷ đó, ta cảm thấy tỷ nên đợi anh ta luyện chế Chu Tước Kiệt vạn năm xong, rồi đưa cho anh ta cũng không muộn, tránh cho gà bay trứng vỡ, giỏ trúc múc nước chẳng được gì.

Anh ta không biết Thượng Quan Ngưng lấy dũng khí từ đâu ra, vậy mà trở về Thượng Quan gia lấy tất cả đồ của mình đổi Vạn Thọ Đan, nói muốn đưa cho đan sư cô tìm trước.

Nếu Thượng Quan Ngưng thua, cần phải nghe anh ta sai bảo cả đời.

Nhưng hình như Thượng Quan Ngưng không nghĩ cho kỹ, cho dù có năng lực luyện chế Chu Tước Kiệt thì thế nào, còn không phải giao cho đan sư anh ta mời tới luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan.

Tứ Tượng Càn Khôn Đan vừa thành, Thượng Quan Ngưng thắng cũng vô dụng.

Chỉ cần Thượng Quan Ngưng vẫn mang hai chữ Thượng Quan, phải nghe theo lời anh ta.

- Đây là chuyện của ta, không cần đệ quan tâm.

Thượng Quan Ngưng nhíu mày, cắn môi, lấy một hộp ngọc ra đưa cho Mạc Phàm.

- Ngô công tử, đây là Vạn Thọ Đan thù lao lần này, lúc trước vẫn không liên lạc được với ngươi, mong ngươi cất kỹ.

Sau khi cô lấy được Vạn Thọ Đan thì liên lạc với Mạc Phàm, nhưng không biết Mạc Phàm ở nơi nào, vẫn không thấy Mạc Phàm trả lời.

Mở cái hộp này ra, ở đây mắt không ít người thay đổi theo, một chút tham lam xuất hiện trong mắt.

Vạn Thọ Đan, đó là thứ vô giá, lại đến tay một tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Mạc Phàm nhìn lướt qua đám người này, nhíu mày, nhưng lập tức giãn ra, cất hộp đi.

- Đa tạ Thượng Quan tiểu thư, chuyện ở nơi này, ngươi cứ yên tâm.

Khi nói chuyện, hắn nhìn lướt qua Thượng Quan Triển, ngầm lắc đầu trong lòng.

Lần này Thượng Quan Ngưng đánh cược không nhỏ, nhìn bộ dạng hẳn là đánh cược liều một phen, một cô gái có dũng khí như vậy đúng là hiếm thấy.

Trái ngược lại, Thượng Quan Triển không khác gì công tử ăn chơi, luận về phẩm hạnh và tâm tính đều không thích hợp trở thành gia chủ của Thượng Quan gia, chẳng trách sau này Thượng Quan Triển bị Thượng Quan Ngưng nghịch tập.

- Vậy làm phiền Ngô công tử rồi.

Lông mày Thượng Quan Ngưng giãn ra, cười nói.

Thượng Quan Triển thấy Thượng Quan Ngưng vẫn đưa Vạn Thọ Đan cho Mạc Phàm, thì lắc đầu, không nói thêm gì nữa.

Nữ nhân ngu ngốc, đúng là không có thuốc nào cứu chữa.

Nhưng mà không có vấn đề gì, Thượng Quan Ngưng không ảnh hưởng gì với anh ta.

Còn Vạn Thọ Đan, Mạc Phàm chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh còn muốn thù lao cao như thế, đúng là lòng tham không đáy rắn nuốt voi, không muốn mạng rồi đây.

- Ngô công tử, đây là đồ bảo mệnh của ngươi, đừng để chưa sử dụng được Vạn Thọ Đan, đã bị Chu Tước coi là điểm tâm ăn mất rồi.

Thượng Quan Triển lấy một thứ như la bàn ra ném cho Mạc Phàm, nói với vẻ khinh thường.

Đây là Na Di Bàn đồ Mạc Phàm yêu cầu, nhưng không thể không nói gan Mạc Phàm lớn thật, chỉ cần một cái Na Di Bàn, liền dám động vào Chu Tước vạn năm.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt cất Na Di Bàn đi, làm như không nghe thấy lời Thượng Quan Triển nói, cũng không để ý tới Thượng Quan Triển.

Một đứa ngốc nói mình không ngốc, như vậy không cần phải để ý tới, nói nhiều một câu đã là hạ thấp chỉ số thông minh của mình.

- Nếu tất cả mọi người tới đông đủ, không còn nhiều thời gian lắm, chúng ta lên đường đi, nếu lần này thành công, Thượng Quan Phi ta nhất định sẽ không bạc đãi mọi người.

Thượng Quan Phi không quát Thượng Quan Triển nữa, mỉm cười nói. Thượng Quan Phi vừa mới nói xong, một đám người rời khỏi Truyền Tống Trận, đi sâu vào trong Chu Tước Tinh.